Chương 33
Rời công ty nó đến quán café để làm việc.Kết thúc công việc nó xin bà chủ cho tạm nghỉ việc để thuận lợi cho việc công ty .nó thu dọn rồi xin phép bà chủ ra về. Thênh thang đi trên hiên vắng,từng cơn gió nhè nhẹ thổi luồn qua từng lọn tóc buông xả của nó.Như những muộn phiền đã theo từng cơn gió bay đi đầu óc như thanh thản thêm một chút.Từng chiếc lá khô tinh nghịch đu đưa trong không trung rồi tiếp đất một cách nhẹ nhàng.Không khí ngột ngạt tấp nập thường ngày của thành phố dường như biến mất mà thay vào đó là khung cảnh yên ắng hiếm thấy.Khung cảnh này đúng thật khó có thể để ta rời bỏ. Hít thật sâu tận hưởng cái cảm giác yên bình, ngồi xuống cạnh chiếc ghế đá nó thả mình vào không trung.Mọi những phiền muộn như được giải tỏa hoàn toàn không suy nghĩ không đăm chiêu nó rất khoái cảm giác này muốn nhí nhảnh một chút.Lấy sức bật khỏi chiếc ghế đá nó cười đi đoạn nó bắt đầu nhảy trên những phiến đá hoa cương trên vỉa hè như những đứa con nít hay chơi. Nghịch ngợm nhí nhảnh đến khi về đến nhà nó thật sự mệt.Nó cũng chả quan tâm biết vì sao không mai là chủ nhật mà , giờ mà có chui đi ngủ luôn cũng chẳng lo. Nhưng sao lại bỏ phí thời gian để đi ngủ chứ mới 8h tối thôi à phải kiếm gì chơi mới được. Đang mải nghĩ xem kiếm trò gì chơi thì điện thoại chợt reo.A sđt cô (cô mà nó xin học trang điểm đó mọi người) nó liền bắt máy:
-Alo –Nó
-Lô cái gì mà lô sao mấy bữa nay không đến phụ cô, đi đâu mất rồi không đến thì cũng phải báo cô một tiếng chứ. Chả thấy mặt mũi Băng đâu biết cô lo lắng lắm không hả. Đã thế thiếu con giờ thiếu người bận tối mắt tối mũi mà không có người phụ vì con mà khiến cô khổ chưa này.-Cô
-Cô à – nó chưa kịp nói gì thì cô lại nói.
-Chưa hết đã thế làm tốt quá làm gì cơ chứ giờ người ta cứ đòi con phục vụ báo hại cô không biết ăn làm sao, họ phật lòng làm cô mất bao nhiêu khách.
-Dạ cô conn…- Nó định nói nhưng lần nữa cô lại chặn họng không cho nói.
-Cô với chả con cái gì còn không qua đây phụ cô một tay. Lẹ lên đi đông khách quá cô không còn tay để làm nữa rồi .-Cô
-Vâng con qua liền đây .-Nó
-Ukm qua liền nha con, cô yêu con nhất.-Cô
Nó rùng mình, thầm nghĩ: Vâng con biết cô thương con nhiều cỡ nào rồi. Thương đến nỗi con khiếp luôn mà. Dẹp bỏ những suy nghĩ nó vội lên nhà thay quần áo.Tất nhiên không thể xuề xoàng cũng không thể qua khoa trương tại vì tiệm của cô nó toàn những người nghệ sĩ trong nước cũng như những phu nhân của các vị có quyền có vị trong giới chính trị cũng như trong xã hội nên phong cách ăn mặc cũng không thể không lưu tâm được. Nhiều người sẽ nghĩ rằng:” Vì sao một tiệm spa nổi tiếng mà không có quy tắc gì để cho nhân viên tự mặc đồ mà họ thích không có lấy một bộ đồng phục thật thiếu chuyên nghiệp.Nhưng hoàn toàn sai, cho nhân viện mặc những bộ đồ họ thích nhằm mục đích tạo môi trường làm việc thoải mái đồng thời tạo một phong cách riêng cho quán”.Làm sao để tạo phong cách riêng ư. Chính là mỗi tuần sẽ có những chủ đề riêng và nhân viên phải mặc đồ theo những chủ đề đó và Tất nhiên phong cách ăn mặc phải đẹp mới được thông qua.Chính vì vậy mức lương ở đây cũng không hề nhỏ tý nào.Vì quên hỏi cô nên nó mặc đại vậy, chứ có biết chủ đề là gì đâu.Dưới khi trời oi nóng của thành phố nó quyết định mặc đơn giản một chút. Quần jean áo thun đóng thùng hờ đi kèm với sợi dây chuyền thánh giá dài ngang bụng, tóc được búi cao gọn gằng để thuận lợi cho lúc làm việc và cuối cùng là đôi giầy converse cổ cao màu đen.Chuẩn ý nó nhìn vừa năng động lại cute nữa nó tự khen mình. Rồi xuống nhà bắt taxi sang tiệm của cô.
