Chương 128: Phỏng vấn 100 câu hỏi
Edit: Dú
Xin hỏi tên của hai người?
Giản đại: Giản Tùy Anh.
Lý nhị: Lý Ngọc.
Giới tính là?
Giản đại: Vô nghĩa.
Lý nhị: Nam.
Tính cách của bạn là?
Giản đại: Nam tính 100%, lòng dạ sáng suốt đầy quyết đoán, là người đàn ông cực phẩm ngàn dặm mới tìm được một.
(Lão Thiên: Tui hổng quen hàng này đâu nha)
Lý nhị: Tôi nghĩ mình là một người khá là dễ chung sống.
Cảm thấy thích cách của người đó là?
Giản đại: Thích giả vờ thanh cao, cực kì ích kỉ, ngoài mặt thì còn giống người chán, trông khá là ngoan, nhưng thật ra toàn làm những chuyện chả giống người gì sất.
Lý nhị: Anh Giản à... Sao anh nói em vậy chứ... Khụ, tính cách của anh Giản khá là dễ nổi nóng, tính tình không được tốt lắm, chỉ cần có lí lẽ là sẽ không tha cho kẻ khác, nói năng không chừa bậc thang cho người ta. Tóm lại là kiểu tính cách cực kì khó chiều.
Giản đại: Lý lão nhị, em kiếm chuyện phải không?
(Lão Thiên: Giờ mới câu thứ tư thôi mà, khóc TT)
Lần đầu tiên hai người gặp nhau là vào lúc nào? Ở đâu?
Giản đại: Ở nhà tôi, vào hai năm trước.
Lý nhị: Đúng là ở nhà anh, chẳng qua phải là hơn mười năm trước, cơ mà anh quên mất tiêu rồi.
Giản đại: Làm sao anh có lòng đi nhớ một thằng nhóc con được?
Thế làm sao mà quen nhau?
Giản đại: Em ấy là bạn học của em trai tôi.
Lý nhị: Ừ, đúng là như vậy.
Ấn tượng đầu tiên với người đó là?
Giản đại: Vẻ ngoài rất hợp gu, phải tóm được.
Lý nhị: Khi ấy không có ấn tượng tốt cho lắm, nghĩ rằng anh ấy là một tên ác bá bắt nạt cả yếu.
Thích điểm nào ở người đó nhất?
Giản đại: Khó nói thật đấy. Ban đầu thì thấy em ấy có vẻ ngoài xinh trai, sau thì thấy em ấy vừa thông minh vừa xinh trai, đặc biệt cái vẻ đối xử lạnh lùng với tôi là tôi thích nhất. Nói tôi ti tiện cũng được, chứ tôi cũng chả biết rốt cuộc mình ngắm trúng điểm gì ở em ấy.
Lý nhị: Tôi cũng không nói rõ được cho lắm.
Giản đại: Ý em là sao hả, phải chăng lí do thích anh nhiều không đếm xuể?
Lý nhị: Ừm, tuy anh có rất nhiều khuyết điểm nhưng em vẫn thích.
Giản đại: Hừ.
Ghét điểm nào ở người đó nhất?
Giản đại: Làm bộ làm tịch, có lời gì cũng thích tự giấu, không dễ biểu lộ ra ngoài.
Lý nhị: Tính tình không tốt lắm, hơn nữa lúc phát cáu mà chửi người thì cay nghiệt vô cùng.
Giản đại: Tại em tìm chửi đó.
Lý nhị: Kiểu như bây giờ này.
Cảm thấy tính cách đôi bên hợp nhau không?
Giản đại: Cũng chịu đựng được, dù gì cũng chả tách nhau được mà.
Lý nhị: Tuy xung đột rất nhiều nhưng tôi sẽ không tách khỏi anh ấy đâu.
Gọi người đó như thế nào?
Giản đại: Lý Ngọc, Lý lão nhị, Tiểu Ngọc Ngọc, (cục) cưng.
Lý nhị: Anh Giản, Tùy Anh.
Mong muốn được người đó gọi là gì?
Giản đại: Gọi ông xã cũng ổn áp phết đó.
Lý nhị: Bằng tên là được.
Nếu lấy đối phương ra làm ví dụ cho một loài động vật thì là loài động vật nào?
Giản đại: Sói mắt trắng*.
Lý nhị: Mèo.
