Chương 58: Ngàn bước (2)
Ngày hôm nay Hứa Quyền đã bất chấp tất cả. Hắn không tin, với một ngàn bước, gia hoả này thật sự có thể có kỹ thuật như thần bắn trúng đồng tiền.
Lại đi thêm trăm bước, cuối cùng Lưu Đồng treo đồng tiền trên một gốc cây nhỏ, đồng thời vội vàng rời xa đồng tiền đó.
Bọn họ vốn dự định Lưu Đồng để cầm đồng tiên nhỏ đứng ở khoảng cách sáu trăm bước cho Hứa Quyền bắn. Như vậy sẽ gây ra chấn động lớn hơn. Nhưng Âu Dương lập tức đẩy khoảng cách lên một ngàn bước. Với khoảng cách này Lưu Đồng không có lá gan đó...
Hứa Quyền nhìn theo bóng Lưu Đồng rời khỏi. Tuy rằng trong lòng hắn đang mắng Lưu Đồng nhát gan, nhưng hắn biết, vào lúc này cho dù đổi lại là hắn, hắn cũng không dám cầm đồng tiền đứng ở khoảng cách đó.
- Ai bắn trước?
Mặc dù Hứa Quyền đang hỏi Âu Dương, nhưng hắn lại lấy ra một mũi tên đầu tròn gài lên cung tiễn. Loại mũi tên này là mũi tên các cung tiễn thường sử dụng. Uy lực của nó kém hơn so với Tam Lăng Tiễn của Âu Dương không ít, nhưng so về độ chính xác lại tốt hơn nhiều.
- Mời!
Âu Dương nhìn thấy Hứa Quyền gài mũi tên liền biết, bọn họ căn bản cũng không phải cùng một cấp bậc. Nếu như mình dùng mũi tên đầu tròn không cần uy lực, chỉ cần mức độ tinh chuẩn, trong phạm vi 1500 bước hắn có thể dễ dàng bắn trúng lỗ thủng của đồng tiền.
- Hừ!
Hứa Quyền hừ lạnh một tiếng đặt mũi tên lên dây cung bắt đầu chậm rãi kéo chiến cung. Nhìn hắn kéo dài dây cung, tất cả mọi người đang ở thao trường đều nín thở. Vào lúc này cho dù là người doanh trại Thần Xạ trong lòng cũng hết sức lo lắng. Phải biết rằng, với khoảng cách này tỉ lệ trúng mục tiêu của Hứa Quyền chỉ có bảy phần mười. Nếu như ngay cả một mũi tên cũng không trúng, vậy doanh trại Thần Xạ sẽ rất mất mặt.
Vèo...
Mũi tên đầu tròn bay ra mang theo tiếng xé gió mạnh mẽ, bay thẳng về phía đồng tiền cách đó ngàn bước. Thời điểm mũi tên này bắn ra, trên mặt Hứa Quyền xuất hiện một nụ cười. Bởi vì hắn biết, mũi tên này của hắn có thể bắn trúng...
chương thứ 49: Cỡi ngựa bắn cung
Mũi tên xoay tròn trong không trung, phát ra tiếng xé gió khiến mọi người đều nghe thấy rõ ràng. Tiếng gió rít này kéo dài không bao lâu chợt nghe được một tiếng đinh nhỏ! Mọi người lại nhìn đồng tiền được treo ngoài một ngàn bước, đã thấy đồng tiền bị mũi tên bắn trúng, đang điên cuồng đong đưa ở đó.
- Tốt!
Mũi tên này bắn ra thực sự rất tuyệt. Cho dù là các binh sĩ vừa nãy còn chê cười doanh trại Thần Xạ muốn xa luân chiến với Âu Dương cũng bắt đầu lớn tiếng khen ngợi. Đặc biệt là người của doanh trại cung tiễn. Dưới cái nhìn của bọn họ, bắn đồng tiền ngoài ngàn bước như vậy gần như chính là biểu diễn kỹ thuật như thần.
Người đứng trong sân và ngoài sân đều đang hô hoán. Hứa Quyền mỉm cười, vẻ mặt đầy kiêu ngạo nhìn sang Âu Dương. Theo hắn thấy, Âu Dương yêu cầu khoảng cách một ngàn bước này, chẳng qua là cố ý muốn làm khó hắn. Nhưng ai biết mình lại có thể bắn trúng. Hiện tại hắn muốn xem thử Âu Dương làm thể nào để đối mặt với cục diện này.
Nhưng khi Hứa Quyền nhìn sang Âu Dương, lại phát hiện Âu Dương vẫn khinh miệt lắc đầu, hơn nữa còn thấp giọng nói:
- Đáng buồn. Mũi tên đầu tròn có hiệu suất tinh chuẩn cao như vậy. Ngay cả một ngàn bước cũng không thể bắn trúng lỗ thủng trong đồng tiền. . .
- Tiểu tử, nói thì ai chẳng nói được. Một lát nữa đến lượt ngươi, ta muốn xem thử ngươi làm sao bắn trúng lỗ thủng bên trong đồng tiền đó!
Theo Hứa Quyền thấy, Âu Dương chỉ đang đố kỵ mà thôi.
