Âm Hôn: Ma Vương Đừng Chạm Vào Ta
✍ Y Hinh
170 chương
1,091 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Quyển 1:thiên Châu Giác Tỉnh. -- Chương 1:đại Tỷ, Thật Sự Là Hiểu Lầm! (1)
- Chương 2: Trướng bụng?
- Chương 3: Cô sắp sinh rồi!
- Chương 4: Quái thai
- Chương 5: Con là con trai người
- Chương 6: Con tên Minh Diệm
- Chương 7: Tốc độ trưởng thành
- Chương 8: Khách đến thăm
- Chương 9: Thành thật thú tội
- Chương 10: Điểm đặc biệt của Tô Tiểu Thiến
- Chương 11: Lễ phép
- Chương 12: Quái thai bệnh rồi
- Chương 13: Chút khó khăn trước mắt
- Chương 14: Xuyên tâm thuật kỳ dị (1)
- Chương 15: Xuyên tâm thuật kỳ dị (2)
- Chương 16: Khủng hoảng
- Chương 17: Điềm báo trước của cơn bão
- Chương 18: Thấu tâm thuật (*) ((*) Thấu tâm thuật: Thuật nhìn thấu tâm tư)
- Chương 19: Gửi nuôi?
- Chương 20: Về việc nấu ăn
- Chương 21: Hoả thiêu nhà bếp
- Chương 22: Món quà
- Chương 23: Cảm ứng
- Chương 24: Dị không gian (*) ((*) Dị không gian: Không gian khác)
- Chương 25: Màu trắng trong thế giới màu xanh (*) ((*) Nguyên văn: Bạch sắc trong Lục Giới)
- Chương 26: Sinh vật bất minh có cánh
- Chương 27: Người chim
- Chương 28: Khẩu thị tâm phi (*) ((*) Khẩu thị tâm phi: Miệng nói vậy mà lòng không phải như vậy)
- Chương 29: Minh Vương lãnh khốc
- Chương 30: Vũ
- Chương 31: Tình cờ gặp
- Chương 32: Huyết
- Chương 33: Huyết tư tế
- Chương 34: Ma ăn thịt người
- Chương 35: Cuộn tranh u linh
- Chương 36: Tình yêu cấm kỵ
- Chương 37: Bàn điều kiện cùng Minh Vương
- Chương 38: Chờ đợi thời cơ
- Chương 39: Thứ nàng muốn, ta đều cho nàng
- Chương 40: Hút máu biến đổi
- Chương 41: Vũ mất (1)
- Chương 42: Vũ mất (2)
- Chương 43: Kiếp nạn kết thúc, trở về!
- Chương 44: Trao đổi điều kiện
- Chương 45: Để ngươi khó xử
- Chương 46: Tự cho thông minh
- Chương 47: Dần dần biến hoá
- Chương 48: Ngủ quên rồi
- Chương 49: Chuyện cười
- Chương 50: Nỗi sợ hãi của mỗi người
- Chương 51: Tí tuổi vạn người mê
- Chương 52: Tĩnh Nghi ngượng ngùng
- Chương 53: Tặng quà cho ngươi
- Chương 54: Nụ hôn trêu ghẹo
- Chương 55: Mở mắt nói dối
- Chương 56: Thi triển ‘tài hoa’
- Chương 57: ‘Cái gọi là’ cầm nghệ
- Chương 58: Trút giận
- Chương 59: Anh… không có ngủ?
- Chương 60: Địa phủ
- Chương 61: Ngươi nói xem ta muốn làm gì?
- Chương 62: Cưỡng hôn
- Chương 63: Vũ? Là anh sao?
- Chương 64: Trừng phạt
- Chương 65: Cầm phi
- Chương 66: Gặp mặt
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
*Âm hôn: Tìm phối ngẫu cho người đã mất
Thể loại: Ngôn tình huyền huyễn, hài hước
Tình trạng: End (322 chương + 48 ngoại truyện)
Nữ chính: Tô Tiểu Thiến
Nam chính: Lê Ngạo
Người dịch: Mã Tộc (1-124), Đào (125 trở đi)
Đọc thấy giới thiệu vui vui nên mần chơi ^^
Hèm hèm, bình loạn 1 chút về truyện này, dù Mã chưa đọc xong hết…
+ Về nữ chính lúc đầu siêu ngu ngốc, khù khờ, dễ lừa, dễ gạt, dễ dụ… được cái tốt bụng => Cũng chính vì những đặc điểm này làm cho nam chính + phụ luôn bốc hoả 24/24, đánh mất hình tượng vốn có, vd như lạnh lùng => nóng tính, dịu dàng => la hét, quát tháo…
+ Về các nhân vật nam (hờ hình như chỉ có 3 bạn có tình trạng như vậy thôi 8] ): bốn chữ… tự sướng siêu cấp, tự tin quá đáng, khi bạn nữ chính chả thèm quan tâm đến mí bạn í, mí bạn í bắt đầu nói nào là với nhan sắc, vẻ đẹp bla bla… có khối nữ nhân si mê, chết mê chết mệt bla bla… Đặc biệt bạn nam chính cùng con bạn í, đúng là cha nào con nấy quả không sai, lợi dụng sắc đẹp đi lừa tình, lợi dụng người ta…
Tóm lại truyện hài, nhưng cũng có vài chương xin tí nước mém…
[Bản Tiểu Quỷ sơ lược]
“Bác sĩ cứu tôi với! Tôi bị trướng bụng!” Người nào đó sờ cái bụng phình to chỉ trong một đêm nói với bác sĩ bằng giọng van nài.
