Chương 52
Bị lôi kéo một đường đến nơi đăng ký kết hôn, cô không có lúc nào ngừng chống cự nhưng người đàn ông này cương quyết bắt cô trở thành vợ mình, không màn người bên ngoài nghĩ gì, nói gì là anh ép buộc người ta lấy anh, như thế là phạm luật nên báo cảnh sát đến.Nhưng dưới quyền lực của anh thì sao có thể để chuyện đó xảy ra dễ dàng như vậy được, nếu có cảnh sát đến thì chỉ là để bảo vệ anh mà thôi chứ có ai dám động đến quyền lực to lớn này. Cô đây là đang bị người kia hâm dọa bắt buộc đến nơi này đăng ký kết hôn mà khi đi vào căn phòng kia lại bị ánh mắt của người công chứng nhìn giống như là họ vợ chồng đang giận hờn. Trên đời này còn có thiên lí sao.
"Tôi không biết anh... tôi cũng sẽ không cùng anh kết hôn... anh mau thả tôi ra"
"em im ngay cho tôi... không ai có thể ngăn cản được ý định của tôi kể cả em!" bây giờ mới lộ ra bộ mặt thật à, một bộ mặt tàn ác hơn ai hết, lạnh lùng tàn nhẫn chính là con người thật của anh, xưa nay đều bị anh che đậy đến mức không thể nào nhìn thấy, hôm nay anh lại đem sự ác độc ghê rợn đó đối với cô, làm một hồi ngạc nhiên cùng kinh sợ, anh dùng tay bóp lấy cái cổ mãnh khảnh của cô nghiến răng nghiến lợi nói "hôm nay nhất định em phải cùng tôi đăng ký kết hôn nếu không cái mạng này của em sẽ không giữ được bao lâu, ngay lập tức vụt tắt! em có hiểu không?" câu nói này làm cho mấy người xung quanh vô cùng rung rẫy, người nọ đang cầm cây bút ghi chú gì đó đến nghe thấy cũng không biết cây bút rơi xuống đất từ lúc nào.
Cô như đứng hình ngay lúc đó, nỗi sợ cùng dày vò đau đớn nơi cổ muốn khó thở cũng dẫn dẫn buông lỏng, tay anh rời khỏi cổ của cô để lại dấu tay hồng hồng rồi vấn vương ẩn hiện những vết bầm tím. Ngay sau đó anh đưa đến trước mặt cô hai tờ giấy "vợ chúng ta cùng ký tên thôi nào! anh thật sự xin lỗi anh không nên làm như vậy với em, em đừng trách anh nhe!" đút cây bút vào tay như bắt ép cô phải ý nhưng trên miệng luôn nói ra những lời ngọt ngào khiến mọi người không khỏi bàn hoàng trước thời khắc chuyển đổi tâm trạng đến chóng mặt này của anh, họ lại càng sợ hãi bởi vì người đàn ông này thật như một con quỷ đội lốp người.
Cô run rẩy cố để cây bút trên tay mình không run theo, chầm chậm hạ xuống tờ giấy hai chữ ký, rồi cảm giác mình như ngàn cân đập vào đầu cô có lẽ đó chính là ghánh nặng sau này cô phải trả cho người đàn ông ngồi bên cạnh, cuộc đời cô trời đã định cô bị trói buộc bởi người đàn ông này bởi vì hiện tại anh không còn nhớ đến cô nhưng lại vẫn cùng cô dây dưa một chổ rồi dẫn đến tờ giấy kết hôn này, thật làm cô thêm cả kinh cho chính bản thân mình.
Không ai trong phòng dám nhút nhích cùng ngồi một chổ yên lặng nhìn cô khổ sở cũng không nói gì chỉ dùng cặp mắt đau thương nhìn cô. Đợi hai người rời khỏi mới thở phào một hơi nhẹ nhỏm, xem như hôm nay bản thân người làm công chức như họ được xem một màng phim kinh dị với nội dung mà hị chưa từng nghĩ đến nó lại có thật ngoài đời thường như vậy, họ giờ mới biết được người đàn ông của thế giới kia yêu đến điên cuồng, vì yêu phải ép buộc người kia kết hôn nếu hông sẽ giết ch.ết.
Trong lòng họ tự hỏi lẫn nhau có phải hai người mới vào đây đăng ký kết hôn đều là diễn viên không. Đồng loạt mấy người trong phòng cùng nhau lắc đầu rồi cho qua mọi chuyện, người đàn ông kia ai mà chẳng biết, cho dù anh ta có làm gì thì cũng không ai dám nói một điều gì bởi vì chống đối lại anh ta chính là đem thế giới chống đối lại mình mà họ thì có bao nhiêu tài cán và tiền của cơ chứ, cứ xem như mọi chuyện chưa nhìn thấy là được.
Về phần Hiểu Kỳ, hôm nay gặp lại mối tình sâu nặng cô không khỏi cảm thấy bản thân mình như may mắn, muốn nói một câu xin lỗi với người đàn ông đứng cách cô không xa nhưng cô làm sao đây khi anh ta không nhìn lấy cô một cái, phất tay một cái rồi anh cùng bọn đàn em biến mất khỏi hoảng không gian có cô đứng đó. Tâm trạng càng tệ hơn, cô hôm nay không hiểu vì sao Phương bị bắt đi, rồi lại gặp người tình cũ mà cô đã vô tình ruồng bỏ, gặp lại anh cô thật sự rất mừng nhưng cô làm sao đây anh không cần cô nữa rồi, đó chính là hậu quả của mình cô gây ra đối với Khang Hạo, đúng chính là cô đã làm tổn thương cho Khang Hạo anh. Nhưng cô thực không cố ý, lặng lẽ đứng đó một lúc cô mới lê thân mình về nhà nằm vật lên giường ngủ một giấc như ch.ết.
to be continued...