Giản đại: Tại sao lại là mèo, anh thì liên quan gì đến mèo?
Lý nhị: Vừa ngạo mạn vừa tùy hứng.
(*Ở đây là Bạch nhãn lang: Ý chỉ kẻ vong ân bội nghĩa, ăn cháo đá bát.)
Nếu muốn tặng quà cho người đó thì sẽ tặng cái gì?
Giản đại: Tặng chính bản thân tôi cho em ấy đã là món quà xa xỉ nhất rồi, còn cần gì nữa đâu.
Lý nhị: Chỉ cần là thứ tôi có thì anh ấy muốn gì tôi cũng cho.
Hi vọng được người đó tặng quà gì?
Giản đại: Dạo này đang mong em ấy mặc áo ba lỗ thể thao đầy cảm giác tuổi trẻ trèo lên giường tôi.
Lý nhị: Nói thật thì đó giờ anh ấy chưa từng nấu cơm cho tôi ăn, nên tôi rất tò mò.
Có gì bất mãn với người đó không? Là bất mãn kiểu gì?
Giản đại: Cũng chả bất mãn gì sất, chỉ là bớt ruồi bọ bu xung quanh là được.
Lý nhị: Không có nhiều bất mãn cho lắm, chỉ là mong anh ấy bớt đi đến mấy chỗ hoang ɖâʍ, gắng về nhà sớm.
Bạn có sở thích gì?
Giản đại: Sở thích? Ha ha, ý cô là phương diện nào?
(Lão Thiên: Hãy còn chưa đến câu hỏi hạn chế tuổi đâu, thân.)
Lý nhị: Sở thích nghiệp dư của tôi là quyền anh.
Sở thích của người đó là gì?
Giản đại: Chả có gì đặc biệt, thanh niên thích làm cái gì thì chúng tôi cũng thích làm cái đấy.
Lý nhị: Hình như là sưu tầm xe hơi và chơi game.
Xin hỏi tật xấu của bạn là gì?
Giản đại: Mình mà biết tật xấu của mình à? Vớ vẩn. Nếu để tôi nói thì tôi đây hoàn hảo lắm, không có tật xấu gì sất.
Lý nhị: Tôi cũng thấy mình không có khuyết điểm nào.
Ghét người đó làm chuyện gì với mình?
Giản đại: Em ấy không đáng ghét lắm, nghĩ không ra.
Lý nhị: Anh ấy làm gì thì tôi cũng có thể nhẫn nhịn được.
Sẽ khiến người đó nổi giận vì mình làm gì?
Giản đại: Em ấy bực nhất là chuyện tôi đi đến mấy nơi hoang ɖâʍ với cả về nhà quá muộn.
Lý nhị: Bình thường anh ấy toàn nổi giận vì chính vấn đề của riêng anh ấy.
Đến giờ phút này, mối quan hệ của hai người là gì?
Giản đại: Một cặp vợ chồng.
Lý nhị: Mối quan hệ vợ chồng trung trinh và ổn định.
Hai người đi hẹn hò lần đầu ở đâu?
Giản đại: Khó mà nói được, lần nào mới tính nhỉ.
Lý nhị: Đúng là khó nói thật. Nếu là lúc chỉ có đôi bên thì là lần anh tôi đến, bọn tôi ăn chung với nhau.
Giản đại: Được rồi, tính lần đó đi.
Bầu không khí giữa hai người lúc ấy là?
Giản đại: Chả có gì hết, em ấy hờ hững lắm.
Lý nhị: Lúc đó tôi hi vọng có thể đến thực tập ở công ty anh ấy.
Lúc đó đã tiến triển đến mức nào rồi?
Giản đại: Chưa có tiến triển gì, thậm chí đến tay em ấy mà tôi còn chưa sờ đâu.
Lý nhị: Khi ấy tôi không biết suy nghĩ của anh ấy đối với mình.
Thường hay hẹn hò ở đâu?
Giản đại: Bình thường đi chơi toàn là xem phim chiếu rạp.
Lý nhị: Ừ, chúng tôi đều thích xem phim cả.
Sẽ làm gì vào sinh nhật người đó?
Giản đại: Mặc em ấy xử trí?
Lý nhị: Ừ, mặc anh ấy xử trí.
Ai tỏ tình trước?
Giản đại: Tôi.
Lý nhị: Đúng, là anh ấy.
Thích người đó đến mức nào?
