Chương 84: Trận đồ sư Lý Vĩ (2)


Người khác có lẽ cả đời cũng không chạm đến cửu giai, nhưng đối với bọn họ mà nói lại rất dễ dàng. Có thể nói bất luận là Trận Đồ Sư nào chỉ cần trên đường đi không ngã xuống, nhất định sẽ đạt tới cửu giai thậm chí còn cao hơn.


Nghe Sở Tương Hợp nói như vậy, Âu Dương ngẩng đầu nhìn về phía Lý Vĩ. Trong mắt của hắn đầy vẻ vui mừng. Thật ra trước sau hăn chỉ có một vướng mắc. Đó chính là Lý Vĩ! Mình trở thành yêu cung thủ. Mình không còn phải đi con đường bình thường nữa. Nếu như có một ngày hắn thành công đứng ở nơi cao nhất, nhưng huynh đệ của hắn vẫn chỉ là một người bình thường, vậy hắn làm sao chịu nổi?


Bây giờ nghe nói Lý Vĩ không ngờ thật sự như có thiên phú dị bẩm giống như Lăng Túc nói, hắn không có bất kỳ đố kị hoặc là gì khác. Trong lòng hắn rất vui vẻ, thật lòng mừng thay cho Lý Vĩ.
- Âu Dương! Trận Đồ Sư là thế nào?


Lý Vĩ cảm thấy khó hiểu nhìn Âu Dương. Đây vẫn là lần đầu tiên hắn bị người ta nhìn như quái vật. Hắn có chút không thích ứng.
- Trận Đồ Sư cũng là một loại Tu luyện giả. Hơn nữa còn là Tu luyện giả rất cường đại!


Âu Dương đánh một quyền vào người Lý Vĩ. Rốt cuộc tiểu tử ngốc này đã có cơ hội ra mặt, hơn nữa còn là một cơ hội không tầm thường.
- Hả? Ta cũng có thể thành Tu luyện giả? Có phải ta cũng có thể yêu hóa hay không? Hay là bay trên trời như đội trưởng Lăng Túc?


Lý Vĩ liền ôm lấy Âu Dương hỏi. Người khác nói gì hắn cũng không tin. Hắn chỉ tin tưởng nhất chính là Âu Dương!
- Phải!
Âu Dương quay về Lý Vĩ liên tục gật đầu.
- Ha ha ha! Ta có thể làm Tu luyện giả! Ta cũng có thể bay!


available on google playdownload on app store


Lý Vĩ lập tức liền từ trên mặt đất nhảy lên, sau đó ôm lấy Lăng Túc, dáng vẻ kích động, khiến đám người vừa nãy còn đứng nhìn cau mày tự hỏi, đều khẽ mỉm cười.
- Quốc sư đại nhân, ngài chuẩn bị dẫn Lý Vĩ đi sao?


Âu Dương biết, Lý Vĩ không giống mình. Nếu như Lý Vĩ không có năng lực tu luyện, vậy mình sẽ bảo vệ hắn cả đời, để hắn được bình an và vinh hoa phú quý. Nhưng hiện tại biết hắn nắm giữ thiên phú trở thành Trận Đồ Sư cấp bug, trái lại Âu Dương hi vọng Lý Vĩ có thể đi theo Sở Tương Hợp rời khỏi đây. Chỉ có như vậy Lý Vĩ mới có thể dễ dàng trưởng thành hơn.


- Đương nhiên! Trận Đồ Sư thực sự quá quý hiếm!
Mặc kệ Lý Vĩ có thể ngưng kết hoàn toàn trận đồ trong vòng năm năm hay không, chờ tới lúc Chân Linh Giới mở ra hắn nhất định sẽ được phá cách thu vào Chân Linh Giới. Điều này là chắc chắn.


Một Trận Đồ Sư, chỉ cần trưởng thành, đây quả thực chính là một người địch vạn người! Cái gì mà Yêu Chiến Sĩ cái gì mà Lục Tiên Huyễn Thuật Sư các loại, trận đồ vừa mở ra phong thiên tỏa địa. Ngay cả thời gian cũng có thể đông kết. Bùa chú còn đủ để dẫn động Cửu Thiên Thần Lôi đánh ch.ết tất cả kẻ địch ngăn cản hắn. Đó thật sự là một quái vật. Cho dù ngày hôm nay Âu Dương không đáp ứng, Sở Tương Hợp cũng nhất định phải dẫn hắn rời khỏi đây!


Âu Dương khẽ gật đầu một cái. Hắn nhìn Lý Vĩ ở bên cạnh nghe thấy người ta nói mình có thể trở thành tu luyện giả liền giống như một đứa bé nhảy nhót tưng bừng, khóe miệng hắn thoáng cong lên.


- Bì Ba, chuyện Trận Đồ Sư quan hệ tới toàn Đại Vận. Chuyện này nhất định phải phong tỏa tin tức. Hẳn ngươi biết nên làm như thế nào chứ?


