Chương 32
Gặp nhau trong chốc lát, níu kéo mấy
người cũng rời đi, để cô lại..
Cô Ko biết anh còn tình cảm với cô Ko? Hay cô vốn chỉ là "thử" như anh đã nói, ngẫm lại mới thấy.. anh vẫn chưa nói với cô làm người yêu chính thức..
Dù sao thì cũng nên thử 1 lần, dù biết sẽ phải mạo hiểm, dù biết có rất nhiều rủi ro, đổi lại.. cô sẽ được thứ cô muốn
Tiếng còi xe cấp cứu náo loạn khu nhà ở, cổ tay đầy thương tích được chở đến bệnh viện
Bố mẹ cô đã khóc hết cả nước mắt, lo lắng đến tột độ. Tại sao đứa con gái này lại tự tử như vậy? Ai đã làm cho nó uất ức? Ông thề... nếu biết được ông sẽ Ko ngần ngại giết ch.ết kẻ đó...
-Cô ấy vẫn đang hôn mê, khi cô ấy tỉnh dậy gia đình hẵng vào thăm..
-Cảm ơn bác sĩ..
-Ko có gì.. đấy là nhiệm vụ của chúng tôi..
Ông thật điên tiết, hừ.. lớn rồi còn ngu ngốc như vậy. Ông sẽ hảo giáo huấn a~
-Thôi ông... con bình an rồi, ông còn ngồi đó tức giận nó dậy sẽ buồn. Tốt nhất đợi nó khỏe lại rồi tính sau..-Bà thấy ông như vậy rất lo lắng, sức khỏe dần kém đi mà tức giận như vậy mãi Ko tốt
-Được rồi... tôi Ko sao, chúng ta vào thăm con bé..
-..Bố..mẹ..-Khó nhọc chống tay xuống giường để ngồi lên
-Nằm đó đi, đừng ngồi dậy..-Mẹ cô nhẹ nhàng ra đỡ cô nằm xuống, lấy cái gối kê cao đầu cô lên
-Con đã bao nhiều tuổi rồi hả? Còn chưa đủ hiểu biết hay sao mà làm chuyện ngu ngốc đó.. Lớn rồi lâu Ko ăn đòn ngứa mông sao hả-Ông lớn tiếng quát
-Thôii ông, con nó vừa tỉnh..
-Con...xin lỗi..
-Nghỉ ngơi đi.. bố tính sổ với con sau..
-Ông ơi, ông về nấu cho con bé ít cháo với đồ ăn nhẹ, mấy bộ quần áo nữa-Mẹ cô nhìn quanh phòng, lúc lên xe cứu thương cuống cuồng lên nên chẳng nghĩ được gì
-Thôii, tôi ở đây với nó, bà về đi..-Ông vẫy vẫy tay, nháy mắt với bà, cô hay tâm sự với ông hơn, ông nghĩ ông sẽ biết được lí do sau cuộc nói chuyện
-Con ngủ nhé?
-Ừ...-Để con bé ngủ đã rồi nói chuyện sau vậy..
Mấy ngày nằm viện, người cô mong chờ mãi mà Ko đến, bố cô cũng chẳng moi được Thông tin gì từ cô
Flashback:
-Anh, em xin anh, hãy giúp em lần này thôii... Anh gọi xe cứu thương hộ em, gọi vào số anh Sơn nói tình trạng của em được Ko? Em xin anh đấy..-Nghiêm túc nhưng vào người yêu mình
-Nguy hiểm đến tính mạng lắm, em Ko được làm thế..-Người kia nói lớn, anh biết, cô Ko yêu anh, đột nhiên chấp nhận anh vì muốn quên người cũ.. Giờ còn nhờ anh kiểm tr.a tình cảm của người ta?
-Ko em thực sự sẽ ch.ết đấy..-Cô biết người này rất dễ mềm lòng, biết người ta rất yêu cô nhưng có cố gắng thế nào cô cũng Ko thể tình cảm với người ta
-Được rồi, được rồi. Thật là, muốn đánh ch.ết em luôn đi...
-Anh Ko nỡ đánh đâu mà.. Cảm ơn anh nhé, số điện thoại anh Sơn em đã gửi vào máy anh rồi.. Em xin lỗi, em Ko thể làm người yêu anh, anh rất tốt, sẽ có người con gái tốt hơn cạnh anh..-Cô ôm chần lấy người ta, người ta cũng nhẹ nhàng vuốt lưng cô
-Em gái ngoan..-Mắt người kia thật sự có gì đó chảy ra, nhưng sẽ là lần duy nhất. Từ nay, cô sẽ có 1 người anh trai luôn quan tâm và giúp đỡ..
