Chương 59: CỨU BINH PHÓ THỜI KHÂM MỜI ĐẾN.

Trung học Anh Thành, Vy Vy vừa thi xong môn Lý. Mới ra ngoài mở máy điện thoại lên, tin nhắn của Phó Thời Khâm không ngừng hiện lên .
{ Mộ Vy Vy , rốt cuộc cô đã nói gì với anh tôi hả ? }
{ rốt cuộc cô đã làm gì với anh tôi vậy ?}


{ Cho cô năm phút , cô còn không nhanh dỗ dành anh tôi, tồi lập tức lên weibo công bố việc cô ngủ với anh trai tôi, tất cả phụ nữ tại Trung Quốc sẽ xé xác cô thành trăm mảnh…}
…….


Vy Vy càng xem , mi tâm càng nhíu chặt. Lúc này Thiên Thiên và Kỷ Trình đi từ xa tới, oán giận lên tiếng , “ Vy Vy tuần sau bọn mình đã phải thi năng khiếu rồi… vậy mà gần đây cậu chẳng chịu tới dậy bọn mình gì cả ….”


Vy Vy đang định lên tiếng nói hôm nay sẽ tới dạy bọn họ thì điện thoại lại reo lên , là bà cụ Phó gọi tới , “ alo có chuyện gì vậy bà ?” Vy Vy bắt máy hỏi.
“ Vy Vy à bà đang ở gần trường cháu, cháu tan học chưa ?” bà cụ Phó hỏi .


“ Cháu vừa tan học ạ , nhưng cháu đang định tới nhà bạn…”
Lời cô còn chưa nói xong , giọng nói thều thào của bà cụ Phó đã truyền đến , “ bà… bà có chút không thoải mái lắm , cháu có thể đến đây một chút không…”


Vy Vy vừa nghe thấy giọng điệu suy yếu của bà liền đáp ứng , “ cháu tới ngay đây ạ .”
Cô gác máy , giải thích với hai cô bạn của mình một chút , rồi vội vàng đeo balo lên , chạy ra hướng cổng trường, tìm thấy xe của nhà họ Phó liền leo lên , “ bà thấy thế nào rồi ạ ?” , vừa ngồi xuống đã hỏi .


available on google playdownload on app store


Bà cụ Phó vỗ ngực , cười gượng nói, “ bà vừa uống thuốc xong , đã đỡ nhiều rồi .”
“ thật sự không cần đến bệnh viện kiểm tr.a sao bà ?”, vy Vy vẫn lo lắng.


Nếu không phải có bà cụ Phó thì Mộ Vy Vy đã sớm lưu lạc đầu đường xó chợ rồi, không biết bây giờ đã sống thảm thành như thế nào nữa. Cho nên , dù cô không phải là Mộ Vy Vy, cũng phải thay cô ấy báo đáp phần ân tình này.


Bà cụ phất tay ,rồi bảo tài xế lái xe , kéo tay cô lại bảo , “ bà vừa mua thức ăn , chuẩn bị đến chung cư tìm cháu, nên tiện thể đến đón cháu cùng về .”
Vy Vy nở nụ cười xinh đẹp với bà cụ, vậy đành phải theo bà về chung cư vậy.


Đến nơi, lúc giúp bà xách đồ ăn lên tang Vy Vy mới hỏi , “ chỉ có hai chúng ta , ăn nhiều như thế này cháu sợ ăn không hết ạ .”


“ Ở đây cách cũng hần công ty, nên tiện thể gọi Hàn Tranh và Thời Khâm tới luôn đi , gần đây vì bận việc hợp tác với nước ngoài hai đứa trẻ này bận đến nỗi không ăn được bữa cơm tử tế ..” Bà cụ Phó đi vào , vừa cởi áo khoác vừa trả lời Vy Vy.


Nụ cười của Vy Vy có chút cứng lại, bà chắc chắn là không phải Phó Thời Khâm nhờ bà tới cứu đấy chứ…
Nhưng đây vốn là nhà của nhà người ta, đó là cháu nội của người ta nha , cô lại có thể nói gì chứ …


“ Bà à , đồ ăn bà cứ để đấy đi , cháu làm là được rồi.”
Bà cụ Phó đứng trong bếp nhặt rau vừa nói, “ Không cần đâu , cháu gọi cho Hàn Tranh đi , bảo nó lát tới ăn cơm .”


Vy Vy nghe vậy cầm luôn điện thoại vào phòng bếp , nói, “ bà ơi , hay là… bà gọi có được không ạ .”
Bà cụ Phó thở dài , chỉ vào tai mình , “ Bà già rồi , tai cũng ù rồi , không tiện , vẫn là cháu gọi cho nó đi.”


Vy Vy cứng người , đành bấm điện thoại , gọi cho Phó Hàn Tranh, điện thoại đổ chuông vài giây , sau đó truyền đến giọng nói trầm ấm của người nào đó , “ Tôi nói rồi, không tới .”


Vy Vy hắng giọng , ngại ngùng nói , “ bà đến , mua rất nhiều đồ ăn mà anh thích , bảo tôi gọi điện cho anh , hỏi anh là có muốn đến ăn cơm không ?”
Phó Hàn Tranh yên lặng , không trả lời , hình như là không kịp phản ứng .


Vy Vy thấy bà cụ Phó đang nhìn mình , lại hỏi một câu , “ rốt cuộc anh có đến hay không ?”
Phó Hàn Tranh do dự một chút mới trả lời , “ nửa tiếng nữa sẽ đến .”


Phó Thời Khâm ngồi bên cạnh mờ mịt , sao khuôn mặt anh trai đang từ mây đen lại chuyển thành nắng đẹp rồi, lại còn vừa cúp điện thoại liền tuyên bố tan họp luôn chứ , sao lại tan ca luôn rồi…


Buổi sáng người ta gọi một cuộc điện thoại, anh trai liền điện cuồng ngược đã toàn bộ công ty cả một ngày trời, bây giờ , người ta cũng gọi một cuộc điện thoại đến tâm trạng anh lại liền tốt như vậy… anh trai à , anh như vậy… thật sự được … sao...


Người ta thường nói con gái thay đổi thất thường, nhưng lão đại nhà mình sao còn thất thường hơn thế này cơ chứ .






Truyện liên quan