Chương 12: Lên đảo Pegasus
Hình ảnh quay lại con tàu.
Sáng sớm, lúc này mặt trời vừa mới lên.
Tachibana Kanade lúc này cũng vừa tỉnh lại, trong mắt còn hơi chút mông lung.
Nhìn thấy cánh tay của Anzu đang đè lên người mình, Kanade cẩn thận đem tay nàng dời qua một bên.
Bất quá vẫn là làm Anzu tỉnh giấc, cô nàng mở mắt đồng thời lười biếng ngáp một cái, hướng Kanade chào hỏi:
“Chào buổi sáng, Kanade-chan.”
Kanade đối với nàng gật gật đầu đồng thời chào nàng một tiếng, ngay sau đó liền rời giường đi đến phòng vệ sinh rửa mặt, kế đến là chuẩn bị hành lý.
Bởi vì nguyên nhân từ nhỏ liền bệnh tật quấn thân nên Kanade khi đi xa nhà lúc nào cũng sẽ mang rất nhiều hành lý, vật dụng cá nhân ngược lại không có bao nhiêu nhưng thuốc lại là một bó lớn.
Đối với nàng mà nói đi xa không mang theo thuốc để phòng trường hợp khẩn cấp là một chuyện rất nguy hiểm.
Hiện tại dù cảm giác thân thể vì nguyên nhân không biết mà có vẻ đã tốt lên không ít, cũng không còn cảm giác suy yếu nhưng Kanade-chan vẫn là giữ thói quen như trước.
Lần trước trong giải vô địch Duel Monster quốc gia thân thể của nàng đã xảy ra tình huống.
Lúc đó nàng đang trong trận duel tứ kết, đụng độ Khủng long Ryuzaki. Vốn là có hi vọng chiến thắng tiến vào bán kết nhưng vì phát bệnh mà bỏ lỡ cơ hội phát động bài úp, cũng khiến cho 【Sacred Phoenix of Nephthys】 bị Ryuzaki 【Red-Eyes Black Dragon】 mang theo trang bị cường hóa một phát đưa tiễn dẫn đến thất bại.
Nếu không nàng đã có thể có thứ hạng cao hơn mà không chỉ dừng chân top 8.
Chuẩn bị hoàn tất hết thảy đi ra cũng vừa lúc thấy Anzu tiến vào, Kanade-chan hướng Anzu gật đầu liền mang theo rương hành lý chuẩn bị ra cửa.
Bất quá lúc sắp đi ra nàng như nhớ lại gì đó, quay trở lại đặt rương hành lý tựa ở mép giường, lại sờ sờ vòng tay kêu gọi Watanabe Toru.
Lúc Watanabe Toru từ trong vòng tay chui ra chỉ thấy Kanade-chan đang mở rương hành lý ra sắp xếp lại gì đó.
Nhìn xem nàng bộ dạng đối với hành lý lặp lại xác nhận vài lần, hắn không khỏi có chút phức tạp.
Cô gái này cũng là một người đáng thương, từ nhỏ liền bị bệnh tật giày vò, mấy năm nay càng là không thể rời đi thuốc men.
Chỉ tiếc hắn cũng không biết Kanade mắc phải bệnh gì, cũng không tiện hỏi.
Theo hắn nghĩ đến thời điểm nàng muốn nói hẳn là sẽ tự nhiên nói ra, không cần thiết phải tìm tòi ngay bây giờ.
Đột nhiên Watanabe Toru không khỏi cảm khái.
Hắn phát hiện bây giờ mình của Kanade-chan có phần tương tự.
Nàng là cuộc sống không thể rời đi dược vật, nếu không liền sẽ có nguy cơ phát bệnh nguy hiểm sinh mệnh. Mà hắn hiện giờ là một cái linh hồn, không thể rời đi hệ thống cùng khế ước giả nếu không sẽ hồn phi phách tán.
Đúng, chính là hồn phi phách tán.
Theo như hệ thống nói thì bản thân Watanabe Toru hiện giờ linh thể cực kỳ yếu ớt, không thể rời khễ ước giả độc lập sinh tồn, trừ khi sau này hấn hoàn thành đủ nhiều nhiệm vụ, linh thể của hắn có thể ngưng thực tới trình độ nhất định.
Bất quá muốn làm được như vậy liền tương đối khó khăn là được rồi.
Hơn nữa hệ thống chỉ nói là ngưng thực tới trình độ nhất định, nhưng cụ thể cần đạt tới trình độ nào Watanabe Toru cũng không rõ.
Lắc lắc đầu, hắn rất nhanh liền đem chuyện này ném ở sau ót.