-Cảm ơn anh rất nhiều, xin lỗi anh rất nhiều..
Tới đây mọi người hiểu sự tình chưa ạ? Cô muốn giả tự tử để kiểm tr.a xem anh còn yêu cô Ko nên đã nhờ người yêu hiện tại gọi xe cứu thương kịp thời và gọi điện báo tin cho anh. Người yêu cô biết coi yêu anh nhường nào, dù hi sinh bản thân ngu ngốc như vậy cũng đành giúp cô..
___________________________
1 ngày trời đầy mây:
Vì bố mẹ Ko cho phép đi làm, cô đành nằm ngủ ở nhà, rất chán nản, rất đau khổ, dù có chuẩn bị tinh thần cũng Ko ngờ cái cảm giác này nó lại đau đến vậy. Biết được tin cô như thế mà anh Ko buồn đến thăm sao? Ngủ để quên hết nỗi đau đi...
Cửa phòng bật mở, lẳng lặng đi vào.. Ngồi cạnh chỗ cô ngủ, khẽ vuốt tóc cô, ngồi đó thật lâu.. Ngắm nhìn thật kĩ khuôn mặt ấy..
-Tôi biết em đã tỉnh giấc, nhưng hãy giả vờ ngủ đi. Nghe tôi nói hết nhé.. Em biết đấy, chúng ta đã chia tay, lí do thật sự là... tôi đã nắm quyền quản lí công ti từ lâu rồi, thương trường thật sự rất nguy hiểm, nhìn như vậy chứ 1 công ti đứng vững được phải nhờ vào cả hắc đạo nữa. Tôi Ko muốn em rơi vào nguy hiểm, dù lí do này em có thể Ko chấp nhận được, Ko sao. Năm đó tôi đi sang Mỹ để diều trị bệnh của mình, giờ đây tôi đã hoàn toàn bình thường. Hôm nay đến đây là muốn xem tình hình của em, cũng là muốn nói rõ mọi chuyện. Đừng suy nghĩ nữa, tiếp tục với anh chàng đó đi, đó là con người tuyệt vời. Có thể hi sinh tình cảm bản thân vì em, tôi để lại đây 1 chiếc nhẫn, đây là món quà chia tay của người yêu cũ và là món quà của 1 người anh trai.. Tạm biệt, nếu em thích tôi sẽ thường xuyên gặp em..-Anh luyến tiếc nhìn cô nằm đó, nước mắt khóc ướt đẫm gối
-Anh.. Sơn. -Đi đến cửa đột nhiên bị cô gọi giật lại
-Xin lỗi vì đã làm anh lo lắng..
-Ừ.. Tôi thật sự rất khổ tâm khi em làm hại bản thân vì tôi, Ko có gì tôi đi trước nhé?
-Anh..Em Ko sợ nguy hiểm đâu, em sẽ ở bên anh mà.. Em đã cố gắng học ngày học đêm vì ai chứ? Vì muốn xứng đáng đứng cạnh anh. Em đã luôn chờ đợi và thậm chí đánh cược mạng sống vì anh mà anh vẫn đẩy em đi sao?-Cô nói trong nước mắt, nói thật to
-....-Im lặng 1 lúc lâu, anh bật cười
-Hoá ra em đã học ngày học đêm, thảo nào đi học về lại gầy như thế.. Thật đáng phạt..-Cô ngơ ngác
-Anh.. sẽ để em bên anh thật à?
-Nếu Ko thì ai kia cũng bắt ép thôii.. mà này, tôi có vợ rồi đấy, có muốn làm vợ nhỏ Ko?-Anh mỉm cười
-Vợ...-Há hốc mồm
-Đùa thôii, có hôn ước nhưng đã hủy rồi.. Dù sao cũng xin lỗi em nhiều lắm, muốn đền bù gì nào?
-Muốn.....đánh đòn anh..
-Ko ngờ đấy,thôii được.. nhưng mà hãy giữ thể diện cho nhau nhé. Tôi Ko muốn em nhìn thấy vùng kín.
-Ko phải anh nhìn thấy của em suốt sao? Từ lúc còn đi học...
-Em vốn Ko còn thể diện, trước mặt tôi..
-Hứ.. Mà, sao anh quyết định nhanh vậy?
-Tôi vốn đã nghĩ rất nhiều, quyết định từ ở nhà, từ nãy đến giờ chỉ là diễn thôii, biết em sẽ phản ứng như thế mà..
-Thôii, em muốn ngủ..
-Ừ, ngủ ngon, nhóc con!