Chương 7: Cùng thiên tề tranh hổ
nói không sợ ch.ết, đó là giả, vừa thấy Lôi Điện kia, tiểu hồ ly hai mắt đăm đăm, bốn chân như nhũn ra, rầm một tiếng, rất không có dũng khí té xỉu , bỏ qua một màng tính tiết vô cùng phấn khích phía đằng sau ‘ anh hùng cứu hồ ’.
Mắt vừa động liền thấy cự lôi đánh xuống.
Sắc mặt tuấn mỹ của Mạc Ly Bạch tối sầm lại, Hoàng Thiên dưới, lồng lộng đại thổ,(ciel: câu này mình hoàn toàn bó tay ai help me) chỉ ta mới có thể quyết định sinh tử của ngươi!
Hai mắt nhìn trời, phát ra sát khí làm cho người ta sợ hãi, anh chị em cùng cha khác mẹ kể lại lịch sử ‘ Long Ngâm vừa kêu ’, cùng thiên tề tranh hồ!
Trong tay long châu từ trong lòng ngực bay ra, trong khoảnh khắc, phong vân lại bắt đầu thay đổi, mây đen càng tụ càng dày, bốn phía âm u , sấm đánh khắp mặt đất, cuối cùng lan đến Linh sơn, xung quanh, một đám sinh linh đến xem náo nhiệt mà phải trả giá nặng nề.
Linh Sơn ông bà xung quanh đã sớm có dự kiến trước, trước ở Linh Sơn thiết lập kết giới, mới trãi qua được kiếp nạn này!
Long châu lấy lôi thiên làm trụ đứng lên, lôi thần không nghĩ tới sẽ có người tới cứu lưu ly hồ mà ngăn cản lôi thiên.
Tay âm thầm nắm chặt trong tay toàn mồ hôi, trên đời này lại có thể có một kì nhân đột nhiên xuất hiện trước đầu Mạc Ly Bạch để thưởng thức.
xem ra đã làm cho Hồ yêu này quay trở về hình dạng ban đầu, lôi thần sắc mặt trở nên khó coi đứng lên, lần này hồ ly độ kiếp giám thị thiên quan cũng đồng nhất thời bất ngờ vì có người đứng ra ngăn cản làm cho tâm chấn động, một chút cũng không phát giác ra nhiên hương trong lư đã hết, chỉ còn lại một ít mùi hương quanh quẩn ở trong thiên cung.
Hồ yêu chính là hồ yêu không thể đổi thành bản tình con người đi!
Trong lòng Lôi thần xuất hiện một tầng hắc ám trở nên hoảng sợ, ngược lại giận dữ mắng mỏ Mạc Ly Bạch: "Lớn mật, dám phá hỏng chuyện độ kiếp phi thăng!"
Mạc Ly Bạch không để ý tới hắn, tiện đà đánh ra bán nguyệt tráo,(ciel: gọi tắt là đánh ra một chưởng đi) thật cẩn thận ôm Tiểu Bạch hồ chỉ hôn mê đi ra.
Việc làm lần này đã chọc giận lôi thần, chấn thiên chùy trong tay lại đánh xuống rung trời đất.
Lại nói còn đang ở giữa không trung ngăn cản người khác cướp long châu đi.
"Thật không phải, các vị thiên quan mời xem." Đào Hoa Nam cười tủm tỉm đón nhận lôi thần, trong lời nói, dẫn dắt mọi người hướng tầm mắt nhìn phía nhiên hương trên đài.
"A. . . . . ." Giám thị thiên quan một tiếng hô to, lấy ra khăn tay không ngừng lau mồ hôi.
Nhiên hương đã hết, lôi thần lại thầm kêu không tốt.
Kể từ đó, bạch ngọc ngàn năm lưu ly hồ liền thuận theo ý trời trở thành hồ tiên!
Đào Hoa Nam như trước vui mừng hớn hở nở nụ cười trên mặt, vân đạm phong khinh tiếp tục nói: "Khởi bẩm thiên quan “lại nhìn chồn bạc” có phải hay không nàng đã lấy được nguyên châu?"
kèm theo đó là gọng nói hớn hở của nam tử, quả nhiên không thấy được nguyên châu của nàng.
xưa nay muốn tu tiên đều phải trải qua nhiều giai đoạn và phải rèn luyện theo từng cấp bậc như Trúc Cơ, khai quang, tích cốc, kim đan, nguyên anh, xuất khiếu, phân thần, hợp thể, độ kiếp, đại thừa ( phi thăng ).
Mà hiện tại bạch ngọc ngàn năm lưu ly hồ tựa như một con hồ ly bình thường , trong cơ thể không có kí túc nguyên anh, càng không có nguyên châu bảo vệ.
Điều duy nhất có thể lý giải là, nàng độ kiếp không thành nhưng nhờ đạo hạnh ngàn năm, nên chỉ đánh cho nàng quay về nguyên hình.
Nhìn xuyên qua ‘ huyền mục kính ’(kính chiếu yêu), đem bộ dạng các vị thiên quan khi bừng tỉnh đại ngộ thu vào trong mắt, Đào Hoa Nam vừa lòng theo tính cách nhếch khóe môi lên, thắng lợi liếc mắt về phía Mạc Ly Bạch, lại bị vẻ mặt không kiên nhẫn của Mạc Ly Bạch khinh thường cấp cho một cái liếc mắt.
Đào Hoa Nam nhún nhún vai đầu, nói tiếp: "không có nguyên anh ký sinh, cũng không Kết Đan, càng không ngàn năm đạo hạnh, đây chỉ là con chồn bạc bình thường, kính mời minh xét."
Ý nói là, hồ ly đã mất đi tư cách phi thăng, không cần phải đuổi tận giết tuyệt.