Quyển 1 - Chương 3: Tuy tôi bất lực nhưng vẫn có thể phá thân cho cô
Mạnh Khinh Khinh không ngờ Hứa Nghiễn nhìn như lạnh nhạt không ham muốn sẽ biến thái tới mức này.
Anh dùng cả hai tay xoa nắn, chà đạp không hề thương tiếc bầu ɖú mềm mại, xúc cảm dưới tay mềm dẻo và ấm áp không cách nào tả hết, lại siêu co dãn, căng đầy cả lòng bàn tay anh.
"Rất tốt."
Anh nói hai chữ như thế, Mạnh Khinh Khinh còn chưa phản ứng kịp, một cái bóng lướt qua mắt, khi nhìn lại, toàn bộ cơ thể Hứa Nghiễn đã dời lên vị trí bên trên, gậy thịt lớn nóng rực dưới hông đối diện với bộ ngực của cô, đồng thời phản chiếu lại trong mắt cô.
Thật dài, thật to.
Gây thịt màu đỏ tím có hình dáng dữ tợn, đặc biệt quy đầu (*) có kích cỡ như trứng ngỗng còn sống động hơi nảy lên, nhìn qua cũng khiến người ta sợ hãi đến kinh hoàng.
(*) Đầu dương vật.
"Hứa Nghiễn, mau lấy cái đó của anh ra, lấy ra đi, xấu quá." Hàm răng đều đặn như được sắp xếp tỉ mỉ cắn môi dưới, gò má ửng hồng như thoa phấn cherry.
Hứa Nghiễn lạnh lùng hừ một tiếng, giúp gậy thịt xâm nhập vào trong rãnh sâu giữa hai bầu ɖú mềm, tay chiếm giữ một bên, sau đó ép vào trong thật mạnh.
"Hứa Nghiễn... Anh... Anh... Biến thái..." Cô không tài nào tin được, anh ta, anh ta thế mà lấy ngực cô làm loại chuyện như thế, quá biến thái!
Anh vốn chẳng thèm để ý tới Mạnh Khinh Khinh không sức phản kháng, cảm nhận kĩ càng nhũ thịt nhẵn nhụi như tơ, mới bắ đầu rút ra cắm vào giữa kẽ hở.
Ngực Mạnh Khinh Khinh vô cùng nở nang, nhưng vẫn không thể bao trùm hoàn toàn gậy thịt của anh, đỉnh đầu gậy thịt không ngừng thúc vào cằm dưới của cô, làn da trắng bóc chẳng mấy mà bị nhuộm thành màu hồng nhạt.
Chà, thế mà còn nhẵn nhụi hơn cả nhung và tơ lụa, giống như có hai bàn tay nhỏ đang mát xa thân gậy, Hứa Nghiễn khép hờ mắt, dư quang quét lên cánh môi anh đào của cô, đôi mắt thâm sâu được quét một lớp sơn đen như mực.
Gậy thịt nóng rực khô khốc cấp tốc ma sát nhũ thịt mềm mại, từng cơn tê dại rất nhỏ rất nhỏ tràn từ bầu ɖú lan ra khắp người, xương cốt cũng yếu đi, tứ chi hoàn toàn mềm oặt.
Đấy còn chưa tính là hỏng việc, mọi chuyện càng tệ hơn là huyệt hoa nhỏ dưới thân dường như bị nung lên, nhiệt độ cao dần, càng ngày càng nóng, nước mật thơm ngọt liên tục chảy ra không ngừng.
Biết phía dưới đã ướt đẫm, hai gò má của Mạnh Khinh Khinh càng đỏ như bị hun trong hơi nóng, xấu hổ không biết làm gì cho phải. Cô gắng sức nhịn phản ứng sinh lý, nhưng khi đỉnh gậy thịt lại thúc vào cằm dưới lần nữa, môi đỏ mọng lại hé ra, bật thốt một tiếng rên rỉ yêu kiều.
Động tác của Hứa Nghiễn đột nhiên chững lại, gậy thịt được bọc trong khe ɖú lại trướng gấp hai lần. Anh thở ra một hơi, động tác bất ngờ nhanh hơn, gậy thịt chằng chịt gân xanh thúc mạnh vào thịt non, luồng nhiệt do ma sát sinh ra đi cùng với kích thích khiến cho Mạnh Khinh Khinh khó lòng khống chế lại rên rỉ thành tiếng, "A....A..."
Tiếng rên rỉ say mê không chỉ lượn lờ bên tai Hứa Nghiễn mà còn truyền vào tai mình. Cô trừng lớn mắt hạnh, song, không để cô đắm chìm trong cảm xúc e lệ ấy quá lâu, đôi tay thô của Hứa Nghiễn dừng trên eo cô, cánh tay mang sức lực mạnh mẽ trực tiếp lật người cô lại, ghé nửa người trên lên đệm lưng của sofa.
"Anh làm...A..."
Thắt lưng bị trọng lực đè thấp xuống, cặp mông no đủ dĩ nhiên nâng cao hẳn lên.
Vén làn váy mềm mại lên, ánh sáng từ ngọn đèn đủ để anh nhìn không xót gì, mông thịt nõn nà xinh xắn chen lách sít sao, lại thêm vải dệt tím nhạt phác họa, càng đẹp đẽ, mê người hơn.
" Dây buộc quần chữ T? Mặc đi làm như thế, còn dám nói không muốn nằm dưới tôi?"
Mạnh Khinh Khinh dĩ nhiên phản bác lại, "Không phải... Anh nói bậy..."
"Lại bảo tôi nói bậy sao?" Tháo nút thắt nơ con bướm, quần chữ T trượt xuống trên ghế sofa, huyệt hoa nhỏ tươi đẹp tựa hoa hồng đẫm sương sớm tinh mơ đập vào mắt Hứa Nghiễn, "Nước đã chảy nhiều như thế mà vẫn cho rằng tôi nói bậy hử?"
Cô đã động tình như thế, anh cũng chẳng định khách khí thêm gì, tách ra hai cánh hoa non mềm, gậy thịt nhắm ngay cửa huyệt tinh tế nhỏ xinh, mạnh mẽ thúc vào.
"Hứa... Hứa Nghiễn... Đau quá...Đừng vào nữa.." Đau đớn nhưu bị xé rách đến bất ngờ khiến cô suýt cắn môi bật cả máu, tròng mắt nhanh chóng đọng nước, "Đau quá... Hứa Nghiễn... Hức hức.... Đây là lần đầu tiên của tôi... Nhẹ một chút.... Nhẹ một chút... Đau quá..."
Hứa Nghiễn lại cười kì dị, "Tuy rằng tôi bất lực, nhưng vẫn có thể phá thân cho cô ha."
Dứt lời, thắt lưng âm thầm vận lực, thúc toàn bộ gậy thịt khảm vào trong mật huyệt chặt chẽ trúc trắc.