Chương 92: Kết thúc hành trình
Thời điểm Watanabe Toru bị ngắt kết nối, toàn bộ ý thức của hắn đều đột nhiên mất đi, bản thân cũng lâm vào bóng tối vô tận.
Lúc này linh hồn của hắn đang trôi dạt trong vô định, giống như một chiếc thuyền con trôi nổi trên biển, đã mất đi điểm neo.
Tình huống bây giờ thật sự rất nguy hiểm, bởi vì đây chính là tình huống mà hệ thống đã lo lắng cảnh cáo hắn khi trước.
Nếu như không có gì ngoài ý muốn xảy ra, kết cục của Watanabe Toru sẽ là hồn phi phách tán trước khi có thể chờ hệ thống kịp khôi phục.
Đương nhiên đó là tình huống bình thường mà thôi, còn hiện giờ...
Ở một không gian xa xôi, có 3 cặp mắt vẫn dõi theo hắn kể từ lúc hắn xuyên qua thế giới này đến giờ, đường nhiên cũng bao gốm cả lúc ban nãy hắn liều lĩnh để rồi bị "quăng" ra nơi này.
Chủ nhân của 1 trong 3 cặp mắt kia, một người là hiếu nữ trước đó giúp hắn chuyển sinh, người thứ hai là "Bạn thân" của hắn --- Fumi Naoya, cùng với ----
"Tên này đúng là không sợ ch.ết mà..." Fumi Naoya có chút bất đắc dĩ nhún vai.
"Không sao, dù sao có chúng ta ở đây, hắn là không ch.ết được. Lần này xem như một cái trừng phạt nho nhỏ đi, để hắn cảm nhận được cảm giác khi cận kề cái ch.ết, như vậy lần sau hắn cũng sẽ cân nhắc chu đáo hơn. Chưa kể bị đưa đến đây cũng không hoàn toàn là việc xấu. Ngươi nghĩ sao, Holactie ?" Thiếu nữ âm thanh mang theo một chút ác thú.
Holactie không tán thành cũng không phản đối, âm thanh như cũ tràn đầy thần thánh mở miệng:
"Ta xem hẳn là cũng đủ rồi, nếu còn để hắn tiếp tục trôi nổi như vậy rất có thể hắn sẽ thật sự hồn phi phách tán. Hơn nữa hắn linh hồn còn quá nhỏ yếu, cũng không kiên trì được bao lâu. Cứ như vậy đi."
Nói xong nàng liền đưa tay ra, một đạo quang mang xuyên toa qua khoảng cách không gian, trong nháy mắt đem linh hồn đang phiêu bạt của Watanabe Toru bao phủ đồng thời kéo về một phương hướng nào đó....
Thiếu nữ hơi cười cười, cũng không phản đối đề nghị của "Holactie":
"Được rồi, tùy ngươi. Lại nói thương thế của ngươi thế nào?"
Nghe được thiếu nữ hỏi thăm, "Holactie" cười nhạt:
"Đã không còn đáng ngại, việc này còn phải cảm ơn ngươi a, nếu không có ngươi mà nói thương thế của ta còn khó mà khôi phục được nhanh như vậy."
Thiếu nữ hơi gật đầu, trong giọng nói bất giác nghiêm túc hơn không ít:
"Cũng nên cảm ơn tên kia, nếu không có hắn đem lực lượng thu về thì thương thế của ngươi dù là ta cũng phải mất rất lâu mới có thể trị liệu."
"Holactie" thở dài:
"Lần trước cùng người giao thủ mặc dù ta bị trọng thương, nhưng tóm lại "kẻ đó" cũng không dễ chịu, hẳn là cũng đủ để tên đó yên tĩnh một đoạn thời gian, bất quá ta không dám chắc có thể để hắn trì hoãn bao lâu."
Nàng nhìn về phía thân ảnh bị ánh sáng bao bọc càng đi càng xa, giọng có chút nặng nề:
"Chỉ hi vọng trước khi hắn hoàn toàn khôi phục, cả ta và những người ở các thứ nguyên còn lại có thể đem sức mạnh khôi phục thậm chí đề cao một bậc, nếu không chỉ sợ..."
Thiếu nữ an ủi:
"Cũng không cần quá lo lắng. Dù hắn ta có ở khoảng cách gần tiếp xúc "căn nguyên" đi nữa, nhưng muốn đem năng lượng từ căn nguyên hấp thụ hoàn toàn là không thể, nhiều nhất chỉ có thể lợi dụng bộ phận năng lượng phân tán mà thôi. Hơn nữa làm đánh đổi, bản thân hắn muốn trực tiếp tác động lên thế giới cũng vô cùng phí sức, nhiều nhất chỉ có thể làm ra một chút việc lén lút."
