Chương 31: The Danger + The Assistant = ? #2
" Này, nhanh lên. Đợi lâu lắm rồi đấy "
" Rồi rồi rồi, biết rồi nói mãi, mày còn lắm chuyện hơn cả bố mẹ chị rồi đấy "
" Đm! Chị nhanh lên đấy, điên đầu với chị mất! "
Anna nhăn mặt, không đợi cái con người vẫn lờ mờ bên kia trả lời mà dập luôn máy, một thân quang minh chính đại bước ra khỏi nhà vệ sinh quay lại bàn trang điểm
Hứ, bà cô già ấy, tý nữa mà lại muộn thì ngày mai Anna này thề sẽ mua cả kí tỏi thồn vào họng đến ch.ết nhăn răng ra cho chừa. Người già đúng là người già, đầu thì lơ đơ lãng đãng, người thì lờ mà lờ mờ, không thể chấp nhận nổi
Ngày thường đã xấu tính xấu nết như vầy rồi, hôm nay quan trọng như vậy mà cũng ngủ quên được. Chả biết trong đầu chứa cái quái gì nữa, lại toàn trai chứ gì? Hứ, nhiều lúc nhỏ thực sự muốn nhét hết bao nhiêu ảnh nam thần Trung Hàn Âu Á vào não bả cho bị ngu luôn đi, người gì đâu mà mê trai thấy sợ. Đêm qua lại thức khuya cày phim vì có anh nào hảo soái đây mà, rồi quên luôn hôm nay là họp báo công chiếu phim nữa
Tý nữa, Jung Wonhye còn quên luôn cả cái kịch bản nhỏ dày công nhả ra chất xám chuẩn bị, chắc thăng thiên quá
Nhỏ nhếch mép
Hơ hờ, mà cái này cũng có thể xảy ra chứ chẳng đùa đâu
--------O.O--------
So với giờ bắt đầu buổi họp báo, Anna có đến sớm hơn khoảng 1 tiếng, nhỏ không có thói quen đến sát giờ với lại, cũng phải có sự chuẩn bị về vấn đề kịch bản. Nói là họp báo, phóng viên hỏi diễn viên trả lời cho nó có chút hào nhoáng, chứ thực ra tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát mà được soạn ra thành tập dày cho mỗi người một bản học thuộc, có chăng cũng chỉ có một vài người linh động hoặc mang lý do nhất định mà đi sai với kịch bản thôi
Còn Jung Wonhye, kì lạ là cô ấy không có kịch bản
Anna vừa học qua loa một vài câu hỏi quan trọng được deadline vừa đưa mắt hướng về Wonhye
Ra là, cái đoàn phim này đã chẳng còn ai lo cho cái tương lai của Jung Wonhye sẽ ra sao rồi
Rõ ràng ai cũng biết cô ta sẽ được hỏi câu hỏi nào, thế mà đến một sự chuẩn bị nhỏ nhoi như các staff dặn dò cũng chẳng có. Trong cái đoàn làm phim này, người ta dành sự quan tâm cho tất cả diễn viên, ngoại trừ cô, và vì sao, thì cũng chỉ có thể ngấm ngầm hiểu được.
Nhỏ khẽ nháy mắt về phía Jung Wonhye, dùng khẩu hình gọi.
"Ra nói chuyện chút nhé?"
Wonhye mỉm cười, tay ra kí hiệu đồng ý.
Nhỏ ra trước, để tránh gây hiểu lầm và tò mò từ người khác, còn cô ra sau. Đến được góc khuất, vừa thấy Anna suốt ruột đứng chờ, Wonhye đã chạy đến ôm nhỏ vào lòng
" Đúng là chỉ có bé thương chị nhất thôi! "
Nhỏ nhíu mày, giở ra cái giọng khó ở phản bác - " Tôi chả yêu thương gì bà đâu, tôi yêu kế hoạch của tôi chưa đủ, rảnh hơi đâu yêu bà? Căn bản bà có ích thôi!!!"