Nghĩ nhiều như vậy hiện tại cũng chẳng có ích lợi gì, thuần túy là lãng phí thời gian.
Sửa sang hoàn tất, cũng xác nhận mình không bỏ quên bất cứ thứ gì Kanade-chan liền hài lòng khép lại rương hành lý.
Thấy được Watanabe Toru đang lộ nửa người ra khỏi vòng ngọc, nàng cũng hướng hắn gật đầu chào hỏi.
Khóe miệng khe giương lên một độ cong nhè nhẹ, nàng lại từ trong túi cầm ra bộ bài mà hôm qua nàng cùng Watanabe Toru đã cùng nhau tổ hợp.
Kiểm kê lần nữa, sau khi cảm giác hẳn là không có vấn đề gì Watanabe Toru liền đối với nàng gật đầu, nói:
“Kế tiếp liền nhìn ngươi phát huy rồi, Kanade-chan. Xét thấy hiện tại con tàu này cách lúc cập bến còn phải mất một lúc, chúng ta đi ra ngoài trước đi.”
Kanade không phản đối, đóng lại của phòng đi ra, vừa lúc bị Anzu còn đang xỏ giày bắt gặp.
Nàng vội hô lên:
“Kanade-chan, chờ ta một chút!”
Xỏ nhanh đôi giày, Anzu liền vội vã đi theo Kanade ra ngoài.
Lúc này ở mũi thuyền đã có một vài bóng người đứng đó.
Thời điểm Kanade cùng Anzu đi ra đã thấy được nhóm Yugi, Jounouchi cùng Honda đang đứng ở mũi thuyền.
Mặt trời dần lên cao, đám người nhìn hòn đảo tổ chức Duelist Kingdom càng ngày càng gần không khỏi vẻ mặt nghiêm túc.
Thừa dịp Anzu không để ý, Kanade bàn giao một tiếng liền giao lại quyền khống chê thân thể cho Watanabe Toru.
Hai mắt nhắm lại một giây, sau khi mở ra đã chuyển đổi hoàn tất.
Kanade (Watanabe Toru) không khỏi buồn bực.
【Kanade-chan ngươi đừng đột nhiên liền sủi như vậy a. Ta kỹ năng cũng là có thời gian giới hạn, lỡ như tới lúc quan trọng như xe bị tuột xích thì sao?】
Nghĩ là nghĩ vậy, bất quá hắn cũng không nói gì.
Tuy là sẽ rút ngắn thời gian 【Phụ linh】 nhưng đây là khế ước giả của mình yêu cầu, hắn cũng không thể từ chối được.
Hồi phục tinh thần, Kanade nhìn về phía đám người Yugi, mỗi người đều có vẻ nghiêm túc hơn bình thường.
Sau đó liền nói với Anzu bên cạnh:
“Xem ra bọn họ đang nói chuyện gì đó, chúng ta cũng đi qua xem xem.”
Anzu gật đầu, nàng đồng thời cũng nghĩ đến ân oán giữa Yugi và Pegasus, tiện tay liền dắt lấy tay Kanade đi tới.
Đám người Yugi lúc này đang nói chuyện với nhau, chủ đề có lẽ là về “Duelist Kingdom” giải đấu, cũng không có chú ý đến phía sau lưng.
Anzu thấy vậy liền cố tình thả chậm bước chân, nghĩ muốn dọa ba thanh niên một cái.
Chỉ là người tính không bằng trời tính, lúc này ở bên cạnh Kanade lại đột nhiên hướng phía đám người vẫy tay chào hỏi:
“Chào buổi sáng, Yugi, còn có Jounouchi, Honda.”
Ba người lúc này mới để ý không biết từ khi nào Kanade cùng Anzu đã đi ra.
Anzu kế hoạch đổ bể cũng chỉ có thể không còn cách nào khác mà đi theo Kanade chào đám người.
“Các ngươi đến rồi, Anzu, Kanade-chan.”
Yugi tỏ vẻ hoan nghênh đồng thời đáp lời.
“Dậy muộn như vậy, ngươi thật sự đúng là quá có thể ngủ, Anzu a.” Ở bên cạnh Jounouchi có chút bất mãn phàn nàn.
Đương nhiên kế tiếp hắn là ngay cả bất mãn cũng không làm được, vì...
“Tốt ngươi cái Jounouchi, vậy mà còn dám bất mãn? Lớn gan rồi? Có biết ngủ không đủ giấc chính là kẻ thù của phụ nữ hay không?” Anzu rất không khách khi mà xông lên “phốc phốc” cho Jounouchi hai quyền, biểu thị phẫn nộ của mình đối với tên vô lễ này.
