Chương 26

Lúc đầu Damian cảm thấy khá buồn cười khi sự điềm tĩnh thường lệ của Casey dường như biến mất. Hôm sau, mỗi khi nhìn anh, hai gò má nàng lại ửng hồng. Và rồi anh bắt đầu tự hỏi tại sao thái độ đó khiến anh lo lắng


Chắc nàng cũng có những cảm giác lẫn lộn về đêm ân ái đầu tiên giữa hai người, giống anh. Nhưng anh hy vọng nàng không thấy hối hận. Lẽ ra nên hối hận, vậy mà anh không hề có cảm giác đó


Trước đây, thói quen sinh hoạt ȶìиɦ ɖu͙ƈ của anh khá đơn giản. Vài giờ bên một phụ nữ sau đó về nhà ngủ. Có gặp lại họ hay không, điều đó không ý nghĩa gì. Casey là người đầu tiên qua trọn một đêm bên anh rồi cùng anh dùng bữa sáng. Đây là một việc hoàn toàn mới mẻ đối với anh và anh cũng không biết phải cư xử ra sao để nàng đỡ cảm thấy lúng túng


Sáng nay anh rất muốn làʍ ȶìиɦ với nàng lần nữa để làm dịu đi nỗi ham muốn dường như đều có ở cả hai người. Anh rất muốn làm vậy. Nhưng nàng đang trong tâm trạng cố kiềm chế tình cảm nên anh không dám thử. Hơn nữa Casey vẫn còn trinh trắng. Với kinh nghiệm ít ỏi, anh biết nàng sẽ bị đau khoảng vài ngày sau lần quan hệ đầu tiên. Điều cuối cùng anh muốn làm lúc này là không gây cho Casey thêm một nỗi đau nào nữa vì dường như tối qua nàng đã bị đau


Damian nhiều lần tự trách mình không chịu nổi cám dỗ. Anh từng hy vọng họ sẽ nhanh chóng tìm ra một vị chánh án vì cuộc hôn nhân tạm thời này khiến anh muốn phát điên. Không ít thì nhiều anh có quyền được ăn nằm với Casey nhưng anh cố gắng hành động một cách cao quý chứ không muốn lợi dụng tình thế đó


Vậy mà hôm qua, anh chẳng còn nghĩ gì đến sự cao quý … anh chỉ nghĩ đến xác thịt, và lúc này cố viện ra mọi lý do để giải thích tại sao lại ngu ngốc dằn vặt mình trong khi không cần phải làm vậy. Nhưng đó cũng chỉ là … những lý do tự bào chữa mà thôi. Lẽ ra anh phải giữ khoảng cách với nàng


available on google playdownload on app store


Tuy nhiên anh vẫn không cảm thấy hối hận. Casey rõ ràng cũng rất hứng thú, nàng thật say đắm và nồng nàn làm sao. Quả là đáng ngạc nhiên, đặc biệt nàng là người có khả năng che giấu những cảm xúc thật


Trên đường đi thỉnh thoảng họ vẫn trò chuyện cùng nhau. Khoảng chiều muộn họ mới tới được Culthers, một thị trấn nhỏ nhưng là cộng đồng đang phát triển khá nhanh. Với hai tòa nhà lớn và một tòa nhà đang được tiến hành xây dựng, chắc chắn nó cung cấp nhiều dịch vụ để khuyến khích dân cư sống tại khu vực này. Culthers có vẻ yên tĩnh hơn nhiều so với những thị trấn họ từng đi qua. Trên phố, bọn trẻ nô đùa bên những con vật nuôi, cảnh tượng thật thanh bình. Nơi đây dường như không có cảnh đấu súng gây sợ hãi cho mọi người


Vừa đến nơi, Casey tìm ngay tới nhà trọ. Hành động của nàng gần như một sự xúc phạm khi biết rõ anh chỉ quen ở những nơi tốt nhất. Damian biết nàng cố ý phân chia anh nên ở bên phần anh còn nàng sẽ ở bên phần nàng. Nói cách khác, nàng không muốn mối quan hệ giữa hai người trở nên thân mật hơn


Casey không thể nói thẳng ra còn Damian cảm thấy thế nào lại là chuyện khác. Rõ ràng anh không thích ý kiến của nàng. Chắc chắn anh sẽ đặt một phòng chung cho hai người nếu để anh quyết định. Nhưng chắc anh sẽ tôn trọng mong muốn của nàng. Casey thật sự hối hận, và không muốn phải hối hận thêm lần nữa


Họ chia tay sau khi đưa lũ ngựa vào chuồng. Hai người đồng ý cùng ăn tối tại một nhà hàng mà họ nhìn thấy khi cưỡi ngựa ngang qua. Trong bữa tối họ sẽ bàn bạc công việc tiếp theo nếu Henry có mặt tại thị trấn Culthers này


Khi vừa bước vào khách sạn, Damian nhìn thấy một tờ báo trên quầy lễ tân và khuôn mặt của Henry Curruthers xuất hiện ngay ở trang đầu. Anh lặng người. Tại đây, Curruthers đang tranh cử chức thị trưởng trong cuộc bầu cử sắp tới


