Chương 14: Ngày thứ mười một: thừa nhận giới tính!
Thằng Hoàng thừa nhận mình là gay. Đúng vậy, điều này tôi nghĩ mình hiểu khá kỹ với danh vị là bạn thân của nó, chỉ chờ ngày chính miệng nó thừa nhận mà thôi.
-Sao, thành gay rồi chứ gì? – Tôi hỏi
-Ờm, chắc thế rồi! – Hoàng trả lời, giọng bình thản không chút thái độ gì
Quá khứ tiểu học của thằng Hoàng bị chúng tôi “đào bới” một cách không thương tiếc. Từ hình ảnh nó còn nhỏ, đến lý lịch bạn gái tiểu học của nó, chúng tôi đều biết hết. Tất cả nhờ công thằng Việt Anh là chính. Thằng Hoàng nhiều lần nói chuyện với tôi về hồi lớp 4 của nó, khi mà nó và bạn gái nó tên Phí Phương Thảo lần đầu công khai quan hệ “yêu và thích”. Bây giờ, nó nói bạn gái cũ của nó quả thực đã sa đọa đến mức không thể sa đọa hơn. Bạn Phí đó bây giờ trở thành hotgirl của trường B, make up selfie, ăn chơi trác táng theo đúng nghĩa đen. Tôi không quan tâm lắm về bạn gái cũ của nó. Nhưng có một điều khiến tôi và tất cả lũ bạn đều phải không ngừng trêu thằng Hoàng khi nhắc đến. Đó là việc bạn Phí đó…có râu, không, là ria mép:v Thằng Hoàng năm nay đã lớp 9, đến một cọng lông chân cũng không có. Vì vậy bọn tôi hay mỉa mai nó rằng: “Thua cả bạn Phí Thảo của mày rồi, xem người ta râu ria xồm xoàm thế kia”. Dĩ nhiên, đó chỉ là chuyện tào lao chúng tôi hay đùa nhau.
Việc nó thích một đứa con gái hồi tiểu học khiến nó suy nghĩ rất nhiều sau này. Khi nhận ra mình thích Trung Kiên, thằng Hoàng đã shock. Đó là năm lớp 8. Khi quan hệ giữa con My và thằng Trung Kiên đổ vỡ, lại đúng là lúc thằng Hoàng nhận ra tình cảm của mình. Đó là khoảng thời gian đen tối nhất mà tôi thấy của nó. Tất cả chỉ vì…nó không thể chấp nhận mình là gay! Dĩ nhiên hồi đó khái niệm “gay” chưa phổ biến lắm với chúng tôi. Nhưng thứ tình cảm giữa hai thằng con trai khiến thằng Hoàng sợ hãi, tủi hổ và không dám nói cho ai, thậm chí là không dám đối mặt. Nó chặn facebook của tất cả bạn bè trong lớp, trừ tôi và mấy đứa bạn thân ra, tất nhiên không loại trừ thằng Trung Kiên. Mãi sau này khi nó nói và giải thích mãi tôi mới hiểu, tôi ngạc nhiên cực. Thật đấy! Vì nó nghiêm trọng hơn tôi nghĩ. Tôi khuyên nó bỏ block bạn bè đi. Thằng Trung Kiên thì liên quan quái gì đến mấy đứa trong lớp? Đến tận bây giờ, thằng Hoàng vẫn chưa bỏ block thằng Kiên.
Thằng Hoàng là một đứa suy nghĩ rất có chiều sâu. Tôi nghĩ nó già dặn hơn tôi, nghĩ nhiều hơn tôi. Một thời gian nó không dám nói chuyện một câu nào với thằng Trung Kiên ở lớp, nhìn cũng không dám. Rồi tự liên tưởng ra việc “có phải nó biết tao thích nó rồi không?” Tôi xoa đầu nó, kêu: “Đúng rồi đấy!” Kết quả là bị nó đập lại một cú đau điếng.
-Điên à, nó không ngờ tới đâu.
-Nhưng mà…nhưng mà tao thấy hình như nó nhìn tao bằng ánh mắt kỳ lạ lắm
Lại ánh mắt, fuck you Hoàng, mày có phép đọc tâm qua mắt à?