-Con chào cô-Nó
-Đến rồi à con, làm cô ngóng mãi. Mau mau qua bên kia phục vụ bà Cao dùm cô với.Bà ấy vừa hấp hấp dầu, giờ chỉ cần xả , uốn nhẹ rồi trang điểm là xong. Nãy giờ để nhân viên mới làm cô lo xảy ra chuyện con đến rồi thiệt may quá.-Cô
-Dạ con biết rồi-Nó sang bên chỗ bà Cao xem thì…
-Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi bà, tôi thật sự không cố ý –NV mới xin gập người xin lỗi người phụ nữ trung niên.Cô nhân viên này chắc làm gì đắc tội rồi đây.
-Không sao, nhưng cô gọi quản lí ra cho tôi được chứ-Người phụ nữ nở một nụ cười dịu dàng nhưng khó đoán. Người phụ nữ này tuy đã có tuổi nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp ngất trời, phong thái thanh tú nhưng khiếp người.Nhìn vào có thể đoán ra là không phải người có chức vị tầm thường.
-Tôi thành thực xin lỗi bà , bà đừng gọi quản lí được không tôi xin lỗi-NV
-Tôi có cần phải nhắc lại lần thứ hai chứ-Người phụ nữ trung niên.
Nó tiến lại – Mẹ nuôi à có cần phải như vậy không, không cần phải dọa người như vậy chứ.
– Chỗ này cứ giao cho tôi cô ra giúp cho quản lý đi.-Nó nói nhỏ với NV mới
-Nhưng cô là ai – NV mới
-Yên tâm, để tôi lo, nhanh đi không mất việc thật đó.-Nó
NV mới nghe vậy liền lập tức rời đi.
-Aidaa Băng à,, mấy bữa nay con đi đâu vậy làm mẹ tới đây chả ai phục vụ mẹ cho đàng hoàng cả.-Bà Cao
-Aido Bà Cao à, Người ta phục vụ không đàng hoàng hay do bà khó tính không ai chiều được bà đây.Khó như vậy liệu phục vụ được đây-Nó giả giọng mấy diễn viên lồng tiếng phim hồng kong chọc bà Cao.
-Nào có, vẫn có người phục vụ được mẹ mà-Bà Cao
-À Chắc chỉ có người thông minh tài giỏi dễ thương cute như con mới phục vụ được mẹ thôi đúng không, hihi-Nó
-Ôi dôiz nào,Đưa mũi đây để mẹ xem xem con nổ phồng mũi chưa nào.-Bà Cao
Nó đưa mũi ra chỉ chỉ- Nè nè mẹ coi đi có phồng đâu, con nói đúng sự thật mà. Hihi-Nó
-Không phồng nè- Bà Cao nhéo mũi nó một cái.
