Chương 10: Kết giao bằng hữu.
Cũng ngay ở thời điểm Watanabe Toru đang lâm vào một loại “vén mây mù thấy được trăng” tỉnh ngộ đồng thời cảm giác kết luận của mình không chê vào đâu được nhưng đối với người đã xem qua cốt truyện đều là “overthinking”...
Jounouchi ở một bên lại lâm vào hồi ức, vẻ mặt chán nản.
“Yugi, ngươi đừng nói nữa...”
So với Yugi tự trách, Jounouchi quan điểm lại cùng cậu ta bất đồng.
Trải qua Anzu cùng Kanade một trận quở trách hắn cũng nhận ra mình quả thật vẫn là quá xúc động, đã thanh tỉnh hơn không ít.
“Là do ta vô dụng, ta cái gì cũng không bảo vệ được, luôn chỉ có thể đứng nhìn người khác lâm vào nguy hiểm...”
Kế đến Jounouchi liền bắt đầu kể chuyện xưa.
Ở một bên Kanade nhìn thấy kế tiếp rất có thể là chuyện tư ẩn của người khác liền hướng Yugi hỏi xem chính mình có cần trước ra ngoài hay không.
Nhưng có vẻ Yugi vì sự kiện vừa rồi đối với Kanade cảm nhận không tệ, lại thêm ở bên cạnh Anzu cũng sớm đối với nàng có hảo cảm nên bọn họ liền tỏ vẻ nàng ở lại lắng nghe cũng không sao.
Thế là Kanade cung liền yên tâm thoải mái ăn dưa, ở lại nghe Jounouchi phơi bày hắc lịch sử.
Jounouchi bắt đầu hồi ức:
“Ta có một người em gái, nàng tên Shizuka, rất đáng yêu. Thời điểm bọn ta còn nhỏ cha mẹ ta liền ly thân, nàng đi theo mẫu thân, còn ta sống cùng phụ thân. Em gái ta đáng yêu lại hiền lành như vậy, nhưng là nàng từ nhỏ liền mắc phải bệnh mắt, hơn nữa còn có khả năng sắp tới sẽ bị mù.”
Nói đến đây giọng của Jounouchi bất giác trầm xuống.
Trước thời điểm lên tàu Shizuka đã gửi cho Jounouchi một đoạn ghi hình, nàng nói bản thân thời gian không nhiều nên muốn nhìn thấy anh trai lần cuối.
Jounouchi mới từ đó biết được nàng đã cách vĩnh viễn bị mù không xa, nếu cứu trị trễ liền sẽ vĩnh viễn không còn hy vọng nhìn thấy ánh sáng. Nhưng chi phí chữa trị lại cực kỳ đắt đỏ, hơn nữa bệnh của Shizuka lấy điều kiện y tế ở Nhật hiện tại là không thể nào chữa trị, cần phải xuất ngoại sang nước Đức để điều trị.
Cũng chỉ có lấy điều kiện y tế ở nước Đức mới có khả năng hoàn toàn trị khỏi bệnh mắt cho Shizuka.
Nhưng như đã nói, điều trị bệnh cho nàng liền cần một con số thiên văn, tiền điều trị vốn đã không có càng không cần nói đến cần đưa nàng xuất ngoại điều trị.
Đối mặt với tình huống em gái sắp vĩnh viễn mất đi ánh sáng, Jounouchi trong lòng thật sự rất khổ sở.
Mà lúc này lại rất trùng hợp Pegasus tổ chức giải đấu, hơn nữa phần thưởng chiến thắng còn là tiền thưởng kếch xù.
Đó cũng là lý do dù bản thân không được mời Jounouchi cũng phải mặt dày mày dạn tham gia giải đấu, đương nhiên nếu cuối cùng không có Yugi giải vây vậy hắn ngay cả cơ hội tham gia giải đấu này cũng không có.
“Yugi, cuối cùng vẫn là liên lụy ngươi...” Jounouchi ủ rũ cúi đầu.
Mặc dù Yugi đã nói hắn đối với chuyện này không thèm để ý, nhưng chính vì chuyện riêng của bản thân mà liên lụy Yugi bất cứ lúc nào cũng có phong hiểm bị loại khỏi giải đấu điều này khiến Jounouchi không cách nào ngừng tự trách.
Hắn cần cứu em gái, Yugi cũng cần cứu ông nội cậu ta.
Chính vì áy náy nên Jounouchi đối với chuyện của Yugi mới phá lệ để bụng, thậm chí không tiếc nguy hiểm cũng muốn tìm lại lá bài cho cậu.
Ở bên cạnh lắng nghe, Kanade (Watanabe Toru) cũng không khỏi trầm mặc mấy giây.