- Tại sao phải một lát nữa. Hiện tại cũng có thể!
Âu Dương nói xong đã rút Tam Lăng Tiễn của mình từ trong túi đựng tên ra. Tam Lăng Tiễn vừa được rút ra, đám người vừa rồi còn đang hô hoán đều im bặt!
Có lẽ bọn họ không biết về kỹ thuật bắn cung, nhưng một vài kiến thức cơ bản trong quân đội bọn họ cũng phải biết. Tam Lăng Tiễn này thực sự là mũi tên có uy lực mạnh nhất. Trên chiến trường nếu như muốn giết địch, phần lớn Thần Xạ Thủ hoặc là cung thủ khác sẽ lựa chọn Tam Lăng Tiễn. Dù sao loại mũi tên này có lực xuyên thấu mạnh hơn. Nếu như lực đạo đầy đủ, thậm chí có thể bắn thủng điểm yếu trên khiên sắt.
Nhưng bây giờ không phải là so sánh về lực đạo mà so sánh về tinh chuẩn. Còn phải so sánh giữa Tam Lăng Tiễn và mũi tên đầu tròn nổi tiếng về mức độ tinh chuẩn nữa sao?
Âu Dương chậm rãi đặt mũi tên lên trên dây cung. Lúc này hắn đã tiến vào tư thế chuẩn bị bắn cung, nhưng những người bên ngoài nhìn lại không hiểu!
Lúc này ở khoảng cách một ngàn bước, đồng tiền mới bị Hứa Quyền bắn trúng đang không ngừng lay động. Tiểu tử này muốn làm gì? Lẽ nào hắn muốn ngắm cho đến khi đồng tiền dừng lại sao?
Không chờ bọn họ nghĩ rõ ràng về vấn đề này, mũi tên trong tay Âu Dương đã bay ra! Vèo một tiếng, Tam Lăng Tiễn không hề phát ra tiếng xé gió mạnh mẽ như mũi tên đầu tròn, nhưng tốc độ của mũi tên này lại muốn vượt xa mũi tên đầu tròn tới mấy lần.
Một tiếng mũi tên bắn trúng thân cây truyền đến. Nghe thấy tiếng động này, mọi người gần như theo bản năng đều cho rằng Âu Dương đã bắn trượt. Nhưng khi bọn họ đưa mắt nhìn về phía vị trí đồng tiền lại phát hiện không thấy đồng tiên trên thân cây nữa. Chỉ còn lại một sợi dây đỏ đang đung đưa ở đó.
- Không thể nào như vậy được!
Hứa Quyền nhìn điểm đến của Tam Lăng Tiễn phía xa. Mũi Tam Lăng Tiễn đã cắm sâu vào trong thân cây. Nhãn lực của hắn tốt hơn người bình thường rất nhiều! Hắn thấy rõ ràng mũi tên Tam Lăng Tiễn Âu Dương bắn ra hẳn đã bắn chuẩn xác vào lỗ thủng hình vuông giữa đồng tiền. Sau đó Tam Lăng Tiễn mang theo đồng tiền bắn vào trong thân cây. . .
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Đám binh sĩ đứng bên ngoài không có thị lực tốt như Hứa Quyền, cho nên giờ phút này bọn họ vẫn đang hỏi nhau xem có chuyện gì xảy ra.
- Ngươi đã thắng. . .
Giọng nói của Hứa Quyền có hơi nhỏ. Mũi tên này khiến hắn thua tâm phục khẩu phục. Với mũi tên này cho dù hắn muốn giở trò quỷ cũng không có cơ hội! Mình không bắn được vào lỗ thủng bên trong đồng tiền, chỉ có thể bắn trúng viền ngoài của đồng tiền, thậm chí sát mép ngoài. Nhưng trong khi đồng tiền còn đang đong đưa di động, Âu Dương lại có thể chuẩn xác bắn trúng lỗ thủng trong đồng tiền, sau đó mang tiền đồng cắm vào trong thân cây. Sự chênh lêch này, cho dù là người không hiểu về cung tiễn cũng có thể hiểu rõ.
- Thắng? Âu Dương thắng sao?
Lâm Phong nhìn Lăng Túc một chút. Thật ra vừa nãy hắn cũng không nhìn rõ chuyện gì đã xảy ra.
- Đương nhiên thắng! Hứa Quyền chỉ bắn trúng mép ngoài của đồng tiền. Nhưng Âu Dương lại có thể bắn trúng lỗ thủng của đồng tiền trong khi nó đang chuyển động, sau đó mang tiền đồng cắm vào thân cây. Ngươi nói có đúng là thắng hay không?
Dù sao Lăng Túc cũng là người có linh nguyên. Thị lực của hắn tuy không sánh được với Âu Dương, nhưng với khoảng cách một ngàn bước hắn vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng.
Lăng Túc vừa mở miệng nói ra, những người xung quanh nhất thời trở nên yên ắng tới mức có thể nghe thấy kim rơi. Vừa nãy những người này còn đang thắc mắc không rõ chuyện gì đã xảy ra. Nhưng sau khi nghe Lăng Túc giảng giải tất cả những điều này, bọn họ có phần không tiếp nhận được.