Chương 73: Vòng chung kết - trận duel thứ 3
Jounouchi đêm qua vì phân vân không biết nên làm thế nào nên đã đi tìm Yugi hỏi ý kiến, xem mình có nên đem 【Samurai Sasuke #4】 bỏ vào bộ bài hay không.
Đáng tiếc Yugi lúc đó đã sớm đi ngủ nên chỉ đành không công mà về.
Bất quá hiện giờ hỏi ý kiến cũng không muộn.
Yami Yugi trở về thính phòng, Jounouchi liền chớp lấy cơ hội nhanh chóng hỏi ra vấn đề bản thân đang băn khoăn.
Nghe được vấn đề của Jounouchi, Yami Yugi mỉm cười vỗ vai cậu ta:
“ Jounouchi, nếu bây giờ ngươi duel cùng ta, ngươi có từ bỏ 【Time Wizard】 hay không?”
Thấy Jounouchi như có điều suy nghĩ, Yugi nói tiếp:
“Đừng chỉ vì một lá bài mà xem thường ý chí của Duelist, Kanade nàng cũng là một cái Duelist chân chính nha.”
Lúc này Jounouchi mới bừng tỉnh đại ngộ, trong nháy mắt thông suốt.
Jounouchi trước đó vẫn luôn nghĩ đến dùng lá bài Kanade-chan đưa tặng đối phó nàng có thể hay không tổn thương tình cảm bạn bè, lại không để tâm đến vấn đề quan trọng nhất.
Thời điểm bị Yugi hỏi tới, Jounouchi mới đột nhiên ngộ ra.
Đúng, nếu là cậu ta phải đối đầu Yugi, cậu ta chắc chắn sẽ không ngần ngại sử dụng 【Time Wizard】 .
Nếu như không dùng ra toàn bộ thực lực đi đối đãi trận duel mà nói, ngược lại là tỏ ra cậu ta không tôn trọng Yugi.
Đổi thành đối thủ là Kanade-chan mà nói cũng tương tự!
Yami Yugi là thấy được Kanade-chan cùng hắn giống nhau, đều là người có “ý chí của Duelist” bởi vậy nên Yugi đoán rằng ý nghĩ của Kanade-chan cũng sẽ giống mình.
Mà nếu bây giờ có người đi hỏi Kanade, nàng mặc dù không nghĩ đến cái gì huyền học “duelist ý chí” bất quá nàng nhất định vẫn muốn Jounouchi sử dụng lá bài nàng đưa tặng.
Ý nghĩ của nàng cũng rất đơn giản: Lá bài là nàng đưa tặng Jounouchi, nó bây giờ là thuộc về chính cậu ta, hơn nữa chính Watanabe Toru đã nói rằng nàng tốt nhất không nên dùng lá bài này, vậy thay vì để nó ở lại chỗ nàng bị phủi bụi còn không bằng để nó trong tay Jounouchi tỏa sáng hào quang.
Về phần nếu nàng bị 【Samurai Sasuke #4】 đánh bại?
Nếu thật sự nàng chỉ vì một lá bài tặng cho đối phương mà thất bại, vậy nàng có thể phong bài thoái ẩn tránh xa quyết đấu, về quê trồng rau nuôi cá là được rồi.
Ba mươi phút thời gian trong vô hình liền đã qua, thời gian nghỉ ngơi giải lao giữa giờ đã kết thúc, hai bên phải đi lên sân chuẩn bị cho trận đấu sắp bắt đầu.
Jounouchi cùng Kanade-chan đứng ở hai bên bàn quyết đấu, chuẩn bị bắt đầu trận duel thứ ba của vòng chung kết.
Thấy hai tuyển thủ đã có mặt, Soros nhìn lên đồng hồ, thấy thời gian cũng đã vừa vặn liền hô lớn:
“Tuyển thủ tham dự đã có mặt đầy đủ, bây giờ xin mời hai tuyển thủ đưa ra lá bài dự thi của các ngươi!”
Kanade lấy ra 【Glory of the King"s Opposite Hand】 mà bên kia Jounouchi dự định lấy ra lá bài dự thi của mình, lại sờ tới sờ lui nửa ngày không lấy ra được.
“Sao vậy, Jounouchi-boy?” Pegasus thấy sự việc bắt đầu tiến triển theo một phương hướng ngoài dự đoán, ánh mắt không khỏi càng thêm hứng thú dạt dào.
Nhìn biểu lộ của Jounouchi, ông ta đã đoán được, đồng thời không khỏi nghĩ đến một việc rất thú vị.