Bản thân hắn không có anh em, nhưng nhìn thấy Jounouchi vì em gái mà cố gắng như vậy cũng khiến hắn cảm động lây.
Thở dài một hơi, lúc này Kanade nhìn lại cái thiếu niên tóc vàng này cũng không còn cảm giác hắn lỗ mãng, ngược lại có chút thuận mắt.
Thế là bất giác hắn liền đến bên cạnh, vỗ vỗ vai Jounouchi:
“Thiếu niên ngươi vất vả rồi.”
Tuy rằng Jounouchi cảm giác ngữ khí của Kanade rất kỳ quái cùng không hiểu thấu, nhưng nhìn chung thái đội của nàng đối với hắn có vẻ đã khá hơn không ít nên cũng chỉ biết mờ mịt gật gật đầu.
Hồi ức sát kết thúc, lúc này Yugi nâng đỡ Jounouchi dự định rời đi, nhưng đột nhiên nhớ lại gì đó cậu hướng ánh mắt nghi hoặc về phía Anzu cùng Honda.
“Lại nói, Anzu cùng Honda hai người các ngươi cũng không phải duelist được mời, các ngươi là làm thế nào lên thuyền?”
Honda vẻ mặt ngượng ngùng gãi đầu:
“Ách, haha, bọn ta là nhập cư trái phép đi lên, a hahaha...”
“Còn không phải bởi vì để Yugi ngươi đi một mình bọn ta liền cảm giác rất không yên tâm sao”
Anzu bất mãn trừng mắt.
Yugi cảm giác được sự quan tâm của hai người, cảm động nói:
“Mọi người... cảm ơn.”
【Ta siết, không ngờ Honda cùng Anzu là nhập cư trái phép đi lên?】 Watanabe Toru kinh ngạc nghĩ thầm, bắt đầu bão tố đầu não phong bạo.
Không có cách nào, không xem anime thì chỉ còn cách dựa vào tình huống khách quan ứng đối mà thôi.
Đây không biết đã là lần thứ mấy hắn cảm thấy mình quá ngu, vậy mà không đi xem anime.
Hắn chỉ có thể tận lực suy nghĩ không để bản thân vì ảnh hưởng cốt truyện mà tìm đường ch.ết.
Ân, lần nữa tưởng niệm bạn tốt Hibiki Kogami của hắn.
【Nếu cả hai đều không phải bài thủ được mời, vậy nói rõ bản thân Anzu cùng Honda có thể không phải duelist, hoặc là trình độ duel không quá cao -- ít nhất là giới hạn tại giai đoạn này.Về sau có khả năng trình độ đột nhiên tăng mạnh hay không ta liền khó mà biết được.】
Tuy rằng cho ra kết luận, nhưng Watanabe Toru cũng không xem nhẹ hai người.
Đã có thể cùng nhân vật chính bão đoàn nói rõ hai người chí ít cũng là dạng nhân vật phụ quan trọng, thậm chí có khả năng ảnh hưởng cốt truyện về sau.
Thêm nữa chính là hắn đối với nhóm người này cảm quan còn tính là không tệ, có thể trở thành bạn bè.
Mà khế ước giả Kanade-chan bản thân nàng liền cũng không có mấy người bạn, nhân dịp này giúp nàng kết bạn cũng là chuyện tốt.
Mắt thấy mọi chuyện coi như tạm thời hạ màn, Watanabe Toru cảm thấy mình cũng không cần thiết ở đây nữa.
Sau khi kêu gọi Tachibana Kanade một tiếng, hắn liền thoát ly trạng thái 【Phụ linh】 đồng thời đem những gì trải qua từ nãy đến giờ đồng bộ cho nàng.
Kanade-chan sau khi lấy lại quyền khống chế thân thể biết được Watanabe Toru vậy mà đã giúp nàng kết thêm mấy người bạn liền rất cảm kích.
Nàng bản thân năng lực biểu đạt kém, lại thêm có chứng sợ hãi xã giao nên bạn bè quả thật không có mấy.
Hơn nữa...
Không biết là nguyên nhân gì, từ khi nàng cùng Watanabe Toru tiếp xúc liền cảm giác bệnh tình có chuyển biến tốt, thân thể cũng khỏe mạnh hơn không ít.
Nếu thân thể có thể tốt hơn, vậy nàng cũng muốn kết giao thêm một ít bạn bè.
Thấy đám người sắp rời khỏi, Kanade đột nhiên đưa tay kéo lại tay áo Anzu.
“Sao vậy Tachibana-san?” Anzu thấy vậy liền tò mò hỏi.
Bản thân Anzu đối với nữ tính duy nhất tiến vào top 8 giải vô địch Duel Monster quốc gia còn là tương đối ngưỡng mộ, trong giọng nói cũng có chút câu nệ.
“Kêu ta Kanade là được rồi.”
