Quyển 5 - Chương 2: 8h30

Yêu ảo kết thúc sẽ rất đau


Nhìn bóng dáng cậu dần biến mất sau cánh cửa, Ôn Vân không khỏi bồi hồi. Ngay lập tức chạy lên phòng, làm bài tập với tốc độ nhanh khó tả, sau đó chạy đi tắm, 7h30 đã ngồi ngay ngắn trên bàn học chờ đợi. Lúc này cũng vừa hay Ôn Trân đi học về, nhìn cô ngồi nghiêm chỉnh bên bàn học không khỏi tò mò:


"Ê, bị ma nhập à? Ngồi như con đơ thế kia?"_Nó ném cho cô điệu cười.
Ôn Vân nghe thấy tiếng nói mỉa mai cũng quay lại, ngồi khoanh chân trên ghế có phần hào hứng nói:
"Tao...tao định sẽ tiếp tục. Tối nay bọn tao sẽ nói chuyện!"
Nó liếc nhìn chiếc đồng hồ bên cạnh, lại nhìn cô:


"Nhanh ghê, yêu nhau đê để tao có chị là người nổi tiếng!"
"Là sao? Mà quên mất, hôm nay tao vừa phát hiện trường tao có mấy đứa cũng đọc. Thế nào mà trúng ngay mấy đứa nhiều chuyện chứ!"


"Bọn bạn tao đang phát dồ lên kìa, cái gì mà "Chị mày yêu ảo thật hả?" lại còn "Mày thấy anh ý chứ, đẹp trai không?" Mẹ nó chứ, mày yêu nhanh lên cho tao nhờ!"_Nó lườm cô.
"Ặc...bạn...bạn mày cũng đọc á?"


"Này!"_Nó đưa cho cô chiếc điện thoại, một loạt tin nhắn của mấy đứa trong trường nó inbox bắt chuyện hỏi về cô.


available on google playdownload on app store


Ôn Vân cười xòa, cô cũng không ngờ mình lại được nhiều người chú ý đến vậy đấy. Ôn Trân nhìn thấy đối phương cầm chiếc điện thoại cười như dại thì điên tiết ném chiếc gối về phía cô. Ôn Vân không nói gì, cứ ngây ngô, lại ngước nhìn chiếc đồng hồ 7h50, thời gian sao bỗng trôi chậm đến thế chứ.


Bên này, Ôn Vân ngồi lăn lộn trên giường giết thời gian, hết vẽ vời lại gấp hạc giấy, mặc kệ ánh nhìn quỷ quái của Ôn Trân cứ nhìn chiếc điện thoại rồi lại khúc khích cười.


Phía bên này, Dương Nhật Hạo - nam chính của cô đang nói chuyện với một người - em gái của anh - Dương Y Nhan(Nhân vật này đã xuất hiện ở phần trước, lúc Ôn Vân đăng dòng trạng thái tỏ tình với Dương Nhật Hạo, ai không nhớ thì lục lại xem nhé!"):
"Em có về phòng không?"_Anh lớn giọng quát.


"Không! Em muốn gặp chị ấy, với lại lúc trước bọn em cũng từng nói chuyện qua rồi. Chị ấy chắc muốn gặp em lắm nha~!"_Y Nhan thoải mái nói không để ý đến ánh nhìn của anh.
"Lúc nào? Ai cho phép em nói chuyện hả, xin phép chưa?"


"Thì lúc anh đăng bài chuyện bị ngã xe, em lên thấy chị bình luận hỏi han, hai người đáp lại bao nhiêu câu, thông báo đầy máy, muốn làm ngơ cũng không được. Hơn nữa lúc em inbox nói chuyện, chị ấy thật tốt a~ xưng hô dễ thương thật!"_Dương Y Nhan được đà kể chuyện.


"Con nhỏ này, mày có nói xấu anh không hả?"
"Không, em khen anh rất nhiều nha!, mà anh hai, anh với chị ấy như nào rồi!"
"Anh không nghĩ lúc chuyển về đây lại có thể gặp lại cô ấy, em nghe rồi đấy, chị dâu của em không chịu nghe anh hai em giải thích, cô ấy nói cô ấy thích cậu bạn bên cạnh."
"Hả, sao lại vậy?"


"Anh nghĩ kỹ rồi, tối nay, sẽ nói rõ với chị dâu em!"_Dương Nhật Hạo vừa nói vừa nhìn dòng chữ viết trên tường.


"Anh hai, anh xác định theo đuổi chị dâu tới cùng sao, nhỡ hai người bên nhau rồi lại phải xa nhau, gọi "chị dâu" có phải sớm quá không?"_Dương Y Nhan lo sợ ánh mắt có chút đăm chiêu, nói ra suy nghĩ của mình.


"Con nhỏ này, anh của mày nhất định sẽ không để vuột mất cơ hội, yên tâm! Giờ thì muốn xem thì để khi khác, về phòng đi. Anh còn có việc!"_Dương Nhật Hạo vừa nói vừa với mấy chiếc điện thoại.


Đúng 8h30 đăng nhập facebook, theo thói quen vào xem nick của ai kia, hoạt động 1 ngày trước. Anh có chút không được thoải mái, rõ ràng nói tối nay sẽ online mà giờ vẫn chưa thấy đâu. Chưa đầy một phút sau, nick của cô cuối cùng cũng bật sáng.
"Lão bà, cuối cùng mi cũng chịu onl"_Anh nhắn.


Ôn Vân nhìn dòng tin nhắn không giấu nổi vui mừng:
"Ta onl đợi một người!"
"Ai? Đẹp trai không?"


"Mi cũng biết đấy! Cao hơn ta, học giỏi nữa, đã vậy còn rất hiểu ta, đi học hai bọn ta rất thường xuyên chạm mặt nha! Đôi khi lại tỏ vẻ lạnh lùng, ít nói! Đoán xem, là ai hả?"_Ôn Vân nhắn, cô mô ta như vậy nhất định là anh phải biết người đó là anh chứ nhỉ?


"Reng...reng..."_Chiếc điện thoại đang cầm trên tay cô bỗng phát sáng, meesenger đang sử dụng cũng đột ngột thoát màn hình là một cuộc trò chuyện đang kết nối. Ôn Vân đột nhiên lại thấy lo lắng, không dám bắt máy. Cô...nên bắt máy chứ?
------


Hỏi: "14/ sắp đến au tìm được nam chính chưa? Muốn túm nam chính về qua đi!"
Đáp: "Au chưa có tin gì cả, 14/ thì sao chứ, mua một chiếc bánh kem tự thưởng cho mình vậy là được rồi!"
Chương đăng ngày 13/ /2017 trước valentine 1 ngày






Truyện liên quan