Honda ở một bên nhìn trời huýt sáo, tỏ vẻ không quen biết gia hỏa này.
Lần nào cũng như vậy, Jounouchi tên này chính là thiếu đánh, mỗi lần đều phạm phải cùng một sai lầm nhưng chính là không bao giờ chịu sửa.
Yugi thấy vậy liền đi lên can ngăn đồng thời giải thích:
“Anzu ngươi cũng đừng tức giận, hiện tại sắp đến 「Duelist KIngdom」nên Jounouchi có chút phấn khích quá mức cũng rất bình thường, hơn nữa chuyện này còn dính đến em gái Jounouchi cùng ông nội ta...”
Thấy Kanade không quá hiểu rõ tình hình đang đứng ở bên kia, Yugi liền nhất thời ngừng lại.
Không phải là có gì khó nói, chỉ là hắn cũng không muốn đem người khác liên lụy vào chuyện của mình.
Pegasus có bao nhiêu khủng bố hắn đã thấy được, vì vậy đối với mình một người bạn mới hắn cũng không muốn đem nàng kéo vào chuyện nguy hiểm này.
Anzu nghĩ tới chuyện của hai người nhất thời cũng trầm mặc.
Mà ở một bên, Kanade (Watanabe Toru) dù không hiểu tình hình nhưng cũng không cố gắng truy vấn, bản thân hắn cũng không muốn mình bỗng dưng tác động đến cốt truyện rồi vô tình tìm đường ch.ết.
Cảm giác không khí có chút cứng ngắc, Anzu liền hướng đám người đề nghị đi dùng bữa sáng.
Dù sao kế tiếp Duelist Kingdom rất có thể là một trận ác chiến kéo dài, hiện tại để bụng đói ra trận là không thể được.
Đối với đề nghị này của Anzu, đám người cũng chỉ suy nghĩ một giây liền nhất quyết đồng ý.
Cả đám theo Anzu kéo nhau đến nhà ăn của con tàu nạp năng lượng.
Trong khoảng thời gian bọn họ dùng cơm, con tàu cuối cùng cũng cập bến.
Đảo Pegasus, đến rồi!
~~~~~~~~ Mereologic Aggregator ~~~~~~~
Thời gian chuyển dời đến phía sau.
Dưới sự tiếp dẫn của đám vệ sĩ mặc đồ đen, các tuyển thủ tham gia Duelist Kingdom lần lượt đặt chân lên đảo.
Ở giữa còn có khúc nhạc đệm nhỏ khi mà Honda vì dáng đi quá cứng ngắc mà bị gọi lại, rất may vệ sĩ cũng không phải kiểm tr.a cậu ta mà chỉ nghĩ là bài thủ quá căng thẳng nên cho ra nhắc nhở.
Nhìn về phía trung tâm hòn đảo, trên đỉnh núi tọa lạc một tòa thành bảo to lớn, đây chính là lâu đài Pegasus, cũng là nơi mà các tuyển thủ sẽ tập hợp.
Trên đường đi đến tòa thành, đột nhiên Anzu khi nhìn về phía khu rừng bên cạnh bỗng thấy lấp loáng đâu đó bóng dáng một thiếu niên tóc bạc.
“Bakura?” Nàng có chút nghi ngờ hỏi khẽ, đám người Yugi cũng vi động tác này mà hơi dừng lại.
“Bakura-kun?” Yugi nghi hoặc nhìn qua, nhưng chỉ thấy bên trong rừng căn bản không có một ai.
Kanade nhìn qua Honda, khẽ hỏi:
“Người tên Bakura này là ai?”
Honda cũng không giấu diếm, giải thích: “Bakura là đồng học của chúng ta, bất quá hẳn là không nằm trong danh sách bài thủ được mời. Hơn nữa ta cũng chưa từng thấy Bakura chơi bài ma thuật bao giờ.”
Kanade chỉ nhẹ gật đầu, tỏ ý đã biết.
Nhìn tới nhìn lui cũng không phát hiện Bakura, Anzu cảm thấy có thể là mình hoa mắt. Đám người cũng không để ý nữa mà tiếp tục tiến về phía trước.
Cuối cùng cũng đến địa điểm phổ biến luật lệ thi đấu - dưới chân lâu đài Pegasus.
Cũng là lần đầu tiên Watanabe Toru gặp được người được mệnh danh là cha đẻ của Duel Monster, đồng thời là chủ tịch của Industrial Illusions - Pegasus J. Crawford .