Không giống với lúc Watanabe Toru khống chế thân thể, lúc này Kanade lộ ra có chút dè dặt kiệm lời.
Đây cũng là không có cách nào.
Watanabe Toru tuy mắc chứng sợ hãi xã giao nhẹ, nhưng bản thân hắn cũng đã 18 tuổi, ở trường học dù có kém đến mấy cũng sẽ có mấy cái bạn thân. Vậy nên ngoại trừ lúc cùng khác phái giao tiếp ra bình thường Watanabe Toru vẫn còn tính là ổn định phát huy.
Mà Kanade không giống, nàng là thật sợ xã giao, thêm từ nhỏ sức khỏe không tốt nên cũng không có mấy khi cùng người giao tiếp.
Bất quá lần này Kanade cũng lấy ra dũng khí, hướng Anzu phát ra lời mời.
Ý tứ chính là Anzu một cô gái cũng không tiện ở cùng đám người, tối nay nếu không phiền thì liền ngủ lại cùng nàng.
Anzu hiểu được ý tứ của Kanade thì tỏ ra tương đối vui mừng đồng thời trong lòng có chút may mắn.
Dù sao nàng là một cái nữ sinh, ở phòng chung cho đám con trai rất không tiện. Chưa kể đến nàng cùng Honda còn là nhập cư trái phép lên tàu, ở phòng chung rất nguy hiểm
“Giường cũng đủ rộng, hai cái nữ sinh hẳn là vẫn đủ.”
Kanade-chan gật đầu nói.
“Quá tốt rồi.”
Anzu kích động hoan hô, nhất thời đem không có phòng bị Kanade ôm lấy.
Đối mặt với cái ôm bất ngờ Kanade tuy có ngạc nhiên nhưng cũng không từ chối, ngược lại nở nụ cười.
Đám người Yugi có chút hâm mộ nhưng cũng không nói gì thêm, dù sao bản thân họ là con trai, cho dù Kanade có mời họ cũng không dám ở.
Trải qua một ngày mọi người đều đã mệt rã rời, đám Yugi đành cùng hai người tạm biệt rồi quay lại phòng chung đi ngủ.
~~~~~~~~ Number C62: Neo Galaxy-Eyes Prime Photon Dragon ~~~~~~~
Thoát ly trạng thái 【Phụ linh】 lúc này Watanabe Toru cũng đã về tới phòng riêng của mình trong thế giới nội tâm.
Ân, trong vòng ngọc.
Bởi vì phòng của hắn cùng phòng tâm linh của Kanade-chan tương thông nên gọi là thế giới nội tâm cũng không sai.
Cánh cửa nối thẳng đến không gian hệ thống đã biến mất, xem ra chỉ có thể đi ra, không thể từ ngoài tiến vào.
Watanabe Toru nhàm chán mở lên bảng hệ thống.
Lúc này phía góc trên đột nhiên xuất hiện thông báo nhấp nháy, xem ra là có đổi mới.
Sau khi ấn vào, chỉ thấy có một dòng thông báo:
「 Ký chủ có nhiệm vụ mới, mời kiểm tra.」
Đưa tay lớt qua, Watanabe Toru sau một giây chần chờ vẫn là quyết định ấn vào xem nhiệm vụ.
Nguyên nhân chần chờ là vì cách đây không lâu hắn vừa bị đồ chó hệ thống dọa một trận, bây giờ vẫn có chút sợ hãi.
Cũng may lần này hệ thống ngược lại là không làm mấy trò lòe loẹt, rất trực tiếp bắn ra phiến đá nhiệm vụ.
Chỉ thấy bên trên lúc này trừ những nhiệm vụ cũ ra đã có thêm một nhiệm vụ mới.
「 Nhiệm vụ phụ 3: Đều đã đến Duelist Kingdom làm sao có thể không đại triển quyền cước đây? Mời ký chủ dưới trạng thái không dùng phụ linh để Tachibana Kanade đánh bại 2 tên tuyển thủ (tạp ngư) bất kỳ trong cuộc thi. (Phần thưởng: 40 linh điểm/ người.)」(Số lượng tạp ngư đã đánh bại: 0)
Cái đồ chó hệ thống này thật keo kiệt.
Đã vậy còn rất ác miệng.
Người khác đều chưa chọc đến nó, nó vậy mà đã kêu người ta là tạp ngư.
Mặc dù hệ thống rất keo kiệt nhưng nghĩ đến bộ bài mình phối cho Kanade hắn cũng không cảm thấy bao nhiêu áp lực.
Chỉ cần không đụng phải nhân vật chính cùng nhóm của cậu ta, đánh người qua đường là không khó.
Nhiệm vụ này càng giống như là hệ thống đang tặng điểm, vậy nên Watanabe Toru cũng không phàn nàn gì.