Nếu bên đây truyền đến thông báo cho Sòng bạc Las Vegas bên kia “Katsuya Jounouchi không tìm thấy lá bài dự thi, Tachibana Kanade không chiến mà thắng.” chắc hẳn vẻ mặt đứa con trai Tenma Yako kia của hắn hẳn là sẽ rất... wonderful.
“Xin lỗi, hình như... ta để quên lá bài dự thi. Hiện tại ta liền quay trở lại lấy!” Jounouchi vội vàng thỉnh cầu.
“Đi thôi, bất quá nhớ kỹ ngươi chỉ có 5 phút thời gian nha.” Pegasus mỉm cười xua xua tay ra hiệu hắn nhanh đi.
“Được, ta nhất định sẽ nhanh chóng quay lại.” Nói xong Jounouchi liền gấp gáp chạy đi.
Sau khi Jounouchi rời đi, Kanade nhìn chằm chằm vào đồng hồ treo tường.
Từng phút từng giây trôi qua...
Một phút trôi qua, Jounouchi vẫn chưa quay lại.
Hai phút đi qua, Jounouchi vẫn như cũ chưa trở về.
Thời điểm sắp trôi qua 3 phút, trước đó đã sớm bị “đuổi” khỏi Duelist Kingdom --- Bandit Keith bất ngờ đột nhiên quay trở lại bằng cách thắt dây thừng từ trần nhà nhảy xuống không khác gì người nhện, trực tiếp đáp ngay bên cạnh vị trí của Pegasus.
Keith cầm một thanh súng lúc chỉ vào thái dương Pegasus, uy hϊế͙p͙:
“Tất cả đứng im cho ta! Các ngươi dám có động tác khác cũng đừng trách súng của lão tử cướp cò! Ngươi, Pegasus, mau mau đem đến cho lão tử 30 triệu Dollar, sau đó chuẩn bị một chiếc cano để ta rời đi! Nếu không lão tử liền bắn nát đầu ngươi!”
“Fu fu fu, thật sự là một tên ngoan cố.”
Trong khi tất cả mọi người lo lắng cảnh giác nhìn chằm chằm súng trên tay Bandit Keith, bản thân người bị súng chỉ thẳng vào đầu là Pegasus lại không hề bận tâm thậm chí còn cười lên.
Chỉ là cười cười, nét mặt Pegasus lại lạnh đi thấy rõ, khóe miệng cũng cong lên một cách lạnh lùng, trong mắt bắt đầu có một cỗ sức mạnh bóng tối vô hình tràn ra ngoài.
“Bớt nói nhảm! 30 triệu, một đồng cũng không thể thiếu!” Keith cầm súng dí sát hơn, hung tợn nói.
Nguyên bản Pegasus dự định trực tiếp đem người này đưa xuống biển cho cá ăn nhưng như nghĩ tới gì đó đột nhiên ông ta lại hỏi:
“Nếu không chúng ta tới cược một ván, cược xem Jounouchi-boy có thể kịp thời quay lại hay không, thế nào? Nếu trong vòng 2 phút Jounouchi-boy còn không quay lại, đừng nói là đưa ngươi 30 triệu, đưa ngươi 100 triệu cũng không thành vấn đề. Nhưng nếu hắn trở lại kịp lúc, ha hả...”
Pegasus cười lạnh, ung dung nói:
“Nếu Jounouchi-boy kịp thời quay lại trong 2 phút, ngươi phải chịu hình phạt nha.”
Bandit Keith ban đầu dự định trực tiếp cự tuyệt, dù sao tiền cầm tới tay mới là chân thật, hứa hẹn cái gì toàn bộ là giả.
Nhưng là nhìn ra cửa lớn, ngay cả cái bóng của Jounouchi cũng không thấy, Bandit Keith cân nhắc lợi hại vài giây liền bắt đầu đối với số tiền Pegasus hứa hẹn nổi lòng tham.
Ngược lại cũng chỉ có 2 phút, nếu thằng nhóc kia không trở về hắn liền có 100 triệu, có thể tùy ý tiêu dao.
Về phần nếu thằng nhóc kịp quay lại?
Hắc hắc, hắn Bandit Keith chưa từng nói qua mình là người thủ tín nha. Mạng sống của Pegasus đang nằm trên tay hắn đây, có gì phải sợ?
Đem lời từ chối đến bên miệng nuốt trở vào, Bandit Keith đổi giọng:
“Được, ta liền chờ 2 phút.”
Bất quá 2 phút còn chưa đi qua 1 nửa liền nghe được tiếng bước chân hấp tấp chạy vội từ cửa lớn vọng vào, thân ảnh của Jounouchi dần hiện ra trong mắt đám người.