Giản đại: Đời này chỉ mình em ấy.
Lý nhị: Trong mắt tôi chỉ nhìn thấy anh ấy.
Thế có yêu người đó sâu đậm không?
Giản đại: Hửm, đứa nào ra câu hỏi này thế, sến súa bỏ mẹ.
Lý nhị: Có.
Sợ nhất là bị người đó nói gì?
Giản đại: Tôi chả sợ em ấy đâu.
Lý nhị: Bình thường mấy câu cay nghiệt của anh ấy toàn là lời nói trong cơn tức thôi, không đủ gây sợ.
Nghi ngờ hình như người đó ngoại tình! Phải làm sao đây?
Giản đại: Điều tr.a cho rõ ràng. Nếu là sự thật thì, hừ, tôi đánh không ch.ết em ấy đâu.
Lý nhị: Điều tr.a cho rõ ràng, tôi sẽ không tặng anh ấy cho bất cứ ai.
Có thể tha thứ cho việc người đó ngoại tình không?
Giản đại: Chắc chắn là không.
Lý nhị: Vẫn là câu nói đó, dù có thế nào tôi cũng sẽ không tặng anh ấy cho bất cứ ai.
Đi hẹn hò mà người đó muộn một tiếng! Phải làm sao đây?
Giản đại: Em ấy dám?
Lý nhị: Gọi điện rồi hẵng quyết định xem có đợi tiếp hay không.
Thích bộ phận nào trên cơ thể người đó nhất?
Giản đại: Hừm, môi? Đo đỏ, rất lôi cuốn. Mắt cũng đẹp, rất có hồn. Chân cũng đẹp nữa... Chỗ nào cũng đẹp đáo để, khó chọn ghê.
Lý nhị: Bộ phận nào cũng đẹp khôn kể, tôi thích tất.
Người đó là kiểu gợi cảm nào?
Giản đại: Kiểu gợi cảm lạnh như băng mang chút khí chất cấm dục, là kiểu gợi cảm vừa sạch sẽ, trong trẻo nhưng cũng lạnh lùng khiến người ta cực kì muốn làm chuyện hạ lưu với em ấy.
Lý nhị: Như một con báo nhỏ luôn đến kì động đục, cả người toát hương vị dã tính, quyến rũ khôn tả.
Hai người loạn nhịp vào lúc nào?
Giản đại: Khó nói, đôi khi chỉ một nụ cười cũng làm trái tim người ta phải trật nhịp.
Lý nhị: Anh ấy hay làm tim tôi phải đập mạnh, có một nửa là bởi tức quá.
Có biết nói dối người đó không? Kĩ thuật nói dối có tốt không?
Giản đại: Tôi khinh thường nói dối với em ấy.
Lý nhị: Không.
Thời điểm nào sẽ cảm thấy hạnh phúc nhất?
Giản đại: Ở bên nhau chơi game, xem phim, làʍ ȶìиɦ, đều là những lúc rất hạnh phúc.
Lý nhị: Từng giây từng phút ở bên anh ấy đều rất hạnh phúc, kể cả là lúc cãi nhau.
Đã từng cãi nhau chưa?
Giản đại: Đậu má, nhiều đến nỗi có thể ăn cơm được.
Lý nhị: Thường xuyên luôn, nhưng đa số là vì anh ấy tự cãi.
Cãi nhau kiểu gì?
Giản đại: Chủ yếu là em ấy không đáp lại.
Lý nhị: Tôi nhịn được gì thì đều nhường anh ấy hết.
Làm lành như thế nào?
Giản đại: Đơn giản lắm, cãi xong hoặc đánh nhau xong là hết.
Lý nhị: Bình thường có thể làm lành trên giường.
Đến kiếp sau vẫn muốn làm người yêu của nhau chứ?
Giản đại: Nếu kiếp sau vẫn gặp em ấy thì chắc tôi vẫn vừa gặp đã yêu.
Lý nhị: Muốn chứ, muốn mãi mãi không chia lìa.
Thời điểm nào sẽ thấy mình được yêu thương?
Giản đại: Tùy lúc.
Lý nhị: Khó nói, thi thoảng sẽ không có cảm giác an toàn.
Thời điểm nào sẽ thấy phải chăng người đó không yêu mình?
Giản đại: Một khoảng thời gian rất dài trước đây thôi, nhưng giờ thì không còn nữa.