“Trướng bụng?” Bác sĩ dùng ánh mắt hoài nghi đánh giá cô, rồi tuyên bố: “Cô sắp sinh rồi.”
“W-h-a-t?!” Người nào đó trực tiếp ngất đi.
Xử nữ chưa kết hôn cũng có thể mang thai? Lại còn là chỉ trong vòng một đêm hình hành?!
Càng khủng bố hơn là…
Bé con chỉ mất thời gian 7 ngày lớn lên thành hình dạng 7 tuổi!
Ngoài ra, cái tên tiểu quỷ này lại còn lôi kéo, lúc nào cũng nhắc nhở cô, nhiệm vụ! Hoàn thành nhiệm vụ! Như vậy thì nó mới có thể dẫn cô đi xuống Minh Giới (= Âm Giới) tìm cha được.
Người nào đó lại một lần nữa ngất đi. Minh Giới? Không phải chính là thế giới ma quỷ sao?
A, đừng nha, cô không cần người chồng ma, càng không muốn đứa con trai ma…
[Bản Ma Vương sơ lược]
Y là Quân Vương của Minh Giới, lạnh nhạt, ngang tàn, tàn khốc, ngoan độc… Giống như ác ma tại thế.
“Vương, con trai của người đã lên phàm gian tìm mẫu thân của nó, ‘kiếp nạn của trời đất’ này sắp sửa bắt đầu rồi…”
“Ăn nói nhảm nhí! Bổn vương khi nào cùng với nữ nhân trải qua…, thì làm sao có thể có con được chứ?!”
Nhưng mà…
Khi ‘anh linh (2)’ dẫn một cô gái đứng trước mặt y, y bất giác chau mày, híp mắt lại, đánh giá từ trên xuống dưới một cách nghi ngờ, ánh mắt ngày càng trở nên sâu xa khó lường.
Y không phải nghi ngờ người con gái trẻ trung kia, mà là, cái tên nhóc tiểu quỷ này thật sự là bản sao của y lúc nhỏ mà?!
_________
Chú thích (của Mã):
(1) Âm hôn: còn gọi là minh hôn, tức tìm phối ngẫu cho người đã chết, người thiếu niên và thiếu nữ sau khi đính hôn, chưa kịp tổ chức hôn lễ thì bởi do một nguyên nhân nào đó mà họ chết đi. Khi đó, người xưa cho rằng, nếu như không thay anh/cô ta hoàn thành hôn ước, linh hồn của bọn họ sẽ tác quái, làm cho gia đình bất an. Vì vậy, nhất định phải vì anh/cô ta cử hành một nghi thức âm hôn, cuối cùng đem cả hai chôn cất cùng nhau, trở thành vợ chồng, xương cốt hợp táng. Cũng tránh được cho mồ mả của người thiếu niên thiếu nữ cô quạnh. Còn có thể tổ chức đối với thiếu niên, thiếu nữ chưa đính hôn mà chết yểu (chết trẻ).
Muốn biết thêm về tập tục này vào đây đọc: Cưới vợ cho người chết
(2) Anh linh: là một vật thể tính trung âm, còn gọi là thuỷ thánh tử, không phải người, không phải quỷ, không phải thần, không phải ma, là một vật thể lưu lại tại thế giới âm dương (thế giới của sự sống và cõi chết), cho đến khi dương thọ của bản thân hết, mới có thể chính thức được liệt vào hàng ngũ hồn ma, cho nên luân hồi tái thế của anh linh có oán khí nặng hơn nhiều so với hồn ma, mà oán khí của bản thân dần dần tích tụ theo ngày tháng mà ngày càng mạnh lên. Lúc đầu, chúng lấy thức ăn để sinh tồn chính là nguyên khí của người mẹ, một người phụ nữ bình thường chỉ có thể tiếp nhận được 3 anh linh, nếu vượt quá, thân thể người phụ nữ sẽ suy nhược, tinh thần rối loạn, đó chính là biểu hiện nguyên thần người phụ nữ suy yếu, mà anh linh thì ngày càng lớn nên cần càng nhiều nguyên khí. Thân thể người mẹ không cung cấp đủ năng lượng, tự nhiên sẽ đi khắp nơi tìm đối tượng, bổ sung phần thiếu hụt, đến lúc đó, chúng sẽ dần dần mở rộng phạm vị đi ra bên ngoài, tự nhiên sẽ gặp các sơn thần quỷ dữ khác, sẽ làm ra một số sự việc đáng sợ…
Mấy năm gần đây, ở Đài Loan, đặc biệt là khu vực người Hoa, lưu hành một loại tính ngưỡng về anh linh. Tất cả các anh linh, linh hồn trẻ sơ sinh bao gồm sảy thai, phá thai, thai chết trong bụng hoặc vừa mới sinh không lâu chết yểu. Theo như lời thì nếu không được siêu độ, chúng sẽ dùng rất nhiều phương thức hoặc hiện tượng gây nguy hiểm cho người thân cùng những người có thù oán, dẫn đến gia đình bất an, xã hội khiếp sợ… Những điều này cũng là một trong phương thức nhằm hạn chế việc sinh đẻ, có thai trước hôn nhân hoặc chưa kết hôn mà đã có thai, nhằm nêu lên tinh thần trách nhiệm.