Chương 2:

Anh đang say mèm tại quán ăn , anh đang cảm thấy mình vô cùng có lỗi


Chỉ vì lấy Ngụy Phong nhưng toàn nhớ tới Ngụy Châu cậu . Tới nay đã 3 ngày , ba ngày dáng đứng của cậu cạnh vali đồ lúc mới về nước vẫn còn hiện đi hiện lại trong mắt anh , dáng người cao ráo nhưng mảnh mai , đôi chân mặc quần bó sát khiến người khác động lòng


Nụ cười khiến người khác ấm áp thật là mà...
Tự nghĩ anh lại tự cười rồi để tiền lại rời đi
Quay qua đụng trúng người không ai khác là cậu
Cậu mới về nước nên hẹn bạn đi ăn uống không ngờ gặp anh
" Anh rễ tương lai "


Cậu nhanh chống nhận ra anh . Anh vui khi gặp cậu lắm , say xỉn nên bộc lộ hết nằm lì trong lòng cậu
Cậu có hơi ngại nhất thời hơi khó chịu nhưng thôi , cậu không biết nhà anh cũng không biết nên làm sao đưa về nhà thì không tốt nên cậu dẫn anh tới khách sạn
Đưa anh tới phòng , anh nhanh chống tham lam hôn nhanh lấy cậu


" Ưm...m...anh rễ...anh... "
Cậu bị anh tràn quét khoan miệng , cướp lời cướp luôn hơi thở . Nhưng độ hơi dóc của ái mụi đang không ngừng kích thích cậu rên rĩ
Men rượu của anh không làm cậu chán ngán phát kinh mà đó là sự gây hứng cho độ triền miên


Hai cái lưỡi hình như đã làm quen được nhau bắt đầu cho sự kết hợp quấn lấy trêu đùa
Không bao lâu quần áo cũng được trút xuống


available on google playdownload on app store


Cậu không biết lí trí của mình đã đi dạo đâu rồi . Quên mất đi người trên mình là ai . Tại cậu cũng có uống vài ly với bạn nhưng không nghĩ nó là thứ đống góp vào diễn cảnh đêm nay
Sáng ra phát hiện mình không mặc gì , nhanh chống nhớ lại rồi giật mình nhìn qua bên cạnh


Anh bị độ giật mình mạnh mẽ của cậu gây độ đàn hồi cho nệm làm tỉnh giấc
Cậu với anh yên lặng nhìn nhau mãi lâu sau anh lên tiếng
"Anh sẽ chịu trách nhiệm với em"
Cậu cắn chặt môi rồi nói ra
" Không cần...đều là con trai chịu trách nhiệm cái gì "


" Với lại....anh tôi sẽ buồn lắm...anh tốt nhất nên quên chuyện này đi "
Cậu định rời đi thì bị anh nắm chặt tay lại
" Em vì anh mình mà bỏ luôn sự trong trắng của mình "


Cậu đau lắm buồn lắm nhưng cậu không thể đồng ý với anh . Với lại là cậu sai , cậu đâu có say như anh đêm qua nhưng lại xảy ra chuyện này đổ bể dở lỡ ai cũng thiệt thòi đau buồn
" Tôi sống ở phương tây lâu rồi mấy chuyện này không quan trọng lắm "


Nói xong lượm đồ vào nhà tắm , tắm rửa thay đồ xong cậu ra về không cần nhìn anh . Dù anh đang nhìn chằm chằm vào cậu không rời 1 giây
___






Truyện liên quan