Lý nhị: Thường hay lo được lo mất. Tật xấu này không tốt tí nào, tôi phải sửa thôi.
Giản đại: Đúng là em phải sửa thật.
Bạn sẽ dùng cách gì để bộc lộ tình yêu của mình?
Giản đại: Tôi còn để em ấy đè mình luôn thì còn phải bộc lộ thế nào nữa.
Lý nhị: Chăm sóc anh ấy thật tốt, làm anh ấy vui.
Loài hoa hợp với người đó là?
Giản đại: Hoa bách hợp? Ha ha, hợp lắm đó.
Lý nhị: Chắc là loài hoa nào đỏ rực như lửa, rất chi là sặc sỡ và chói mắt.
Hai người có giấu diếm chuyện gì với nhau không?
Giản đại: Bây giờ thì không.
Lý nhị: Không.
Quan hệ giữa hai bạn là công khai hay bí mật?
Giản đại: Công khai, còn gặp phụ huynh luôn rồi.
Lý nhị: Công khai.
Có cảm thấy tình yêu của hai bạn là vĩnh hằng không?
Giản đại: Bên nhau cả đời cũng chả là vấn đề gì to tát.
Lý nhị: Có.
Bạn là công hay thụ?
Giản đại: Có ai hỏi như cô không?
Lý nhị: Anh ấy không muốn trả lời đâu, nhảy câu đi.
Căn cứ vào cái gì để quyết định?
Giản đại: Chẳng phải là vì tôi thấy em ấy nhỏ tuổi hơn nên nhường em ấy hả, nên mới chiều em ấy thành ra vầy đó.
Lý nhị: Tôi nghĩ ban đầu là tại anh ấy không đánh lại tôi.
Giản đại: Xạo quần, rõ là vì anh thương em nên không nỡ đánh em ấy chứ.
Lý nhị: Thôi được rồi, anh ấy thương tôi nên không nỡ đánh tôi.
Hài lòng với tình hình này không?
Giản đại: Cũng... được.
Lý nhị: Vô cùng hài lòng.
Lần đầu xảy ra ở đâu?
Giản đại: Ở một khách sạn tại Bắc Hải.
Lý nhị: Ừ, là ở đó.
Cảm nghĩ lúc ấy?
Giản đại: Đệt, đừng nói nữa, ngay cả tư tưởng giết em ấy còn có nữa là.
Lý nhị: Lúc đó mất hết lí trí.
Lúc ấy người đó trông như thế nào?
Giản đại: Điên rồ, không bằng cầm thú.
Lý nhị: Rất đau đớn, song cũng... cực kì quyến rũ.
Sáng hôm sau sau đêm đầu tiên, câu nói đầu tiên là?
Giản đại: Quên béng rồi, tôi chỉ nhớ lúc đó tôi muốn giết em ấy thôi.
Lý nhị: Tôi cũng quên rồi, lúc đó tôi không dám nhìn anh ấy.
Một tuần uỵch khoảng mấy lần?
Giản đại: Giờ thì tầm ba, bốn lần.
Lý nhị: Chừng đấy.
Mong ước là một tuần mấy lần?
Giản đại: Như bây giờ là vừa lắm rồi.
Lý nhị: Đúng thế.
H thế nào?
Giản đại: Phê lòi.
Lý nhị: Chúng tôi rất hợp nhau.
Nơi nhạy cảm nhất của bạn là?
Giản đại: Hình như là eo? Là eo phải không em?
Lý nhị: Eo, sườn đùi trong, tai, cổ, ngón chân...
Giản đại: Dừng dừng dừng, được rồi.
Lý nhị: Ừm, cả người anh đều rất nhạy cảm, còn người em thì không rõ lắm.
Nơi nhạy cảm nhất của người đó là?
Giản đại: Tôi biết thừa, là cái chỗ đó đó, chạm cái là cứng ngay.
Lý nhị: Chỉ duy anh chạm mới như thế.
Bạn có điều gì muốn nói với người đó lúc H?
Giản đại: Tuổi trẻ tuyệt vời vãi nồi, làm không cần mạng luôn.
Lý nhị: Gợi cảm khôn cùng, cực kì quyến rũ.
Thích H hay ghét H?
Giản đại: Đương nhiên là thích rồi, đàn ông đàn ang không thích chuyện này mà còn bình thường được à?
Lý nhị: Thích.