Trên tay cậu ta còn cầm lấy 1 lá bài ---【Glory of the King"s Hand】.
“Xem ra là ngươi thua, Keith.” Pegasus cười nói.
“Lão tử mới không quản cái gì thắng thua, mau đem tiền đưa cho lão tử, nếu không ta liền...” Lời còn chưa nói hết, Bandit Keith phát hiện cơ thể của hắn đã không thể cử động.
“Ta nói qua, thua là phải bị trừng phạt. Cá ở bên dưới đang chờ ngươi đó.” Pegasus ánh mắt âm trầm lạnh lẽo, dưới chân đạp lấy cơ quan dưới sàn nhà.
Lập tức dưới sàn vị trí miếng gạch lát Bandit Keith đang đứng bị mở tung ra, hắn ta cứ như vậy rơi thẳng vào trong biển.
Pegasus cười cười ra hiệu, cũng không có ý định quản Jounouchi lá bài dự thi là làm sao lấy được.
Soros lập tức hiểu ý, lần nữa hô lên câu nói quen thuộc:
“Xin mời hai vị tuyển thủ đưa ra lá bài dự thi.”
Hai người đối với Bandit Keith bị “tiễn” đi cũng không có cảm xúc gì quá lớn, Jounouchi là bởi vì vừa quay lại căn bản không hiểu chuyện gì xảy ra, mà Kanade-chan thì là không quan tâm.
Bọn họ giơ lên lá bài trong tay, Soros xác nhận không sai liền gật đầu:
“Vậy ta tuyên bố trận đấu thứ 3 của vòng chung kết Duelist Kingdom chính thức bắt đầu!”
"Duel ! / Duel !" by Jounouchi & Kanade.
"Lượt ta, rút bài!" Jounouchi rút bài nhanh hơn nên giành được quyền ưu tiên đi lượt đầu.
【Đối diện là Kanade-chan, nàng sẽ dùng loại chiến thuật nào đây? Nếu không ta trước phái ra quái thú tương đối yếu để dò xét?】
Jounouchi không khỏi nhớ lại tình cảnh mấy trận đấu trước đó của Kanade-chan...
【Ta triệu hồi [Marauding Captain]... triệu hồi... triệu hồi [Twin-Sword Marauder]...】
【Ta triệu hồi [Goblindbergh]... triệu hồi [Hand of Nephthys]... hiến tế... triệu hồi [Sacred Phoenix of Nephthys]...】
...
Càng hồi tưởng sắc mặt Jounouchi càng tái, không khỏi lắc đầu liên tục.
【Không được không được, dựa theo tình hình từ trước đến giờ mà nói Kanade-chan lộ tuyến luôn là tấn công dồn dập không để lại đường sống, nếu ta triệu hồi quái thú quá yếu mà nói rất có thể sẽ bị nàng một lượt đem LP thanh không... Nhưng mà giờ trên tay ta quái thú có ATK cao nhất chính là [Flame Swordsman] nếu ta bây giờ liền đem nó triệu hồi...】
Suy nghĩ quá nhiều, Jounouchi còn chưa làm gì trên trán đã bắt đầu đổ mồ hôi, có vẻ như não cậu ta đã sắp quá tải.
Dù sao Jounouchi bản thân là loại bài thủ nhiệt huyết thích đi thẳng về thẳng, suy nghĩ chiến thuật cái gì vốn không phải điểm mạnh của cậu ta.
Nghĩ không ra liền cũng không cần nghĩ, Jounouchi quả quyết đem suy nghĩ loạn thất bát tao trong đầu vứt bỏ.
Chiến thuật cái gì đều là vô nghĩa, vẫn là dựa vào trực giác đi.
"Ta triệu hồi 【Flame Swordsman】 tư thế tấn công! Sau đó úp 1 lá bài, kết thúc lượt!"
Theo lá bài được đặt lên sân đấu, Kiếm sĩ với thanh kiếm rực cháy xuất hiện trên sân.
"Quả nhiên là có phong cách của Jounouchi." Yugi trên khán đài cảm thán, mỉm cười phân tích:
"Đối thủ của Jounouchi là Kanade-chan, chiến thuật cái gì đều là vô dụng. Dù sao Jounouchi mặc kệ nghĩ ra chiến thuật gì Kanade-chan đều có thể nghĩ ra biện pháp đối phó, còn không bằng tin tưởng vào liên kết từ mối ràng buộc của hắn cùng bộ bài."
Bất quá Yugi cũng không biết chính cậu ta suy nghĩ nhiều, Jounouchi đây là thuần túy vì nghĩ không ra chiến thuật nên quyết định lựa chọn biện pháp đần nhất mà thôi.