Chương 2: Gia đình giàu có (2)

Đường tiểu thư nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, nói: “Thủ tục thế nào?”
“Xin hỏi Đường tiểu thư khi nào thì kết hôn?”


“Ngày kết hôn vẫn còn đang bàn tính, khoảng giữa tháng chín năm nay sẽ đính hôn trước.” Vẻ mặt Đường tiểu thư có chút do dự, bắt gặp ánh mắt nghi ngờ của Thị Y Thần, lập tức nói: “Cô hãy thiết kế một bộ áo cưới thật đẹp, bạn của tôi nói cửa hàng này làm ăn rất tốt, phải đặt trước mới được.”


“Cám ơn.” Thị Y Thần nhướng mày đắc ý, cười cười, không hỏi gì thêm. Loại khách hàng thế này không phải cô chưa từng gặp qua. “Bởi vì chưa quyết định, thời gian vẫn còn nhiều. Lễ đính hôn vào tháng chín cũng đến nhanh, có thể làm trước một bộ áo cưới dành cho đính hôn. Sau đó, chúng tôi sẽ thiết kế một bộ áo cưới khác mặc lúc cử hành hôn lễ. Bộ lễ phục thứ hai sẽ nhận được mười phần trăm chiết khấu ưu đãi. Xin hỏi Đường tiểu thư muốn thiết kế trước một bộ áo cưới dùng để mặc lúc đính hôn, hay là thiết kế cả hai bộ cùng một lúc?”


“Thiết kế một bộ áo cưới mặc đính hôn trước đi.”


“OK! Trong vòng một tuần tôi sẽ mang bản vẽ thiết kế và tính toán giá cả chuyển đến cho cô qua đường bưu điện. Cô chỉ cần xác nhận và thanh toán tiền hàng đầy đủ, hai tháng sau quay trở lại tiệm để thử áo cưới, xem còn chi tiết nào cần chỉnh sửa hay không. Một tuần tiếp sau đó chúng tôi sẽ mang hàng giao đến nhà của cô.” Thị Y Thần vừa giải thích đơn giản, vừa điền hóa đơn đưa cho vị Đường tiểu thư.


Đường tiểu thư thấy cô làm việc hiệu suất cao như vậy, không khỏi nở nụ cười nhẹ, nói: “Vậy tôi có cần phải đưa trước một khoản để đặt cọc không?”


available on google playdownload on app store


Theo lý thuyết mà nói, nếu cô hài lòng với mẫu thiết kế, một tuần sau sẽ trả trước bảy mươi phần trăm số tiền cần thanh toán. Phần còn lại đợi đến lúc cô đến thử áo cưới sẽ trả hết một lượt, tiền đặt cọc thiết kế được miễn.” Thị Y Thần có thể nhận thấy được, vị Đường tiểu thư này là một khách hàng dễ chịu, vì thế cô cũng cảm thấy dễ chịu hơn.


“Cám ơn.” Đường tiểu thư vừa ký xong đơn đặt hàng, điện thoại của cô ấy liền vang lên. Cô gái trẻ nhìn số điện thoại hiện trên màn hình, liền nhận cuộc gọi, khi nói chuyện vẻ mặt cô ấy so với lúc nảy có phần căng thẳng hơn. “Ừm, chính là cửa hàng Jessie’s. À, không cần. Hả? Anh đang đứng trước cửa hàng sao? Em ra ngay.”


Đường tiểu thư cúp điện thoại, quay lại mỉm cười chào tạm biệt Thị Y Thần, vội vàng ra khỏi cửa.Thị Y Thần nhìn vẻ mặt khẩn trương của Đường tiểu thư, có thể nhận thấy cuộc gọi vừa rồi đối với cô ấy cực kỳ quan trọng, chắc là chồng chưa cưới của cô gọi đến. Thị Y Thần hiếu kỳ nhìn ra ngoài cửa. Người đàn ông đứng bên ngoài trên người mặc một bộ âu phục được cắt may hoàn mỹ, diện mạo khôi ngô, khí chất tao nhã, dáng người thanh mảnh. Điều quan trọng nhất là, anh ta là một quý ông phong độ, trông thấy Đường tiểu thư bước ra, liền lịch sự tiến đến mở cửa giúp cô ấy.


Hai cô nhân viên nhìn thấy người đàn ông đó, không nhịn được cảm thán một tiếng: “Thì ra chồng chưa cưới của cô ấy đẹp trai đến vậy, thật sự là ‘trai tài gái sắc’.”


Thị Y Thần nhíu mày, nghĩ thầm: rõ ràng đã đến rồi, cũng không vào giúp vị hôn thê của mình chọn áo cưới, thật đúng là ‘hoa lạ’*.
* Nguyên văn: 奇葩 ý chỉ người có hành vi và cử chỉ đặc biệt khác người, người bình thường không thể lý giải được.


Vị Đường tiểu thư kia cũng là một đóa hoa lạ, có người con gái nào lại không muốn được chồng mình đưa đi chọn áo cưới đâu. Thật sự là một đôi kỳ lạ.


“A…!!! Chìa khóa xe của tôi.” Cô đột nhiên nhớ đến, lúc đầu cô muốn ra ngoài, nhưng không tìm thấy chìa khóa xe nên mới quay trở lại. Thị Y Thần đi vào văn phòng, lục lọi trên bàn một lúc lâu, cũng không tìm được. Cuối cùng mới chợt nhớ ra, vỗ trán một phát, hôm nay cô không có lái xe đi làm, bởi vì chiếc xe ‘bảo bối’ của cô ba ngày trước đã được mang đến xưởng để sửa chữa.


Con người gần đến ba mươi tuổi* đều không thể chịu đựng được sự dày vò của năm tháng, chưa già đã suy, haiz.
* 奔三 nguyên văn ‘bôn ba’ ở đây cũng chỉ những người lúc mới ra trường có ước mơ có nhiệt huyết nhưng đến năm ba mươi tuổi vẫn chưa thực hiện được.


Cùng lúc đó, điện thoại đòi mạng trên bàn đổ chuông. Không cần nhìn màn hình cô cũng biết được người gọi đến là ai. Trước đó, người này đã gởi tin nhắn hối thúc cô suốt buổi chiều.






Truyện liên quan