" Rồi rồi chị biết rồi, bé của chị dễ thương lắm cơ, cứ đà này chị thương bé ch.ết mất "
Nhỏ phồng miệng lên giận dỗi. Đến giờ vẫn thích giỡn người ta, Wonhye chẳng biết lo cho mình gì cả, chỉ có đúng một cơ hội này thôi. Nếu lần này không xong, thì coi như tất cả đã được sắp đặt, cô sẽ phải hoàn toàn bước ra khỏi giới Showbiz. Wonhye đã chẳng còn ở cái tuổi có thể làm lại tất cả từ đầu, dù là cô còn trẻ lắm, nhưng thời gian đã đi sao có thể quay lại? Cô vẫn là kẻ muộn màng để bắt đầu lại. và bây giờ, thứ cô cần làm là cố hết sức với tay lên, bâng quơ trong vô vọng để kiếm tìm một sợi thừng kéo một Jung Wonhye sắp ch.ết ngạt về với cuộc đời
Wonhye mỉm cười nhẹ, tay vẫn ôm chặt nhỏ
" Bé cho chị sức mạnh nhé, Ann mạnh mẽ của chị? "
Nhỏ nghe vậy thì trong mềm lòng, cũng thực tâm rúc đầu vào người cô cùng hai tay đưa lên vuốt nhẹ tấm lưng bé gầy
" Chốc nữa phải cố lên đấy! Không thì không xong đâu "
Wonhye lại cười, khẽ rời ra. Đến khi nhỏ ngước lên nhìn cô đầy lo lắng, mới lên tiếng bằng cái giọng nghe có vẻ là ổn hết sức
" Chị biết rồi mà, bé mau mau vào đi, vào với anh Jungkookie của bé ý, để đây để chị suy nghĩ lại một số chuyện cái đã "
Nhỏ bữu môi. Gì mà anh Jungkookie? Người ngoài đi qua lại bảo đang thằng này tương tư con này, con này phát cuồng vì thằng kia thì có ch.ết không? Nói gì thì nói, dù đúng là scandal tình cảm là thứ duy nhất hiện nay nhỏ có thể làm để gây ảnh hưởng đến Jeon Jungkook nhưng thực sự đã là dính tới Jeon jungkook, đặc biệt là chuyện tình cảm này là khó chịu cực kì. Có nghe đau cả tai cũng chẳng thấy nổi vui vẻ chỗ nào?
" Rồi, vào đây! Chị nhớ đấy nhé! Cẩn thận vào! "
Wonhye gật đầu, khẽ vẫy tay chào nhỏ
Giờ là cuộc chiến của riêng cô, Anna dù vạch ra đường, nhưng giờ mọi thứ đang nằm trong tay của kẻ thua cuộc này
--------------O.O--------------
Nhỏ ngồi vào vị trí của mình trong buổi họp báo, là cạnh Jungkook, nam nữ chính ngồi với nhau, còn nữ phụ thì ngồi cạnh nữ chính. Điều này làm nhỏ yên tâm hơn một chút khi Wonhye không bị đẩy đi đâu đó quá xa và nếu có chuyện gì bất trắc xảy ra, chắc chắn nhỏ vẫn sẽ giúp cô ứng phó kịp. Có điều, Jungkook ở bên cạnh, có hơi chút khó khăn, chỉ có thể ra dấu hiệu kín với nhau những lúc không ai chú ý đến mà thôi
Nhẹ nhàng chào hỏi qua với Jungkook, anh cũng chỉ gật đầu chào lại cho có lệ. Hôm nay có quá nhiều nhà báo với phóng viên đến, sẽ không hay ho gì nếu lại có vài chuyện bị hiểu lầm xảy ra. Hơn ai hết, Jungkook hiểu rõ vấn đề này, anh tự biết bản thân mình nên làm gì và không nên làm gì để giữ cho bản thân mình cái chữ tín. Nhất là với Anna, anh không muốn xảy ra quá nhiều phiền phức về mặt tình cảm, vì căn bản, anh chỉ coi nhỏ là bạn, hoặc nếu có hơn, thì mọi thứ trong khả năng của anh cũng chưa có thể tiếp nhận được
Nhỏ cười cười nhìn bộ dạng này của Jungkook
