Chương 10: Ngủ lại nhà hắn
Một hồi sau khi bị hắn ôm ấp cô mới tìm cách đẩy hắn ra, hặm hực " Đồ khùng ôm đủ chưa? Tôi muốn về nhà "
" Em mới gọi tôi là gì?" Hắn nhìn sang bên cô với vẻ mặt không vừa ý
Cô kiên quyết" Tôi gọi anh là đồ khùng! Đồ khùng nghe rõ chưa "
Hắn liền cúi đầu xuống dùng miệng hôn lên. cổ cô, làn da trắng muốt khiến nam nhân không khỏi động lòng. Hắn để lại một dấu nhỏ màu đỏ trên cổ của cô mặc cho vùng vẫy " Sao này em còn gọi tôi như thế, thì tôi sẽ hôn em một cái "
Cô tức giận xoa xoa cái vết hôn màu đỏ trên cổ quát lên " Mẹ kiếp cái tên biến thái này, nguơi cầm tinh con chó à? Cắn đau như quỷ, hôn cái Em gái ngươi! "
Hắn lại đè cô lên ghế sofa, vì cô đang khoát trên người chiếc áo không dây để lộ một bờ vai mịn màng hắn lại hôn lên vai cô chụt chụt.. một hồi sao từ cổ đến vai của cô trải dài các vết hôn màu đỏ...cô bị hắn đè lên nên không thể chống cự..thế là bị hắn lần này đến lần khác ăn đậu hũ
" Tôi là tổng Tài của một tập đoàn lớn vậy mà bị em gọi là biến thái, nụ hôn thứ Hai này là trừng phạt dành cho em"
Khi hắn vừa buông tay ra cô liền dùng hết sức lực còn lại đá văng hắn ra, lấy tay che đi bờ vai đầy vết hôn màu đỏ " Khốn khiếp mà trừng phạt cái gì chứ! Đây chỉ là cái cớ để ngươi chiếm tiện nghi của ta huhu. Nụ hôn thứ hai cái con khỉ cắn đến buốt bờ vai của ta rồi đây này khốn nạn, xấu xa huhu. Chân của ta mà không bị sưng thì ngươi biết tay ta ".
Hắn lại cười rỡn " em vừa gọi tôi là gì? Muốn sưu tập vết hôn của tôi lắm phải không?".
Nam nhân ch.ết bằm lão nương nhịn ngươi? Sao này có dịp ta sẽ cho ngươi biết tay. Hừ đồ ɖâʍ dê mất nết dám hôn ta, dám chiếm tiện nghi của ta.biến thái vô sĩ, trời ơi tội nghiệp cái vai của mình quá hức
" vậy ngươi muốn ta gọi ngươi là gì? Tổng Tài hả lãnh tiên sinh "
Nữ nhân này đúng là ngu ngốc, hắn ung dung đáp " Gọi tên tôi "
Cô lại nhìn hắn " Tên anh là gì tôi không biết? "
Hắn nắm chặt bờ vai bé nhỏ của cô " Em hãy nhớ kĩ tên tôi, Lãnh Thiên Hàn"
" Vậy tôi gọi anh là Hàn được rồi chứ? Tổng Tài Đại Nhân"
-"Được "
"A cho tôi hỏi thêm một điều nữa"
-"Điều gì? Em cứ hỏi"
"Anh năm nay bao nhêu tuổi?"
Nữ Nhân này sao tự nhiên hỏi tên mình? " Tôi 29 tuổi "
Cái gì, tên cầm thú này 29 tuổi. Mình 17 hắn 29.... mười tám, mười chín, hai mươi...á trời hắn lớn hơn mình 11 tuổi, hừ đúng là thứ trâu già thèm gặm cỏ non hừm hừm
Cô gượng cười" à vậy là anh bằng tuổi cha, tuổi chú của tôi "
Hắn đang uống tách cafe bèn phụt ra hết, sát khí trừng trừng nhìn vào cô " Em dám chê tôi già?"