Thường hay muốn H dưới tình huống nào?
Giản đại: Tùy bầu không khí.
Lý nhị: Muốn nhiều lúc lắm.
Có nơi nào muốn thử H ở đó không?
Giản đại: Các địa điểm trong nhà đã thử hết rồi, sau này tranh thủ khám phá một số nơi mới.
Lý nhị: Dạo này rất muốn thử trên sàn đấu quyền anh.
Giản đại: Ú ù, cái này được đó, lần sau thử xem.
Tắm trước hay sau khi H?
Giản đại: Cả hai, vừa làm vừa tắm cũng có nốt.
Lý nhị: Đúng là có hết thật.
Lúc H, hai người có quy định cái gì không?
Giản đại: Dù ham muốn em ấy rất cao thì cũng không được làm quá ba hiệp, không thì hôm sau tôi đi làm sẽ thấy khó chịu.
Lý nhị: Kiểu kiểu vậy.
Từng H với ai ngoài người đó chưa?
Giản đại: Có chứ.
Lý nhị:... Không.
Giản đại: Ha ha ha đồ xử nam ngây thơ, đời này rơi vào tay anh rồi.
Có suy nghĩ gì về việc "Không có tình cảm cũng chả sao, chỉ cần chiếm được thân xác của người đó là được"?
Giản đại: Có thể thử, ít ra thì sẽ không chịu thiệt.
Lý nhị: Không hay ho cho lắm.
Giản đại: Em giả vờ cái quần, thế mà em còn cưỡng gian anh.
Lý nhị: Có thể không nhắc lại cái từ này được không?
Nếu người đó bị cường bạo thì phải làm sao?
Giản đại: Chắc chắn sẽ thiến kẻ dám động vào em ấy.
Lý nhị: Ừ, thiến là một cách hay.
Thấy khá xấu hổ trước hay sau khi H?
Giản đại: Tại sao phải xấu hổ?
(Lão Thiên: Tiết tháo của cậu đã bị chó gặm từ khi sinh ra rồi phỏng?)
Lý nhị: Đều khá là ngại ngùng.
Nếu bạn thân nói "Chỉ mỗi đêm nay thôi, tớ cô đơn lắm" rồi yêu cầu nảy sinh quan hệ thì bạn sẽ làm gì?
Giản đại: Tôi không có đứa bạn nào như thế, đến cả tiền phịch dạo mà còn không có thì mất mặt vờ lờ.
Lý nhị: Không có bạn nào kiểu đấy, dù có cũng không đồng ý.
Cảm thấy kĩ thuật của mình thế nào?
Giản đại: Khá tốt, kinh nghiệm phong phú.
Lý nhị: Tôi nghĩ tôi có thể làm anh ấy thoải mái, chắc vậy là đủ rồi.
Kĩ thuật của người đó có tốt không?
Giản đại: Cũng khá ổn, học rất nhanh.
Lý nhị: Tốt.
Lúc H, bạn mong người đó nói gì?
Giản đại: Nói những câu thô tục, càng hạ lưu càng tốt, thế mới kích thích chứ, tiếc là em ấy vẫn ngại lắm. Mịa.
Lý nhị: Nếu anh ấy có thể thốt mấy câu tình tứ thì tuyệt quá, ít ra tôi nghĩ lúc làʍ ȶìиɦ thì nên thủ thỉ đôi câu âu yếm.
Giản đại: Này tiểu xử nam, chuyện em phải học còn nhiều lắm.
Lúc H thì thích nhìn vẻ mặt nào của người đó nhất?
Giản đại: Vẻ mặt rất thỏa mãn.
Lý nhị: Vẻ mặt đê mê.
Giản đại: Vẻ mặt lúc anh lên đỉnh không đẹp à? Hôm nào quay lại cho anh đi.
Lý nhị:... (Đỏ mặt)
(Lão Thiên: Bạn thân mến, tiết tháo của bạn đâu!)
Cảm thấy nảy sinh quan hệ với người ngoài người yêu mình cũng không sao cả ư?
Giản đại: Trước đây thì không thấy nó là chuyện lớn gì cho cam, nhưng giờ thì không được.
Lý nhị: Không được.
Có hứng thú với SM các kiểu không?
Giản đại: Có chứ, hôm nào thử coi.
Lý nhị: Dưới điều kiện tiên quyết là đảm bảo an toàn thì em cũng muốn thử.