"Ta biết. Nhưng nếu một ngày nào đó hắn tích lũy đủ sức mạnh lần nữa thì sao? Ngay cả ta trước đó cũng chỉ có thể miễn cưỡng liều một cái lưỡng bại câu thương mà thôi. Để mặc hắn ở đó tóm lại là một thanh đao, toàn bộ thứ nguyên đều không thể yên ổn." Holactie lắc đầu.
Dứt lời, ba người nhìn nhau gật đầu, thân ảnh dần dần tan biến trong không gian vô tận.
~~~~~~~~~~~~~ Astral Kuriboh ~~~~~~~~~~~~
Khi Watanabe Toru lần nữa cảm giác thân thể có thể động đậy, hắn cảm nhận được bên mặt mình bị thứ gì đó chọc vào.
"Uy, tỉnh." Giọng nói rất quen thuộc vang lên.
Như bị tỉnh lại hồi ức không tốt nào đó, sau một giây còn mê mang Watanabe Toru đã ngay lậo tức nhảy dựng lên đồng thời hét lớn:
"Khoan! Đừng dùng lang nha bổng!"
Bất quá thứ mà hắn rước lấy là một ánh mắt nhìn thiểu năng trí tuệ.
Thấy chính mình cũng không bị chào đón bằng lang nha bổng khiến Watanabe Toru thở phào một hơi.
Nhìn xung quanh, Watanabe Toru phát hiện mình đã trở lại nơi ban đầu lúc mới tới thế giới này, khu vực được gọi là "Thần điện không gian" trước mặt hắn cũng là cái tiểu loli váy đen tóc trắng quen thuộc đó.
"Ta làm sao lại về nơi này rồi?" Watanabe Toru nghi hoặc.
Hỏi xong hắn lại lần nữa rước lấy một đạo ánh mắt nhìn thiểu năng trí tuệ, đồng thời lần này còn kèm theo chút cạn lời.
"Còn không phải do ngươi liều lĩnh tiêu hao năng lượng hệ thống sao! Nói đến đây ta liền tức giận, nếu không phải do vị..."
Như giật mình nhớ ra gì đó, tóc trắng tiểu loli ngay lập tức lấy tay che miệng.
"Do cái gì?" Bởi vì nàng nói quá nhanh, Watanabe Toru có chút nghe không rõ chỉ có thể hỏi lại.
"Tóm lại lần này ngươi coi như gặp may, linh hồn kịp thời trở lại không gian này. Biết hay không nếu lại kéo thêm vài phút ngươi liền thật sự hồn phi phách tán?" Tóc trắng tiểu loli giọng nói có phần tức giận.
Biết là nguyên nhân của mình, Watanabe Toru chỉ có thể ngượng ngùng sờ mũi, cố gắng biện giải:
"Ta cũng không biết nha, dù sao hệ thống vừa ngắt ta liền mất đi ý thức. Lại nói không phải ta bây giờ vẫn lành lặn hay sao?"
Tiểu loli trừng mắt:
"Ngươi là thiểu năng sao?"
Watanabe Toru bị nói đến á khẩu không trả lời được.
"Lần sau trước khi muốn liều lĩnh nhớ rõ suy nghĩ kỹ hậu quả."
Bất mãn nhắc nhở một câu, nàng nói tiếp:
"Bây giờ tạm thời liền bỏ qua chuyện này đi, hệ thống tạm thời đã có thể khôi phục kết nối, ngươi mau trở lại bên kia đi. Nếu ngươi mà không trở lại nữa nói không chừng khế ước giả liền không có rồi."
"Cái gì? Kanade-chan xảy ra chuyện?" Watanabe Toru nhất thời hốt hoảng.
~~~~~~~~~~~~ Blazing Cartesia, the Virtuous ~~~~~~~~~~~~
Khung cảnh chuyển dời về lại thực tế...
Ngay khoảnh khắc đem LP của Pegasus đưa về 0, Kanade nàng cũng mất đi một tia ý chí cuối cùng chèo chống mà té xỉu.
Vốn dĩ dựa theo quy tắc, sau khi duel xong với Kanade, Pegasus còn phải tiến hành trận duel với Yugi ngay sau đó, nhưng do mọi người càng quan tâm sức khỏe của Kanade nên không ai có tâm tư này, trực tiếp hoãn lại trận đấu.
Pegasus cũng lập tức để người liên lạc bác sĩ tư nhân của mình.
Vì biết được lần này trong số người tham dự có người mắc phải bệnh nan y tương tự vị hôn thê của ông ta nên trước đó mấy ngày Pegasus đã trước tiên liên hệ bác sĩ tư nhân của mình để người kia tạm thời trú đóng tại Nhật Bản, đề phòng trường hợp đột xuất.
Mà lúc này vị bác sĩ kia cung đã rất nhanh trên đường chạy đến.
Trong lúc đó thì nhóm người cũng mang Kanade sắc mặt tái nhợt đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt.
Bác sĩ tư nhân cũng ở khoảng 5 phút sau liền đến, nhưng sau khi khám cho Kanade thì vẻ mặt không khỏi hoảng sợ.
