Chương 11: Bàn tán
Hắn bực tức đè cô xuống giường dùng hai bàn tay to lớn của hắn chặn lấy tay cô, chờ cô bình tĩnh rồi mới hỏi " Nữ nhân em điên rồi sao? "
Điên cái đầu ngươi đấy tên ác ma vô sĩ, dám làm chuyện đáng xấu hổ với một nữ sinh yếu đuối như ta. Ai là người phải điên đây
" Lãnh Thiên Hàn, có phải tối qua anh đã làm chuyện không bằng cầm thú với tôi phải không? Đồ vô sĩ, biến thái, dê già mất nết"
Nhìn thấy bộ dạng của cô khiến hắn khoái chí cười thầm, cô gái này tại sao lại ngốc như thế! Thiên Hàn tôi là người lãnh đạo tập đoàn lớn nhất nhì Trung Quốc mà lại lợi dụng một cô gái nhỏ nhắn như thế à? Em khinh thường tôi quá rồi đấy
Hắn quyết định sẽ chọc cho cô một phen xem phản ứng của cô thế nào
" Hôm qua đúng là em rất nhiệt tình, bây giờ ngẫm lại muốn làm thêm một lần nữa " hắn cười đểu nhìn qua phía cô
Cô bây giờ đỏ cả mặt kèm theo cơn thịnh nộ, đồ biến thái vô nhân đạo, sao hắn lại ác độc như thế? Ta giết ngươi
" Đồ khốn khiếp, đi ch.ết đi " cô vùng lên đánh lên đầu hắn tới tấp, cái chân hình như đã đỡ hơn nên thuận tiện đá vô chỗ hiểm của hắn
Hắn không ngờ chỉ một câu nói đùa của hắn mà cô lại phản ứng thái hoá như vậy, còn dám đánh hắn nữa chứ. Nữ nhân này đúng là sỗ sàng, hung hăn.
" Em điên à "
Cô lấy chân đạp lên đầu của hắn, còn lấy tay chỉ ngược xuống mặt hắn " Ta điên thật rồi đây, đồ khốn dám cướp đi sự thanh bạch của ta, ta giết ch.ết ngươi sau đó sẽ tự thú. Đồ cầm thú bất lương "....
" Huhhuhu ta để dành tấm thân trong sạch gần 17 năm nay chỉ trong một đêm đã bị ngươi chà đạp"
" Ngươi xem ta phải sống sao cho vừa với miệng đời đây"
" Cuộc đời ta như vậy đã chấm dứt huhu hức hức"
Cô oà khóc lên, bây giờ trong đáy lòng của hắn như bị ai đâm hàng ngàn nhát dao. Hắn không nỡ nhìn người con gái hắn yêu phải khóc
" Nữ nhân em nín khóc liền cho tôi, đây là lệnh"
Cô lấy tay nắm đầu hắn ngược lại về phía sao " Nín nín cái đầu ngươi, sao lúc ngươi làm việc xấu không nghĩ đến hậu quả của mình bây giờ van xin ta tha mạng "
Hắn bây giờ bực tức thật rồi, đường đường là chủ tịch tập đoàn lớn, một thủ lĩnh dấu mặt của một trùm mafia khét tiếng mà bây giờ bị một nữ nhân đè đầu, lăng nhục từ nãy đến giờ à. Hắn dùng sức kéo cô nằm xuống ngã vào lòng hắn
" Này em bình tĩnh lại cho tôi"
---" bình tĩnh cái mốc meo, người bị hại là ta chứ đâu phải ngươi " cô vùng vẫy lấy chân định đạp hắn nhưng bị hắn kẹp lại ở thế lưỡng nang " tôi chưa làm gì em, tối qua em ngủ ở trên chiếm hết giường của tôi tôi đành ngủ sofa "
" Vậy sao sáng ra ngươi nằm kế ta, lại còn không mặc áo"
--"Tôi thức sớm đi tắm khi trở ra định kêu em dậy nhưng em ngủ sai như ch.ết ấy...."
" Vậy sao anh nằm kế tôi còn ôm chặt tôi nữa chứ "
--" em đừng quên em đang là tình nhân chính thức của tôi
" Tôi...tôi"
Hắn hôn lên môi của cô một cái nhẹ rồi bảo " Em thay đồ đi tôi đưa em đến trường, nhân tiện chiều nay em chuyển qua nhà tôi "
--"" cái gì?" Cô mắt chử A mồm chữ O nhìn hắn há hốc nhìn hắn
" Bộ đồng phục củ của em còn ở chỗ tôi, hôm nay em cứ mặc tạm mai tôi sẽ mua bộ mới cho em "
-----Một lúc sau-----
Tại cổng trường nữ sinh X, tất cả mọi người tròn xoe mắt nhìn chăm chú vào một chiếc xe benz màu đen trầm trồ khen ngợi
*** Xe gì mà đẹp thế?***
***Oa chắc hẳn là nhà rất nhiều tiền mới đi chiếc xe sang trọng như vậy ***
***Ước gì được ngồi lên một lần***
[ Xì xầm xì xầm pla pla ]
Từ trong xe Nhược Băng bước ra mặt cúi xuống không muốn làm tâm điểm của sự chú ý. Khi thấy bóng dáng cô từ từ biến mất. Hắn mới chạy xe đến công ty
Mọi người bu lại vây quanh nhược băng hỏi tới tấp
***Trầm Nhược Băng sao hôm nay cậu lại ở trên chiếc xe sang trọng đó***
***Kể tớ nghe với sao cậu lại được đưa đi học bằng xe đó***
[ Hỏi dồn pla pla ple ple]
Cô ghét nhất là mấy người nhiều chuyện, đã thế còn hỏi cô như tr.a khảo tù nhân vậy. Cô bit hai tai chạy thẳng vào lớp không chú ý đến mấy người xung quanh