Đọc nhanh bài báo, Damian đã nắm được toàn bộ nội dung. Đây là sự bêu xấu nhau giữa hai ứng cử viên và người đưa ra lời buộc tội chíh là Henry. Bài báo chỉ toàn nói về chính trị chứ không đề cập gì tới những vấn đề cá nhân của Curruthers, như hắn là cư dân của thị trấn đã bao lâu hay hắn từng ở đâu trước đó. Bài báo thậm chí còn không đề cập đến họ tên hắn. Có lẽ trong một thị trấn nhỏ, mọi người đều biết rõ nhau nên tên tuổi cũng không cần nêu ra


Damian có hai lựa chọn. Một là đi tìm Henry ngay và giải quyết với hắn, hai là đi tìm Casey trước để nàng có thể ở bên anh trong cuộc chạm trán anh hằng mong đợi này. Anh chịu ơn nàng vì tất cả thời gian và nỗ lực nàng bỏ ra để dẫn dắt anh tìm được Henry. Nàng xứng đáng có được số tiền thưởng của anh


Tìm ra nhà trọ Casy đang ở cũng khá dễ. Nó tương đối sạch sẽ, giống một gia đinh, do cô giáo địa phương làm chủ. Người phụ nữ trẻ đứng đắn đó chắc sẽ không cho phép anh bước lên cầu thang … nếu biết Casey là con gái. Cô ta chỉ cho anh căn phòng thứ hai bên trái, tầng trên cùng. Cửa mở toang nhưng không có ai trong phòng


Tiếng nước chảy hướng ánh mắt Damian về phía cánh cửa đang đóng kín. Anh sốt ruột gõ cửa “Em ở trong đó phải không, Casey?”
“Ông đang làm gì ở đây?” nàng hỏi vọng ra
Anh không muốn nói chuyện qua cánh cửa, vì vậy thay vì trả lời anh lại hỏi “Em vẫn còn mặc quần áo đấy chứ?”


“Không, tôi định đi tắm”
Không có gì đáng ngạc nhiên, cảnh tượng Casey dưới vòi nước nóng làm thay đổi suy nghĩ của Damian. Không hiểu cánh cửa có cài chốt không nhỉ? Anh đang định xem xét thì nghe giọng nàng vọng ra:
“Ông vẫn còn đó à?”


“Ừ” Anh thở dài nhớ rằng vì sao phải tìm nàng
“Ông chưa nói lý do khiến ông đến chỗ tôi”
“Henry đang có mặt ở đây”
“Tôi biết”
Damian cau mày “Em nói gì?”
“Có lẽ tôi cũng đã thấy tờ báo với hình hắn ngay trang nhất, giống ông thôi”


“Và em vẫn ở đó để tắm gội chứ không thèm đến báo cho tôi biết?” giọng anh tỏ vẻ khó chịu
“Hắn ta sẽ chẳng đi mất đâu, ông Damian ạ. Hắn vẫn ở đây trong khi tôi đang tắm gội”
“Tôi không chờ đâu đấy”


Anh nghe thấy tiếng càu nhàu nho nhỏ và cánh cửa phòng tắm bất ngờ bị đẩy mạnh. Damian hơi thất vọng khi thấy quần áo Casey vẫn nghiêm chỉnh chỉ thiếu có mỗi áo poncho, thắt lưng đạn cùng bao súng
“Ông làm gì mà vội vàng thế?”


“Đoán xem tôi đã phải tìm kiếm cái gã Henry đó trong bao lâu, vậy mà em phải hỏi nữa sao?”
Tính hiếu thắng biến mất, nàng thở dài “Không, tôi không đoán được” Rồi quay lại lấy thắt lưng đạn, áo poncho và nhìn lướt xuống cái móc khóa


“Ông đã hỏi ai đó xem chúng ta có thể tìm Curruthers ở đâu vào thời điểm này trong ngày chưa?”
“Quán rượu Barnet. Hình như hắn điều khiển chiến dịch tranh cử của mình tại đó”


“Ông đừng tỏ ra quá phẫn nộ như vậy” nàng mỉm cười “Quán rượu có lẽ là nơi lý tưởng để bàn bạc công việc hơn là những trò say sưa, cờ bạc và …” nàng ngập ngừng rồi nói lảng “Mà ông cũng thường có chiều hướng đó ấy chứ”
“Và cái gì” anh gặng hỏi


Nàng bướng bỉnh, cố ý không nói đến bản chất giới tính
“Và vui vẻ chung chung ấy mà” nàng nhăn mặt
Damian ngả người về phía trước và vội vàng hôn trộm lên má nàng. Anh nói ngay trong khi Casey vẫn còn sững sờ “Đó có phải là một kiểu vui vẻ không?”


Nàng đỏ bừng mặt, không thèm để ý tới ánh mắt đầy vẻ thích thú của anh, liếc nhìn vòi nước nóng trong phòng tắm một cách thèm thuồng rồi bước ra cửa
“Nào, đi thôi, chúng ta cùng giải quyết chuyện này”






Truyện liên quan