- Chương 1: Đứa con gái như tôi mà cũng có lúc ngốc nghếch
- Chương 2: Trò chơi này, còn sức thì tiếp tục, không thì knock-out
- Chương 3: Không muốn anh khó xử, đành buông tay anh ra
- Chương 4: Mỉm cười đối mặt mà lòng chua xót đến không thở được
- Chương 5: Giá như trả giá ngón áp út có thể đổi lấy hạnh phúc về sau
- Chương 6: Chương cuối: Xin người nhất định phải hạnh phúc hơn tôi
Lạc Nại Nại, kẻ phô trương nhất trường, cái gì cũng không sợ. Lạc Nại Nại, kẻ đánh nhau bị thương cũng chưa từng nhỏ một giọt lệ, lại vì một chàng trai mà rơi lệ lần nữa.
Đó là loại cảm giác tuyệt vọng và bất lực đến mức nào, bạn cách người ấy rất gần, nhưng lại chỉ có thể yêu thầm người ấy, nguyện ý chắp tay dâng người ấy cho kẻ khác, chỉ vì muốn người ấy hạnh phúc…