Chương 62: Tiến vào lâu đài Pegasus
“Kanade-chan?” Thấy Kanade vậy mà đột nhiên nhận thua, Anzu ánh mắt không khỏi nghi hoặc.
“Rõ ràng thắng bại còn chưa quyết định a. Trên sân ngươi vẫn còn 2 lá bài úp, hẳn là còn chiến thuật chưa dùng tới, làm sao đột nhiên nhận thua đây?”
Kanade chỉ nhẹ nhàng lắc đầu:
“Không, ngươi thắng rồi, Anzu. Trong bộ bài của ta đã không còn quái thú nào có sức công cao hơn Phượng hoàng thần, mà 【Sacred Phoenix of Nephthys】dù có hồi sinh thì cũng sẽ bị 【St. Joan】 tiêu diệt thôi. Việc thua cũng chỉ là sớm hay muộn, còn không bằng trực tiếp nhận thua.”
“Kanade-chan...” Anzu cũng không tin lấy Kanade-chan trình độ sẽ chỉ như vậy liền thua, vậy nên nàng không khỏi gửi một ánh mắt cảm kích.
Rõ ràng Kanade-chan đây là cố ý “nhường” cho nàng thắng để giúp đỡ Yugi.
Hơn nữa nếu chỉ nhìn biểu hiện mặt ngoài mà nói, nàng thật sự đã dùng ra “toàn lực”.
Nhờ có Kanade-chan tương trợ, bây giờ Yugi cũng đã thoát khỏi nguy cơ bị đào thải, có đủ ngôi sao cần thiết tiến vào lâu đài Pegasus.
Dueling Arena hạ xuống, Kanade cũng nhanh chóng dựa theo ước định đưa ra 5 ngôi sao cho Yugi.
Yugi có chút ngượng ngùng nhận lấy 5 cái Star chip, đồng thời đối với đám người đều là một trận cúi đầu xin lỗi.
Mọi người đều không có ý tứ trách tội cậu ta nên sau khi khuyên vài câu liền thôi.
Lần nữa thu thập đủ 10 ngôi sao thách đấu, Yugi cũng đã tinh thần hơn.
Nhớ ra gì đó, cậu ta không khỏi tò mò hỏi Kanade:
“Đúng rồi, Kanade-chan, trên sân ngươi 2 lá bài úp còn lại là gì vậy?”
Bởi vì 2 lá bài kia Kanade sau khi úp xuống liền không có động tới, sau đó liền không hiểu thấu nhận thua nên Yugi có chút hiếu kỳ.
Anzu cũng đối với ba lá bài úp của nàng tương đối tò mò, dù sao nàng biết mình chiến thắng là do Kanade-chan “vẩy nước”.
Nhưng là “vẩy nước” cũng là có phân chia, nếu như lá bài úp của Kanade-chan là 【Mirror Force】 hoặc 【Sakuretsu Armor】 mà nói...
“Không cần lo lắng, mấy lá bài úp đó cũng không phải là cạm bẫy nhằm vào công kích như 【Mirror Force】 hay 【Sakuretsu Armor】 đâu.” Kanade vẻ mặt không có biểu cảm nói ra.
Watanabe Toru: 【Ân, đúng là không phải, mà là so với [Mirror Force] còn ác hơn...】
Người khác nhìn không thấy, nhưng Watanabe Toru làm sao có thể không biết.
Hai lá bài úp phân biệt là 【Rainbow Life】 cùng 【Compulsory Evacuation Device】 .
【Rainbow Life】
Bẫy thông thường
Hiệu ứng:
Bỏ 1 lá bài. Cho đến cuối lượt này, bất cứ khi nào bạn chịu sát thương, thay vào đó bạn sẽ nhận được lượng Điểm sinh mệnh bằng với lượng sát thương đó.
【Compulsory Evacuation Device】
Bẫy thông thường
Hiệu ứng:
Chọn mục tiêu 1 quái thú trên sân; trả lại mục tiêu đó lên tay.
Bất quá khuôn mặt của Kanade-chan rất có tính lừa dối, nàng vừa nói ra đám người liền tin tưởng.
“Phù...” Anzu cũng thở ra một hơi, chí ít không phải cạm bẫy như 【Mirror Force】 là được.
Chứng tỏ Kanade-chan có nhường một chút, lại không đến nỗi quá mức đả kích người.
Sau khi đem Star chip gắn lên găng tay, Yugi xác nhận tư cách tham dự vòng chung kết với vệ sĩ mặc đồ đen.
Vệ sĩ xác nhận xong liền để Yugi cho ngôi sao vào ổ khóa mở cửa lâu đài.