-Tao cũng nhìn mày bằng ánh mắt kỳ lạ này! – nói xong tôi nheo mắt xoa cằm nhìn nó
Cuối cùng lại bị ăn đập.
Khi tôi ngồi cạnh thằng, tôi mới biết hóa ra bố nó làm nghề có liên quan đến “tâm lý và giới tính”. Tôi không biết gọi tên nghề này lắm, thông cảm ha! Có lần, tôi không kìm nén được hỏi:
-Có một thằng con trai, cấp 1 thích con gái, nhưng cấp 2 lại thích một thằng con trai và không hề có cảm giác với con gái. Mày nghĩ sao?
Dĩ nhiên tôi không thể nói thẳng tên của thằng Hoàng với rồi.
Thằng từ tốn đáp:
-À, thi thoảng tao cũng có trao đổi với bố tao về vấn đề này. Cấp 1 thực ra chỉ là bản năng thôi. Càng lớn, nhất là ở tuổi dậy thì, giới tính mới bắt đầu thực sự được xác định. Tao nghĩ nó là gay rồi.
Gay rồi? Vậy là không phải là “lưỡng tính” như thằng Hoàng hay tự nhận?
Thằng Hoàng hay lấy lý do “cấp 1 thích con gái” của nó để bao biện cho việc thích thằng Trung Kiên. Bây giờ thì hay rồi, con trai của nhà nghiên cứu lĩnh vực này trực tiếp nói với tôi, chả có lẽ có thể sai?
Tôi nói chuyện này với thằng Hoàng, nó chỉ ngạc nhiên rồi không nói gì.
Chuyện của thằng Hoàng lúc đầu chỉ có mình tôi biết, sau đó thì thêm con My. Thằng Hoàng luôn sợ con My lỡ miệng điều gì nên chủ yếu vẫn tâm sự với tôi là chính.
Hôm nay tận tai nghe nó thừa nhận, chẳng phải việc của mình, nhưng tôi thấy nhẹ nhõm phần nào. Tôi chỉ thằng Trung Kiên đang đứng đá cầu ở sân trường, nói:
-Tao thấy chói mắt quá!
Thằng Hoàng nói: “Câm mồm! Lên cấp 3 tao sẽ tìm được thằng đẹp trai hơn nó!”
Có nhầm lẫn gì không? Tôi đâu có bảo thằng Kiên xấu đâu:v
Tôi ghé tai thằng Hoàng, nói thầm: “Tao thích Trung Kiên!”
Hế hế, đùa thôi, tôi muốn nó ghen là chính. Thằng Kiên đâu phải đối tượng của tôi?
-Mày nói lại tao nghe được không? – Hoàng hỏi
-Tao thích Trung Kiên – tôi cười thầm trong lòng
-Ra đê, hét to với nó ý. – nó chỉ thằng kia rồi nói
-Không ghen à? Không ghen à?
Sau đó, tôi bị ăn đập. Con trai mà đánh con gái, thật chẳng ga lăng chút nào =.=
-Thế mày hét lên là “tao thích Vũ” xem nào? – nó cười nham hiểm nhìn tôi
-Sao tao phải hét thế?
-Hay là “tao thích Nhật Minh” cũng được đấy!
Trêu tôi à, được rồi, tôi hét!
-HOÀNG LÀ KỸ
Tiếng hét của tôi rất to. Tôi không biết có ai nghe thấy không, vì tôi đang đứng ở tòa nhà hai tầng, xung quanh không có ai. Hét xong, tôi nghe thấy thằng Hoàng cười sằng sặc. Cười cái gì? Bộ nó không nghe thấy tôi nói gì à?
Ba giây sau, nó im bặt, chửi “Đệt” một tiếng. Há há, phản ứng chậm là một đặc điểm thú vị của thằng Hoàng mà chúng tôi phát hiện ra.
-Con điên, xuống căng tin đê!
-Rồi rồi, kỹ rước chủ đi nào!
Sau đó, tôi bị nó khoác vai thô bạo lôi đi, kèm theo cái đập đau điếng vào đầu!