Bởi vì tình trạng của nàng bây giờ cùng vị hôn thê của Pegasus trước đó quả thật là giống y như đúc, mà kết quả của người kia thì không cần nói cũng biết.
Pegasus thấy vậy chỉ lắc đầu, trong lòng ngược lại không quá lo lắng.
Bây giờ muốn cứu được Kanade-girl mà nói, ngoại trừ người được gọi là 【Watanabe Toru】 kia căn bản không còn ai khác.
Mặc dù không biết tại sao lúc này nàng đang nguy kịch vị kia lại đột ngột biến mất, nhưng Pegasus linh cảm người đó nhất định sẽ không bỏ mặc Kanade-girl.
Mà chỉ cần người đó kịp thời xuất hiện, vậy tình trạng của Kanade-girl tự nhiên cũng không đáng ngại.
Biết hiện tại có gấp cũng vô dụng, Pegasus sau khi dặn dò bác sĩ chăm sóc cẩn thận cho Kanade liền rời đi, quyết định trước tiên cùng Yugi tiến hành trận đấu đã sớm ước định từ trước.
Bất quá Yugi lại cự tuyệt, muốn chờ thêm một ngày để xác nhận an toàn của Kanade-chan.
Pegasus cũng không từ chối, đồng thời sảng khoái thực hiện lời hứa trước đó, đem linh hồn của ông nội Yugi cùng anh em Kaiba đang bị nhốt trong lá bài thả ra ngoài.
Kaiba sau khi tỉnh lại tuy rằng vẫn biểu thị rõ đối với Pegasus rất không vừa mắt, nhưng thái độ đã hòa hoãn hơn đôi chút.
Nguyên nhân cụ thể có thể là vì bây giờ Big Five đang ở KaibaCorp làm mưa làm gió, Kaiba cần tìm đồng minh để củng cố quyền lực.
Làm một cái thiên tài kinh doanh, Kaiba cân nhắc rất rõ lợi và hại, cũng đã đem bàn tính tính toán vang bôm bốp.
Lại trải qua một trận thương lượng cùng mặc cả, cuối cùng Pegasus cũng từ chỗ Kaiba đạt được kỹ thuật hình ảnh lập thể mà hắn luôn mong nhớ, tuy rằng giá cả là gấp 3 giá thị trường.
Đối với cái này Pegasus tỏ vẻ không quan tâm, ông ta cũng biết đây đơn giản là Kaiba đang phát tiết oán khí đối với mình mà thôi, giá cả tuy đắt nhưng đối với tập đoàn Industrial Illusions mà nói hoàn toàn có thể tiếp nhận được, ngay cả thương cân động cốt cũng không đến.
Cả sự kiện tuy rằng có chút khúc chiết, nhưng kết quả cuối cùng vẫn là tốt, chủ và khách đều vui vẻ.
Trong lúc này Kaiba cũng từng hỏi thăm Pegasus về thông tin cuả Kanade, bởi vì lần trước lá bài 【Sasuke Samurai #4】 nàng tặng cho Jounouchi đã khiến hắn gặp một ít "trắc trở" vậy nên Kaiba muốn biết chủ nhân thật sự của nó là một người như thế nào.
Sau khi đạt được tin tức Kanade còn đang ở phòng chăm sóc đặt biệt, mà lại bác sĩ còn thông báo nàng không rõ khi nào mới có thể tỉnh lại, Kaiba hơi ngẫm nghĩ liền để lại một tấm danh thiếp cùng lời nhắn sẽ đến nhà nàng bái phỏng vào dịp nào đó, sau đó liền ngay trong đêm đáp chuyên cơ quay trở về tập đoàn KaibaCorp.
Lần này Kaiba trở về nhất định sẽ lại là một trận đại tẩy bài thanh lý nội bộ, cũng định trước ngày yên ổn của Big Five đến đây là kết thúc.
Bởi vì ngày thứ hai Kanade vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, Yugi cùng Pegasus trận đấu cũng diễn ra, bất quá lần này là quyết đấu thông thường mà không phải trò chơi hắc ám.
Yugi tuy gặp một chút khó khăn nhưng cuối cùng vẫn thành công giành chiến thắng, chính thức ngồi lên bảo tọa "King of Duelist" đồng thời chiều hôm đó cũng cùng nhóm bạn trở về nhà.
Tuy bọn họ cũng rất lo lắng cho Kanade-chan nhưng bọn họ cũng không phải Kaiba a.
Kaiba hắn có thể cúp học, nhưng nhóm Yugi thì không.
Các lộ nhân mã đều đi hết, hòn đảo trở nên yên tĩnh không ít.
Về phần Kanade-chan, nàng trải qua 1 ngày 1 đêm chăm sóc đặc biệt, tình trạng nguy hiểm vậy mà đột nhiên thần kỳ yên ổn lại, dự đoán cách thức tỉnh không xa.