Quyển 1 - Chương 6
Hôm nay nó thật giỏi, dậy sớm thật sớm để làm bữa trưa cho ai đó. Không phải vì hắn đâu mà vì mèo nhỏ của hắn ấy chứ. Chịu khó một chút có thể chạm vào mèo nhỏ rồi.
” xong..thật đẹp” Nó cảm thán
Hộp cơm thật đáng yêu. nhưng như vậy hắn có bánh bèo hơn không ta? Hí Hí nó thầm nghĩ. xong xuôi nó đến trường trong tin thần phấn chấn hẳn ra.
Đơn giãn vì trước giờ nó chưa làm cơm trưa cho ai bao giờ, cũng bởi vì người nó làm cho ăn là một đứa con trai nên nó càng thích thú hơn.
” Này cô nhóc, bữa trưa của tôi đâu?” Hắn đứng phía sau túm tóc nó lại nói
” trong cặp tôi đấy. có ngon kéo cái nữa coi, khỏi ăn trưa đấy ” Nó trừng mắt cảnh báo hắn
” hà..thế sao” Hắn thích thú vờn nó như mèo vờn chuột
” đúng vậy” Nó hếch mũi nói với hắn
” trưa nay tại sân bóng đừng quên” hắn nhắc nhở nó, rồi bỏ đi
Nó trề môi chán ghét, bỏ vào lớp.
Giờ học dần dần trôi qua, chưa từng thấy cái giờ học nào vô vị đền như vậy, trong đầu nó toàn là mèo mèo mèo và mèo. Còn hắn thì cả giờ học đều onl lén và ngồi đếm lượt like và tim (không ngờ a tự kĩ thế đấy: )
Đếhn giờ ra chơi, cả lớp úa ra như ông vỡ tổ. Còn nó thì vẫn chầm chầm ôm hộp cơm đến chổ hắn. Đi ngang qua dẫy C của trường nó bắt gặp hai bà chị lớn đang đi ngang qua đành nấp vào một góc.
” Ê mày..hình như sáng tao thấy con nào đó của dẫy B nói chuyện với hotface đấy mày”
” Vậy à..tao còn chưa được nói chuyện mà nó dám sao?” bà chị lớn nỗi cơn thịnh nộ đạt cấp S v ( áp chỉ nó)
Đợi hai bà chị kia đi khuất nó mới chạy đi. Nó biết mấy bà đó nói nó nhưng cũng không thèm để ý đến.
” hộc hộc…” Nó thở dốc, ôm chặt hộp cơm.
” Ơn trời cô đây rồi” Hắn cảm thán khi thấy nó chạy đến
” hờ…anh chỉ nói được nhiêu đó?” Nó bực dọc trách hắn.
. Còn tiếp