Xem kìa, xem kìa. Jeon Jungkook đã trở lên khôn ngoan chứ chẳng phải một tên khờ như lúc trước nữa rồi. Biết suy tính lắm đấy. Người ta nói anh ta ngây thơ và trong sáng ư? Không đâu, đã từ lâu rồi, những thứ ấy đã trở nên giả dối, mọi thứ trong cuộc sống này đã khiến anh ta cũng trở thành một kẻ đáo để. một BigHit đáo để, một BTS cũng đáo để. Dấng thân vào chốn Showbiz rồi, ai cũng sẽ thấu cả thôi, ca hát hay diễn xuất, tất nhiên là vì đam mê, nhưng chỉ là một phần, chứ thực ra mục đích lớn nhất chính là tiền và danh vọng được những thứ hoa mỹ che khuất
Sức hút càng lớn. thì càng có nhiều cơ hội để kiếm tiền
Thay vì làm như những kẻ thô tục dùng lời sỉ vả, dùng tay chân để đấm đá. Ngành này dùng sự hào nhoáng để kiếm tiền và khiến cho người ta thành kẻ si ngốc. Đổ tiền ra vì những thứ chưa chắc đã được coi là giá trị
"Chị này, Jeon Jungkook chẳng còn là thỏ đâu, anh ta là một con sói trong bầy sói đấy "
Nhỏ lầm bẩm một mình không để ai nghe thấy
" Chị thật ngu ngốc khi không nhận ra... "
Khẽ mỉm cười, Anna cúi đầu chào những phóng viên bên dưới cùng mọi người. Buổi phỏng vấn bắt đầu
" Xin hỏi, ngài đạo diễn đánh giá như thế nào về bộ phim này? "
......
" Jungkook ssi, anh nghĩ sao về bạn diễn của mình? "
.........
" Anna ssi, vậy còn cô nghĩ sao về Jungkook?"
Nhỏ khẽ mỉm cười
Ra là dối lòng có thể dễ dàng đến vậy
" Thực sự tôi rất hâm mộ tiền bối Jungkook, anh ấy rất tài năng và tốt ạ, đúng là chỉ vừa gặp thôi cũng đã thấy quý mến "
" Nhưng tiếc quá, tôi ghét anh ta nhiều đến một điểm tốt cũng chẳng thấy ra " - Tất nhiên câu cuối này nhỏ giữ cho lòng mình, chứ làm sao có thể thật thà đến vậy được? Công việc của một ngôi sao đi họp báo chính là làm diễn viên, cứ diễn cho trọn cái vai của mình đi, tâm tình thế nào thì cố mà đè nén xuống. Không thì mai sau dù có là sống thật, người ta cũng bảo giả tạo hết...
Tôi buồn nhưng tôi lại mỉm cười, đó là đời
Phóng viên cũng coi như hài lòng về câu trả lời ấy, không nói gì thêm mà chuyển ngay qua câu hỏi khác
" Chúng tôi có câu hỏi này, cũng là thắc mắc của rất nhiều người, đó là về vấn đề Anna ssi phải nhập viện và với lời đồn nguyên do là do cô Jung Wonhye đây, liệu Wonhye ssi bây giờ có thể giải đáp không? "
Nhỏ giật giật môi, gương mặt không tự chủ trở nên méo mó, thật sự rất khó để mà không bị ảnh hưởng
Mà quay sang nhìn Jung Wonhye, nhỏ đã lo cô cũng có tâm lý như vậy, thế mà cô ấy lại bình thản như thường
Xem ra là cũng đã cố gắng nhiều lắm rồi
" Cố lên! Cơ hội của chúng ta "
Nhỏ thì thầm với Wonhye, cô cũng gật đầu mỉm cười
Đây không chỉ là cơ hội, mà còn là cơ hội cuối cùng nữa, cố là phải cố hết mình
Khẽ hút một hơi thật sâu, Wonhye đều đều trả lời lại câu hỏi
" Vâng, tôi sẽ giải đáp hết ạ! "
" Thực ra thì giữa tôi và Jungkook có quen biết trước đây một chút " - nghe đến tên mình, Jungkook quay sang bất ngờ nhìn Wonhye trân trân, sao lại có chuyện này?
