Chương 6: Khuynh quốc mỹ nhân

Vài ngày sau, như đã định, đoàn quân của đại vương gia Nam Cung Bạch Dương, cùng với công chúa của Vô Ưu quốc- Tuyết Nhã Thiên Bình.


Tại cửa hoàng thành, các đại thần trong triều,Ma Kết, Song Tử, Cự Giải và người vài ngày trước vừa mới trúng độc- hoàng đế Thiên Yết. Đội ngũ chào mừng vô cùng là... độc đáo, và rất nhiều nhân vật cấp cao. Dĩ nhiên đây là kế hoạch của Song Tử, người đang bừng bừng khí thế chờ người đẹp, khụ,.... là chờ Bạch Dương hoàng huynh.


Tất cả các quần thần trong triều phải nói là 10 người thì hết 9 người rất có xúc động muốn lao vào đánh y một trận. Chẹp, chỉ tiếc y là vương gia, không phải muốn động là động được. Người đứng bên cạnh - Ma Kết tuy bên ngoài là một vể mặt băng sơn, nhưng trong thâm tâm hắn không biết đã thầm rủa vị hoàng đệ này không biết bao lần.


Còn Thiên Yết, sắc mặt của y hôm nay đã hồng hào trở lại. Bất kì ai cũng không thể nghĩ là người vừa mới bị ám sát vài ngày trước. Thế nhưng Cự Giải ở bên cạnh thì lại có vẻ khá lo lắng. Thấy trời càng lúc càng nóng, nàng nói:


- Thiên Yết, huynh chỉ vừa được giải độc không bao lâu, cơ thể vẫn còn yếu. Hay là huynh về nghỉ trước đi nha.
Thiên Yết khẽ đáp lại nàng:
- Giải nhi, muội yên tâm. Ta đã hoàn toàn không sao rồi.


- Nhưng mà,... - Tuy nói là vậy nhưng Cự Giải vẫn không yên tâm được, có điều, lời nói chưa hết thì đã bị tiếng cắt ngang.


available on google playdownload on app store


" Bạch Dương vương gia hồi triều"- Tiếng binh lính vang khắp tường thành. Tiếp sau đó, chính là tiếng vó ngựa, tiếng hành quân vang dồn dập. Dẫn đầu đoàn quân, một nam nhân chỉ vừa quá nhược quán, khí thế bức người, cưỡi bạch mã. Khuôn mặt vốn có chút nghiêm túc vừa nhìn thấy nhóm người tại hoàng thành liền được thay bằng nụ cười như ánh nắng, khiến cho không ít nữ tử gần đó say đắm - Bạch Dương.


"Phiu" 1 tiếng, y từ trên lưng ngựa vận khinh công bay thẳng lên hoàng thành, đứng trước mặt Thiên Yết, giọng nói trầm ổn vang lên:
- Tham kiến hoàng thượng.
- Hoàng huynh, huynh làm gì vậy, - Không đề cho y kịp quỳ xuống, Thiên Yết đưa tay ngăn lại, rồi nói:
- Chúng ta đều là huynh đệ, lễ nghi nhiều làm gì.


- Hì, cũng phải có cái gọi là nghĩa quân thần chứ.- Bạch Dương cười đáp.
- Bạch Dương hoàng huynh, Cự Giải có lễ. - Cự Giải khẽ khom người, nói.


- Giải nhi, đã lâu không gặp, muội càng lúc càng xinh đẹp nha.- Bạch Dương bắt đầu tỏ vẻ không đứng đắn. Tuy nói trong các vương gia y là người lớn nhất, cũng là người thống lĩnh cả mấy mươi vạn quân binh, nhưng vào những lúc như vầy, bản tính của y cùng với Tứ hoàng đệ của mình không mấy khác biệt. Muốn bao nhiêu lưu manh thì có bấy nhiêu. Tuy rằng với nhóm Hoàng đệ, Hoàng muội của y thì điều đó đã quá quen thuộc. Cự Giải cũng không vì lời nói này mà ngập ngừng, nàng khẽ đáp:


- Bạch Dương, huynh quá lời rồi.
- Haha, - Bạch Dương cười lớn, lúc này Ma Kết cũng bước tới nói:
- Hoàng huynh, đã lâu không gặp.
- Đã lâu không gặp, Ma Kết, đệ vẫn khỏe? - Bạch Dương
- Đệ khỏe, còn huynh?