Nếu người đó bỗng dưng không cần thân thể bạn nữa, bạn sẽ làm gì?
Giản đại: Ngoài kia còn cả hàng người dài như tàu hỏa muốn tôi đó.
Lý nhị: Phịch đến khi anh ấy không có sức nghĩ đến kẻ khác nữa.
Có suy nghĩ gì về cường bạo?
Giản đại: Hừ.
Lý nhị: Không hay ho cho lắm...
Lúc H, bạn cảm thấy chuyện gì là mệt nhất?
Giản đại: Mặc quần áo, nhất là kiểu mãi mà không mặc vào được thì sốt ruột ch.ết.
Lý nhị: làʍ ȶìиɦ là một chuyện tiêu hao thể lực mà.
Đến tận giờ thì lần H ở đâu là hưng phấn và mạo hiểm nhất?
Giản đại: Thật ra anh rất nhớ lần đầu tiên anh đến trường tìm em rồi mình thịt nhau trong xe, kích thích biết bao nhiêu.
Lý nhị: Em cũng rất nhớ lần đó, cả lần trong phòng thay đồ ở sân vận động cũng kích thích lắm.
Có lần nào bên thụ chủ động yêu cầu chưa?
Giản đại: Hừ, làʍ ȶìиɦ là chuyện hai mình, ai yêu cầu hay không có gì hay mà hỏi?
Lý nhị: Có.
Lúc ấy phản ứng của công à?
Giản đại: Em ấy nhanh như hổ đói vồ mồi ấy.
Lý nhị: Em mừng quá mà.
Công đã từng có hành vi cường bạo chưa?
Giản đại: Mẹ, sao lại là câu này nữa, người ra câu hỏi cố tình đấy à?
Lý nhị: Tôi...
Phản ứng lúc đó của thụ là?
Giản đại: Cường bạo thì còn có thể có phản ứng gì nữa, chắc chắn là phản kháng rồi. Câu này thừa thãi quá.
Lý nhị: Trông anh ấy rất đau đớn, tôi rất hối hận.
Đối tượng H cùng có giống như mong ước cụ thể không?
Giản đại: Không hề, nhưng uỵch với em ấy là hợp cạ nhất.
Lý nhị: Chính là anh ấy.
Người đó có thỏa mãn mong ước của bạn không?
Giản đại: Có.
Lý nhị: Có.
Lúc H có dùng toy không?
Giản đại: Rất ít.
Lý nhị: Rất ít.
Lần đầu tiên của bạn là lúc nào (mấy tuổi)?
Giản đại: Tầm mười ba tuổi.
Lý nhị: Hai mươi.
Khi ấy có "làm" với người yêu hiện giờ không?
Giản đại: Đùa à, lúc đó em ấy còn mặc tã đó.
Lý nhị: Phải.
Thích được hôn ở đâu nhất?
Giản đại: Phía dưới.
Lý nhị: Chỗ nào cũng được.
Thích hôn chỗ nào của người đó nhất?
Giản đại: Môi, rất gợi cảm.
Lý nhị: Môi.
Khi H, người đó sướng nhất vào lúc nào?
Giản đại: Hình như lúc nào cũng rất kích động.
Lý nhị: Trước khi lên đỉnh, tôi có thể cảm nhận được.
Lúc H, bạn nghĩ gì trong đầu?
Giản đại: Khi đó thì còn nghĩ gì nữa, mất hứng thế.
Lý nhị: Hi vọng có thể làm cho anh ấy có được nhiều khoái cảm hơn nữa.
Bình thường một đêm H mấy lần?
Giản đại: Ít nhất là 2 lần.
Lý nhị: Ừ, hai lần là tương đối bình thường.
Lúc H, là bạn tự cởi hay người đó cởi quần áo cho?
Giản đại: Đều có hết, cởi quần áo rất thú vị.
Lý nhị: Ừ, có hết.
Đối với bạn thì H là?
Giản đại: Nhu yếu phẩm của cuộc sống.
Lý nhị: Thúc tiến tình cảm, là nhu yếu phẩm.
Vất vả rồi! Thế hãy nói một câu muốn nói nhất với người đó đi nào!
Giản đại: Làm phỏng vấn này xong thì tự dưng thấy hơi khó chịu, đêm nay đến lượt anh đè em.
Lý nhị:...
(Lão Thiên: Không liên quan đến tui, meo~)