Chương 38
Mặc kệ nó là gì , tôi cứ phải chạy trước đã . Thế là sáng đó sân trường xảy ra một chuyện vô cùng đông vui . Một cô gái mặc váy trắng với dáng người nhỏ nhắn chạy thục mạng về phía trước , đằng sau là cả một tốp người khác cũng hì hục đuổi theo .
Sinh viên giờ thật đoàn kết , cái trường này cũng thật tốt . Xem xem , đến cái trò đuổi bắt của con nít mà cũng đông người nhiệt tình tham gia thế kia . Qủa là bạn tốt , bạn tốt ! ~= =~
...
Tôi len lén bước về phía nhà vệ sinh , khi ngó vào và xác định không có ai thì tôi mới vội vã xông lên và nhanh chóng chiếm lấy một phòng , chốt cửa lại thật cẩn thận . Xong xuôi rồi mới từ từ thở phào và dùng tay lau đi những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán . Con bà nó =___= Cái cảm giác làm " người nổi tiếng " như này thật không dễ chịu 1 chút nào .
Tôi lôi điện thoại ra , lên bảng tin trường xem cái nguyên nhận khiến tôi bất đắc dĩ hottt như thế này . Trang vừa tải , đập vào mắt tôi là dòng tít to đùng :
" HOÀNG TỬ GIÓ BẤT NGỜ CÔNG KHAI NGƯỜI TRONG MỘNG . ANH CHIA SẺ CHỈ MỚI GẶP CÔ ẤY LẦN ĐẦU ĐÃ ĐEM LÒNG YÊU . CÔ GÁI BÍ ẨN NÀY LÀ AI "
Phía dưới là hình ảnh chụp tôi vào đúng buổi tối hôm ấy . Xõa tóc , váy trắng , đi chân trần =.= ha , không thể lẫn đi đâu được . Được cái , góc chụp khá đẹp , nhìn mặt tôi có phần xinh xắn hơn hẳn . Cái tên Phong này chụp lúc nào thế nhỉ ? Mà chụp kiểu quái gì mà ảnh sát tận mặt tôi mà tôi cũng không biết cơ chứ
Liếc nhìn lên xem giờ , 11:40 và bụng tôi thì đang biểu tình dữ dội . Nhắc mới nhớ , còn có việc hệ trọng hơn nữa đây , đó là An giận tôi rồi =.= Bình thường tôi làm gì có lỗi với nó sẽ tự chủ động đi xin lỗi , hoặc không thì cũng là nó ép tôi xin lỗi bằng được . Đằng này chả nói chả rằng , bỏ đi một mạch . Mà tôi còn chả hiểu tôi làm sai cái gì thì sao mà xin lỗi được =.=
Cơ mà nó còn chả cho tôi cơ hội để xin lỗi nữa là . Lúc nãy tôi có lén trở về kí túc xá , muốn mở cửa phòng mà bên trong đã khóa trái . Do lo lắng bất an sợ có người nhìn thấy và nóng bức tro ng cơ thể , thế là tôi nói to với An ở bên trong , kèm theo là tiếng đập cửa rầm rầm : " Này ! Mở cửa !!! Yaa ! Mở ! "
Mãi 1 lúc sau , tiếng An mới tỪ trong kia vọng ra , nghe vô cùng tức giận : " Không ! Mày đi luôn đi ! đi mau cho tao ! "
Lửa giận trong lòng tôi bốc cao , tôi tiếp tục gào : " Mày làm sao đấy ! Mày không mở cửa thì tao biết trốn đi đâu bây giờ ! "
An cũng đột ngột cao giọng : " Trốn ? Cần gì phải trốn ! Cái vị trí người ta mơ mãi không được , mày thì lại trốn . Thôi đừng giả vờ nữa ! "
A ! Xem ra thực sự muốn cãi nhau với tôi đây mà !!! Tôi quyết không thua : " Gỉa vờ cái gì ? Ai mơ cái vị trí này thì gọi nó ra đây , tao sẵn sàng nhường . Còn mày nữa ! Tao làm sai gì mà mày nhốt tao ở ngoài Tao phát chán cái bản tính hay dỗi vô cớ của mày lắm rồi ! "
An quát lên : " dỗi vô cớ ? Đủ rồi ! Tốt nhất là mày cút đi . Đừng ở ngoài cửa khoe khoang chọc tức tao nữa ! Tao cchính thức thất vọng về mày ! Bạn bè như vậy đấy . "
Tôi cũng định hét lên đáp trả thì vừa quay đầu liền thấy 1 đội quân khí thế bừng bừng chạy về phía tôi , chỉ chỉ trỏ trỏ " " Ah ! Kia rồi . Mau đuổi theo ! "
Mặt tôi bỗng chốc xám nghoét lại . Thế là đành phải co giò lên chạy thật lực đi .
...
Giờ nghĩ lại thấy tôi nóng tính quá rồi . Chắc có uẩn khúc gì chăng ? Nói chung cứ đi tìm nó nói rõ ràng mọi chuyện lại đã . Khổ thế không biết !
Tôi thở dài , đứng dậy mở toang cửa ra . Vừa định bước ra thì giật mình do thấy có người đứng ở cửa sẵn từ lúc nào . Tôi ngẩng đầu , bắt gặp ngay nụ cười mê hồn của Phong .
=v= Chắc tên này có họ hàng với tên Vũ Lâm , chung 1 sở thích là luôn dùng nụ cười tươi như hoa để chọc điên người ta ~ Mà tên này ăn gan hùm rồi hay sao còn dám nhìn tôi cười sau khi gây ra 1 loạt chuyện tày trời như vậy cơ chứ A ! Đồ ch.ết tiệt ! Là tự anh đi tìm chỗ ch.ết đấy nhé ! Để tôi đây dạy dỗ lại anh 1 trận cho biết mặt nhau nhé !
Tôi khoanh tay đứng nhìn anh ta : " Anh đến tìm tôi ? "
Phong gật đầu , giọng ngọt ngào : " Là người ta nhớ em nên mới tới . . . "
Tôi kìm nén cảm giác buồn nôn đang xông lên tận óc , rít lên : " à há ! Để gặp được tôi anh bất chấp tất cả phòng vệ sinh nữ cũng dám vào ? "
Phong nhìn tôi , chu môi , tỏ vẻ vô cùng đáng yêu ( thực sự là đáng yêu thật ) : " Sao vậy ? Cảm động à ? Cảm động thì ôm anh cái đi cho tình cảm