Mặc dù trong lúc tiến vào xả ra một chút việc nhỏ là nhóm Honda, Anzu cùng Bakura bị người chặn lại không cho tiến vào do không phải duelist tham gia trận chung kết, nhưng cuối cùng sau khi quản gia Soros tự mình đi ra thông báo ý tứ của Pegasus đại nhân thì mọi chuyện đều giải quyết xong.
Soros dẫn theo nhóm 7 người (Yugi, Jounouchi, Anzu, Honda, Bakura, Kanade cùng Kujuku Mai) đi trên hành lang rộng lớn của lâu đài.
Nhóm người ai nấy cũng sắc mặt ngưng trọng, chỉ có Kanade-chan một bộ mặt poker không biểu tình.
Trên hành lang im ắng chỉ có tiếng bước chân của nhóm người quanh quẩn.
Rất nhanh Soros đã mang theo bọn họ đi đến trên khán đài, bên cạnh lan can đã có hai cái duelist tiến vào trận chung kết sớm đứng ở nơi đó.
Hai bóng dáng một cao một thấp, người cao có mái tóc màu vàng, đầu quấn khăn trùm lá cờ Mỹ, còn người thấp một đầu tóc nâu --- chính là người mà lúc trước đã bị Mokuba cướp đi bộ bài cùng ngôi sao, Honma Satoshi.
Chỉ nhìn sơ mà nói, giữa hai người bầu không khí có chút giương cung bạt kiếm, trông khá là khẩn trương.
“Bandit Keith !?” Jounouchi nhìn thấy người đàn ông tóc vàng cao lớn liền bật thốt lên, trên mặt hiện ra biểu lộ tức giận.
“Honma Satoshi, ngươi cũng thành công tấn cấp rồi sao?” Yugi thấy được người quen liền chào hỏi, Kanade cũng đối với thiếu niên gật đầu một cái.
“Úi chà, là các ngươi? Không ngờ các ngươi còn có thể giành được tư cách tiến vào lâu đài nha, vậy xem ra trình độ của giải đấu này cũng không ra sao, ta hẳn là có thể dễ dàng giành lấy chức vô địch rồi.” Bandit Keith liếc mắt trông thấy nhóm người Yugi, khóe miệng không khỏi nhếch lên liền không nhịn được trước tiên mở miệng châm chọc.
“Là Yugi tiên sinh còn có mọi người ! Ta liền biết chắc chắn các ngươi có thể vào trận chung kết mà.” Honma Satoshi nhìn thấy người đến cũng không khỏi mừng rỡ.
Trước khi đám người đến đây, hắn cùng Bandit Keith là hai cái trước nhất tiến vào trong đại sảnh, chỉ là hai người lúc trước có khúc mắt nên bầu không khí liền tương đối ngột ngạt.
Mà giờ liền khác rồi, bởi vì Jounouchi đã nhắm đầu mâu ngay Bandit Keith.
“Tên khốn! Trước đó ngươi vậy mà dám lừa gạt nhốt chúng ta vào trong hang động đó!” Jounouchi tức giận đối với Bandit Keith kêu to, đồng thời xông lại giơ nắm đấm muốn cho tên ngoại quốc này một trận nên thân.
Bất quá hình thể hai người lại chênh lệch khá lớn, Jounouchi chiều cao là 1 mét 7, trong khi đó Bandit Keith do có gốc gác người Mỹ nên thân hình tương đối cao to vạm vỡ, cao hẳn 1 mét 9.
Hai bên căn bản không cùng một cấp độ nên đòn đánh của Jounouchi đều bị Bandit Keith bắt lại dễ dàng.
“Haha, đừng nóng nảy như thế. Chờ sau khi trận đấu phía dưới diễn ra xong kế tiếp kiểu gì chúng ta cũng sẽ có cơ hội đấu với nhau thôi.” Bắt lấy nắm đấm đang vung loạn xạ của Jounouchi, Bandkt Keith ngữ khí trêu chọc.
“Ngươi nói cái gì?” Jounouchi cắn răng.
“Lát nữa sẽ diễn ra một trận Duel khá là hấp dẫn đấy. Trận đấu giữa Kaiba và Pegasus, đây là sẽ một trận duel cấp sử thi a.” Bandit Keith nhìn xuống bên dưới đồng thời cười cợt:
“Trận đấu của hai người này sẽ không giống đám tay mơ như lũ tiểu quỷ các ngươi đâu. Đặc biệt là ngươi, thằng nhóc yếu ớt.”
