Chương 1: Mình xuyên không rồi!

Trong căn phòng có một cô gái xinh đẹp như thiên sứ đang yên giấc ở trên chiếc giường, bỗng cô gái ấy khẽ mở mắt để lộ đôi đồng tử màu tím huyền bí
"Ưm"cô khẽ mở mắc thì đập vào mắt là trần nhà màu hồng, khẽ liếc xung quanh thì thấy cả bốn bức tường đều màu hồng


"Quái,mình nhớ mình đang làm nhiệm vụ thì thấy một đứa bé đang băng qua đường mà bên đường đang có một chiếc xe chạy với tốc độ nhanh nên mình đã đẩy bé đó nhưng mình thì không thoát kịp nên chiếc xe đó đã tông mình" cô gái trong căn phòng màu hồng đó là cô. Cô đang nhớ lại chuyện cô bị xe tông thì độc nhiên có dòng kí ức như thứ phim cứ xuất hiện trong đầu cô


"Aaaaaaaa... mình xuyên không rồi! Xuyên vào ai không xuyên lại xuyên vào nữ phụ có kết cục bi thảm nhất truyện mà mình đọc tối hôm trước" thì ra cô không ch.ết mà cô xuyên vào quyển truyện cẩu huyết mà cô đã đọc.
Haiz.... nếu ông trời đã cho mình cơ hội sống lần nữa thì mình sẽ sống thật tốt.


Theo như những gì cô biết thì đây mới là chương đầu của truyện nên cô sẽ thay đổi số phận nữ phụ bi thảm này. Truyện cô đọc có tên là " chúng tôi yêu em! Tiểu bạch thỏ!" Nghe cái tên không cô muốn sỉu không biết sao mà hôm trước cô lại đọc truyện này nữa. Nguyên chủ này tên là Hàn Tuyết Băng. Là nữ phụ kêu căng, ngạo mạng, lẵng lơ... đi quyến rũ những nam chính hãm hại nữ chính bạch liên hoa là Ngô Tuyết Mai. Cô ta là em cùng cha khác mẹ của nguyên chủ, mẹ của cô ta gài bẩy bỏ thuốc cha của nguyên chủ là Hàn Quấc Chí nên có cô ta, khi nhận cô ta về nhà thì nguyên chủ nghĩ cha của mình phản bội mẹ mình là Lâm tuyết lan nên đâm ra ghét cha và nữ chính. Cô ta tuy được ở trong nhà hàn gia nhưng không ai công nhận cô ta nên cô ta mang họ ngô họ của mẹ cô ta






Truyện liên quan