Thôi ch.ết lại chọc tức hắn rồi? Trời ơi chỉ sơ ý gọi hắn là biến thái thì bị hắn hôn cho buốt vai, bây giờ lại chê hắn già. Á á á không lẽ hắn muốn xxx mình
Cô lấy tay quơ lung tung, nhắm mắt quơ đại " ahuhu xin lỗi tôi không có ý đó, anh lớn hơn tôi 11 tuổi đâu có già đâu, ngược lại anh rất tỉnh và đẹp trai..... " Lắp ba lắp bắp
" Ồ em khen tôi đẹp, em đang si mê tô"
Tên này bị thần kinh nặng rồi, hức ngươi mà đẹp trai chắc trai xấu ch.ết hết rồi quá " muốn nghĩ sao thì tùy, bây giờ tôi muốn về nhà "
-" giờ tối rồi em cứ ngủ ở đây, mai tôi sẽ đưa em đến trường "
" Nhưng tôi cần phải về nhà, không có đồng phục sao tôi tới trường. Với lại tôi mà không về nhà mẹ tôi lại lo lắng...."
-" em đừng quên bây giờ em là phụ nữ của tôi cho nên tất cả đều phải nghe lời tôi"
" Anh đừng quên bản hợp đồng, điều thứ tư trong điều khoản không được chèn vào đời sống cá nhân của tôi "
-" Tôi không quên! Đây không phải chen vào đời sống của em mà là lệnh "
Hừ mệnh với chả lệnh, ác ma ta ghét ngươi
Hắn bế cô vào một căn phòng khác, khá là rộng rãi căn phòng được trang trí rất bất mắt, gọn gàng cô vùng vẫy hai chân " Thả tôi ra, anh muốn làm gì? Đây là phòng của ai "
-" đây là phòng ngủ của chúng ta, tôi chỉ dùm em vào ngủ thôi mà "
Phi phi phi hứ cái gì mà phòng ngủ của chúng ta, đúng là năm nhân mặt dày
" Ý của anh là gì, đừng có vi phạm hợp đồng nha điều này trong điều khoản từ nay đến 464 ngày tới anh không được làm chuyện ấy ấy với tôi"
-" Tôi nói là sẽ giữ lời em cứ yên tâm, ngủ đi đã tối lắm rồi! Em muốn biến thành gấu trúc à "
Hứ hứ ngủ thì ngủ ta sợ ngươi chắc ngươi dám động vào ta, ta sẽ cho ngươi liệt dương. Vừa mới nằm lên gối là cô đã nhắm tịt mắt ngủ ngáy khò khò không biết trời trăng gì nữa.
Thiên Hàn nhìn kĩ vào khuôn mặt của người con gái đang ngủ trước mặt mình không khỏi động lòng đôi môi hồng xinh xắn, sóng mũi cao, hai hàng mi cong cong, đôi chân mài thanh tú và khuôn mặt y chang một đứa con nít đang say giấc nồng
Hắn liền hôn nhẹ lên trán cô " Vợ của anh, ngủ ngon "
Tại sao mình lại gọi nữ nhân này là vợ? Chính hắn cũng không hiểu tại sao mình lại ôn nhu và chỉ muốn bảo vệ cô gái nhỏ này thôi. Đây là lần đầu tiên anh đắm đúi nhìn một nữ nhân đang ngủ, cũng là lần đầu tiên anh lại hôn trộm như thế. Chẳng lẽ ta lại động chân tình với nha đầu này sao?
Tình yêu là một thứ gì đó đến bất ngờ và không có một cách nào lí giải ra được. Chỉ muốn bảo vệ và yêu thương đối phương. Một tổng Tài ác ma như hắn cũng có ngày phải yêu một nữ nhân nhỏ bé như cô ấy sao
.....
---sáng hôm sau---
Khi ánh nắng ban mai đang chiếu qua cửa sổ, trên chiếc giường sang trọng được đóng bằng gỗ quý có một cô gái nhỏ nhắn khuôn mặt thuần khiết động lòng người đang thức giấc. Đó chính là Nhược Băng
Cô thức dậy sao một buổi tối mệt mỏi, đang vươn vai lên thì đột nhiên có một cái gì đó đang ôm chặt lấy cô. Hả? Tình huống gì đây. Cô đang nằm trong lòng của một nam nhân mà không ai khác đó là Lãnh Thiên Hàn
Á cái tên này đang ôm chặt lấy thân hình nhỏ bé của cô mà còn không mặc áo, tên biến thái vô sĩ
" Lãnh Thiên Hàn, anh đã làm gì tôi "
Cô vừa nói vừa lấy gối đập đầu Thiên Hàn tới tấp..