Câu cuối của hắn rõ ràng là đang nhằm vào Honma Satoshi.
Nghĩ kỹ thì lần trước Honma Satoshi cũng đã có nhắc đến chuyện thua mất 3 ngôi sao thách đấu cho kẻ này, quả nhiên là kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt là chuyện rất bình thường.
Honma Satoshi nghe được đối phương nhằm vào mình thì siết chặt nắm tay, nhưng chỉ im lặng mà không cùng hắn đôi co.
Mà lại chỗ này cũng không phải nơi thích hợp để giải quyết ân oán cá nhân.
Quản gia Soros vỗ tay thu hút sự chú ý của đám người.
Sau khi mọi người đều hướng ánh mắt về phía ông ta, Soros cười nói:
“Mặc dù lần này tiến vào một số vị khách không mời mà tới, nhưng Pegasus đại nhân đã quyết định sẽ không truy cứu mà xem mọi người như khách nhân, vậy nên xin cứ yên tâm. Ngoài ra kế tiếp như một phần thưởng dành cho những người đã cất công thi đấu để giành được vị trí tiến vào nơi này, Pegasus đại nhân sẽ cho mọi người được xem một màn biểu diễn đặc biệt.”
Jounouchi khinh thường:
“Là ông ta muốn phô diễn sức mạnh đi?”
“Xin cứ từ từ thưởng thức.” Soros mỉm cười nói xong liền hơi khom người lui ra.
Mà khi đám người đem ánh mắt nhìn xuống con đường phía bên dưới, họ đã thấy được một thân ảnh quen thuộc.
Ở bên dưới khán đài, không biết từ lúc nào Kaiba đã đi theo con đường thẳng tắp tiến vào tầm mắt của mọi người.
“Kaiba!” Yugi kêu lớn đối với Kaiba phía dưới, nhưng Kaiba chỉ đơn giản quét mắt nhìn cậu ta một cái sau đó lại đem lực chú ý dời đi.
Đối với việc Yugi có thể nhanh như vậy một lần nữa thu được tư cách vào lâu đài Kaiba cũng không ngạc nhiên, chỉ tập trung nhìn về phía trước mặt.
Cảnh của lớn đối diện Kaiba “Két” một tiếng mở ra, một người nam nhân ăn mặc tây trang màu đỏ phong tao từ từ đi ra, theo phía sau ông ta là hai cái vệ sĩ.
Người đàn ông này hiển nhiên chính là người tổ chức giải đấu lần này, cũng là mục tiêu của Kaiba - Pegasus J. Crawford .
Pegasus nở nụ cười, dùng khẩu âm tiếng Nhật không quá tiêu chuẩn của mình nói:
“Chào mừng ngươi đã tới, Kaiba-boy. Ta thật sự đã mong chờ chúng ta sẽ có một trận đấu từ rất lâu a.”
Mà theo Pegasus đi ra, hiện giờ thân đang ở trong vòng tay Watanabe Toru không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
【Cảm giác áp bách này... thật mạnh.】
Trước đó lúc ở bên ngoài lâu đài cũng đã cảm giác người này rất ghê gớm, mà bây giờ khi ở khoảng cách gần hơn mới phát hiện cỗ cảm giác áp bách từ trên thân Pegasus so với trước đó còn kinh khủng hơn.
Watanabe Toru phỏng chừng là do hắn linh thể đã trở nên mạnh hơn lúc mới xuyên qua, lại thêm hệ thống tiến hành một lần thăng cấp nên bản thân mới đối với mấy thứ sức mạnh duy tâm này tương đối mẫn cảm.
Cẩn thận cảm nhận chốc lát, hắn nhận ra đầu nguồn của cỗ sức mạnh này cũng không phải đến từ chính Pegasus, mà là một thứ khác, cụ thể là con mắt của hắn.
Nhưng là khoảng cách tương đối xa, Watanabe Toru lại không dám dùng linh thể tùy tiện dò xét nên chỉ có thể làm được đến mức này.
【Cái Pegasus này không đơn giản... nếu như ta không đoán sai mà nói vai trò của ông ta rất có thể tương tự Boss đầu game, kế tiếp nhóm Yugi phỏng chừng sẽ gặp không ít khó khăn đây.】
Watanabe Toru trầm tư:
【Mà lại cái cỗ khí tức trên người ông ta cùng Thần khí của Yugi rất tương tự, nói không chừng còn là sản phẩm thuộc cùng series cũng nên.】
Nghĩ đến đây, trong lòng Watanabe Toru không khỏi đối với Pegasus càng thêm coi trọng mấy phần.