Sở Tương Hợp quay đầu nhìn về phía Bì Ba, ý tứ của hắn đã rất rõ ràng. Ngày hôm nay trừ mấy người bọn họ ra, tất cả những binh sĩ biết về điều này, mặc kệ bọn họ có trung thành với Đại Vận hay không, mặc kệ bọn họ có hiểu cái gì là Trận Đồ Sư hay không chắc chắn đều phải bị diệt khẩu!


- Quốc sư yên tâm, tin tức về Trận Đồ Sư tuyệt đối sẽ không có người nào khác biết được!
Bì Ba cũng biết chuyện này có quan hệ trọng đại. Trừ mấy tu luyện giả bọn họ ra, nhất định phải giết ch.ết những binh sĩ bình thường kia để diệt khẩu.


Bì Ba và Hồ Hiểu Thông thì không cần phải nói. Gia tộc của bọn họ thuộc về Đại Vận, tự nhiên có thể bảo mật tuyệt đối. Lăng Túc lại càng không cần phải nói. Phụ thân hắn là Lăng Trung Thiên có mối quan hệ mật thiết với Sở Tương Hợp. Sở Tương Hợp đã nhìn hắn lớn lên, cho nên hắn không thể nào tiết lộ bí mật này.


Cuối cùng chính là Âu Dương! Nếu như nói ở đây có người nào an toàn nhất, vậy khẳng định là Âu Dương! Nơi này ai có quan hệ mật thiết với Lý Vĩ nhất? Vậy khẳng định là Âu Dương. Âu Dương sẽ hại Lý Vĩ sao? Cái này còn cần phải hỏi sao?


Lý Vĩ đi, Lăng Túc cũng đi! Bọn họ đều đi theo Sở Tương Hợp. Âu Dương không muốn tỏ ra lưu luyến. Bởi vì hắn biết bọn họ sẽ còn gặp lại.
Vèo!


Một mũi Tam Lăng Tiến màu đen từ trong tay Âu Dương bắn ra, liên tiếp bắn xuyên qua bốn, năm tên binh sĩ sau đó mới ngừng lại! Âu Dương cũng không hề sử dụng yêu khí. Bởi vì lúc này hắn đang đứng trước trận. Nếu như hắn dùng yêu khí linh tinh, như vậy Trịnh Công Danh đang ở nơi nào đó nhìn thấy mình giống như kẻ thù giết cha nhất định sẽ lựa chọn ra tay!


Âu Dương không ngừng hấp thu lực lượng của những kẻ bị hắn giết chết đưa tới. Hắn có thể cảm giác được, trong vòng nửa tháng sau khi Lý Vĩ rời khỏi, hắn đã trải qua năm lần đại chiến, giết mấy trăm người. Huyết lực của những người này đã khiến yêu đan của hắn sắp đạt được mức độ phân chia làm ba.


- Tam giai sao? Ha ha, xem ra ta quả thật quá biến thái!
Âu Dương tự nhủ. Nếu như cuộc chiến tranh này vẫn tiếp tục, vậy hắn không cần đến hai năm đã có thể trở thành bậc cường giả như Sở Tương Hợp.


Nhưng nghĩ đến Sở Tương Hợp, trong lòng Âu Dương lại có một nghi vấn! Sở Tương Hợp đã là cường giả cấp chín! Vậy hắn theo đuổi điều gì? Còn nữa, trong lúc vô tình, hắn từng nghe nói về Chân Linh Giới. Chân Linh Giới là cái gì? Thánh thể là cái gì? Những điều này đều khiến hắn thắc mắc. Nhưng hiện tại hắn không có cách nào biết được. Có lẽ phải chờ tới sau khi chiến tranh chấm dứt, hắn trở lại Đô Thành mới có thể hỏi Sở Tương Hợp.


Vèo!


Lại một mũi tên bay ra. Sau khi Âu Dương bắn xong mũi tên này hắn lựa chọn ngừng tay. Hắn phát hiện lúc này Trịnh Công Danh đứng phía xa mặt đã tái cả lại. Trong mấy lần giao chiến, một mình mình đã tiêu diệt mấy trăm người. Tuy rằng bọn họ đều là binh lính bình thường, nhưng Trịnh Công Danh lại không có biện pháp nào bắt được hắn. Loại thống khổ này chỉ có người nào từng trải qua mới biết được.


Âu Dương khoác Thứ Kiêu Cung lên trên lưng, sau đó hắn nhảy lên tường thành. Lúc gần đi hắn còn không quên đưa một ngón tay giữa về phía Trịnh Công Danh! Ý tứ của hắn quá rõ ràng:
- Lão tử giết người của ngươi. Ngươi có giỏi thì cắn ta đi!
- Ngông cuồng! Thực sự quá ngông cuồng!


Vào lúc này Trịnh Công Danh hận không thể bắt Âu Dương đến lột da rút gân. Nhưng hắn không thể làm gì được. Âu Dương không hề trái với điều ước của tứ quốc. Hắn không giống với Yêu Chiến Sĩ bình thường. Yêu Chiến Sĩ bình thường đều cận chiến. Nếu như không yêu hóa, vọt vào trong trận khó tránh khỏi sẽ bị giết ch.ết.






Truyện liên quan