-Ui đau quá à.-Nó
-Thôi không đùa nữa con mau làm đầu cho mẹ đi tí mẹ phải đi tiệc nữa.Làm cẩn thận chút tiệc qua trọng nha con.-Bà Cao
-Ok xong ngay .Mẹ-Nó
-Haiz chắc lúc nãy cô NV ấy lại xả đầu quá mạnh tay đúng không mẹ.-Nó
-Ukm, sao con biết-Bà Cao
-Con phục vụ mẹ từ lúc mới vào nghề mà sao lại không biết.-Nó
-Ukm cứ như kiểu cô con định cho mẹ đào tạo nhân viên mới hay sao, thấy ai mới cũng cho phục vụ mẹ hết-Bà Cao
- Hihi, à mẹ ơi mẹ định để tóc kiểu nào để con tạo kiểu-nó
-Tùy con, mẹ tin tưởng kiệu tóc con tạo cho mẹ.-Bà Cao
-Vậy con làm kiểu này nha-Nó
Nó bắt tay vào việc, Nó bắt đầu uốn tóc thành nhưng gợn sóng nhẹ, khéo léo cẩn thận quan sát thực hiện, sau đó bắt đầu thắt một vài con rít để giảm bớt độ dày rồi nó kéo tóc búi lệch.Nó không búi cục rồi để đó mà thay vào đó nó khéo léo kết cục đó thành một bông hoa ,phần tóc dưới được nó chừa lại không búi thì giờ được uốn xoăn một lần nữa sau đó được đưa hết về một bên.Mái thì được nó đưa hết về một bên.Trông người phụ nữ này hoàn toàn toát nên vẻ thanh cao, quyền quý của mình.Sự sang trọng được đưa lên đỉnh điểm không tài nào chê được.
-Quà là không chê trách được luôn đạt được mong muốn của mẹ-Bà Cao
-Hihi Cảm ơn mẹ-Nó
-Chắc tí nữa thằng con của mẹ bất ngờ lắm đây-Bà Cao
Nó vừa chuẩn bị đồ trang điểm vừa tiếp chuyện bà Cao.
-Ủa tí con mẹ đến đón sao-Nó
-Ukm nó mang xe đến đón mẹ-Bà Cao
-Sướng chưa được con trai đến rước kìa, vậy thì con sẽ trang điểm cho mẹ đẹp đến mức con của mẹ không nhận ra mẹ luôn.-Nó
Nói gì chứ nó rất tự tin trong lĩnh vực trang điểm vì nó thích việc này. Từ lúc học việc ở đây thì tối nào về nhà nó cũng luyện tập trang điểm. Học hỏi và tìm hiểu nhiều cách trang điểm khác nhau rồi thực hành.Và nhờ vậy mà nó giờ đã lên tay rất nhiều.Nó trang điểm cho bà Cao .Nó không cần làm gì nhiều vì vốn dĩ bà Cao đã đẹp sẵn rồi chả cần tạo nét làm gì.Chỉ cần trang điểm nhẹ và che nếp nhăn tốt là chuẩn rồi.Vừa nhẹ nhàng lại tinh tế, không cần phải cầu kì chi nhiều.
-Ten ten xong oy nè mẹ-Nó
-Người đẹp vì lụa có khác-Bà Cao
-Làm gì có tại con trang điểm tốt chứ bộ, con làm tốt như vậy thì mẹ phải giới thiệu khách cho con đó nha.-Nó
-Chưa kịp nói gì thì cô đã maketing rồi-Bà Cao
-Người khôn khoan là phải tranh thủ thời cơ, hih-Nó
-Ukm a thôi mẹ vô thay đồ rồi đi đây con trai mẹ đợi ngoài rồi-Bà
-Dạ
Thay đồ xong, Bà Cao bước ra khỏi phòng thay đồ.Đúng như nó đoán đẹp miễn chê, kiểu tóc hoàn toàn phù hợp với bộ váy dự tiệc của bà.Mình giỏi ghê hihi.Nó tiến lại cạnh bà Cao.
-Để con tiễn mẹ ra ngoài-Nó
Đưa bà Cao ra phòng chờ . Ra phòng chờ của khách thì thấy Văn Khánh ngồi đó.Không đùa chứ đừng nói là Văn Khánh là con của Bà Cao nha. Bất ngờ nó thốt lên trong vô thức:-Anh Khánh………