-Ta cũng vậy.- Y đáp, khẽ xoay đầu nhìn Song Tử nói. - Tứ hoàng đệ, ta biết là trong mắt đệ chỉ có mỹ nhân, nhưng mà hoàng huynh của đệ vừa trở về, đệ ngay cả 1 câu chào cũng không có là sao?


Bắt gặp cái nhìn của Bạch Dương, Song Tử không chỉ không cảm thấy chút sai nào, ngược lại còn làm thành bộ dạng phong lưu. “Soạt” 1 tiếng, mở quạt giấy ra, không nhanh không chậm nói:


- Ài da, hoàng huynh, huynh cũng tự biết trong mắt đệ chỉ có mỹ nhân, sao lại còn nói đệ như vậy… Hay là như vầy, đợi khi huynh trở thành mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành rồi, đệ nhất định không lơ huynh nữa. Ha. - Song Tử nói xong còn quay qua nháy mắt với đám nữ nhân, khiến cho ai nấy chỉ hận không thể lập tức nhào đến chỗ hắn.


- Đệ… sớm biết như vậy, ta không cần trở về, đỡ phải gặp đệ.- Bạch Dương vờ giận dỗi đáp, rồi quay đi không thèm nhìn. Thấy vậy, Song Tử lập tức tươi cười, đi đến trước mặt y…năn nỉ:
- Được rồi, hoàng huynh, huynh đừng giận. Đệ chẳng qua chỉ là đùa một chút thôi mà. Nha, nha!!!!


Trông thấy bộ dạng trẻ con của Song Tử, Bạch Dương, Thiên Yết, còn có Cự Giải liền phá lên cười, ngay cả Ma Kết lạnh lùng là vậy mà cũng không khỏi cười khẽ. Hiển nhiên là điều này làm cho chúng nhân trong triều không khỏi cảm thán, aiss, đã bao lâu rồi họ không được thấy Tam vương gia cười như vậy chứ.


Ngay lúc này, đoàn quân đã đi vào trong thành, hơn hết ở giữa còn hộ tống 1 chiếc kiệu không quá lớn, vừa đủ 1 người ngồi, lại sang trọng vô cùng. Xung quanh giang màn màu xanh ngọc, vừa có thể che đi dung mạo người ngồi bên trong, vừa để người đó có thể quan sát bên ngoài.


Nhận thấy Song Tử không hề để ý đến việc trước mắt, Ma Kết tốt bụng nhắc nhở hắn:
- Song Tử, mỹ nhân đệ ngày nhớ đêm mong tới rồi kìa.


- Đâu, đâu a? - Không ngoài dự đoán, Song Tử vừa nghe đến 2 chữ mỹ nhân liền ngay tức khắc nhào ra. Sau khi nhìn thấy chiếc kiệu kia thì lập tức phi xuống dưới. Ôm quyền*, khẽ cúi người, mở miệng nói ra âm thanh quyến rũ:
- Tứ vương gia Ngạc Thiên quốc, Nam Cung Song Tử nghênh đón Công chúa.


- Làm phiền Tứ vương gia đích thân tới. - 1 cung nữ đi tới gần vén màn kiệu lên. Người ngồi trong bước ra, mái tóc đen mượt dài tới ngang lưng, khuôn mặt trái xoan, làn da trắng như tuyết. Giọng nói nhẹ nhàng, yểu điệu. Khẽ khom người. - ta là Tuyết Nhã Thiên Bình, công chúa của Vô Ưu quốc.


Song Tử nhìn thấy nàng, toàn thân liền bất động, đôi mắt đào hoa nhìn tới xuất thần. Đầu óc trống rỗng chỉ hiện lên 4 chữ “Khuynh quốc mỹ nhân”
*Ôm quyền: đây là chỉ cách chào của người xưa






Truyện liên quan