" Về quan hệ, tôi xin được im lặng vì có mang tính cá nhân, và tôi không phải nói lời thừa thãi về cái này, vì quan hệ này và chút hiểu lầm nên có gây đến một số vấn đề với Anna ssi, tôi thừa nhận bản thân đã khiến Anna ssi phải nhập viện "
chỉ là tôi còn đổ thừa tất cả mọi trách nhiệm lên Jeon Jungkook
" Đó là tất cả! "
Nhỏ cười thầm " Tốt lắm!, vậy coi như là đã thành công, giờ chỉ cần ngồi chờ xem kịch hay mà thôi "
Lén đưa mắt sang nhìn Jungkook, thấy anh đang giận đến đen mặt lại mà vẫn phải ngồi im chịu đựng, nhỏ hả hê đến muốn cười một trận cho xả láng
Không ngờ đến đúng không? Đây chính là người ch.ết sống lại để kéo thêm người ch.ết đấy!
Jungkook nắm chặt tay lại, thầm nghĩ, nếu bây giờ ở đây không có ai cả, chắc anh sẽ đấm vào cái bàn ngay trước mặt này đến tóe cả máu. Thực sự tức giận, giận đến muốn lao vào đánh người. Anh không hề ngu ngốc đến không hiểu được những câu nói đó mang ý gì và sẽ mang đến những gì. Quan hệ ư? Và vì quan hệ nên đã đánh Anna ư? Đây chính đáng là lời buộc tội cho một tên trăng hoa đứng núi này trông núi nọ. Jung Wonhye dựa vào những scandal tình cảm của anh trước đây với Anna để mà phản bác lại. Hay nói cách khác, Anna nhập viện, đấy chính là do Jeon Jungkook đi trêu hoa ghẹo nguyệt.
Anh cảm nhận được cả cơ thể mình giận đến phát run lên. Không được, phải kiềm chế lại, nhất định phải kiềm chế lại, không thể để cho mọi thứ đã tệ còn trở nên tệ hơn.
Bất ngờ, từ tay anh truyền đến một cảm giác thật sự mát mẻ, một sự dịu dàng về mềm mại khó cưỡng khiến những dây thần kinh đang căng cứng tột cùng trở nên giãn ra được phần nào, và một hương thơm vốn thoang thoảng quanh mũi nay cũng bỗng trở nên thêm rõ dệt, hương thơm tựa hoa mùa xuân, đưa anh đến một nơi vùng vịnh mát mẻ yên bình
" Không sao đâu Jungkook oppa, đừng giận, đừng giận, dịu dàng đáng yêu ơi, đừng giận, bình tĩnh lại nào!"
Nhỏ thì thầm với anh, giọng nói tựa mang ma mị, tựa lời ru à ơi đưa anh vào giấc ngủ, ngọt ngào cùng tha thiết, êm ái cùng du dương, nhẹ nhàng xoa dịu đi cỗ tức giận đang cuồn cuộn trong lòng
Cố gượng lên nụ cười, chợt nhận ra, hình như không biết từ lúc nào, Anna đã trở thành một người mà anh tin tưởng tựa như mang sự thân quen từ cái thuở sơ khai, thành ly trà ngọt ngào vương vấn vị đắng của nơi Anh Quốc khiến Jungkook bình tâm và về được với những gì mà lý trí mách bảo
" Anh ổn, Ann, không cần lo lắng " vừa dùng cái giọng khàn khán nín giận nói, anh vừa khẽ khẽ dùng ngón cái mình vuốt ve bàn tay nhỏ bé đang nắm chặt lấy bàn tay mình tựa lời an ủi ngọt ngào nhất
Nhỏ mỉm cười nhè nhẹ, cả Jung Wonhye ngồi bên cạnh cũng kín đáo khúc khích cười
Cô nào có ngờ được đâu, Jungkook đã thành kẻ ngu ngốc rồi, hoặc anh ta không có ngốc, nhưng trong cuộc chơi của Anna, anh ta đã thành một tên dại khờ đầy đáng thương. Jungkook cứ nghĩ, kẻ thù ngay trước mặt và bạn của anh đang ngay bên cạnh, nhưng đau lòng thay, thù đúng là trước mặt nhưng tên trùm chính là ở ngay bên cạnh. Còn có loại đáng thương nào đau lòng hơn là bị lừa gạt về cả lòng thương lẫn tình cảm? Bây giờ là nhất nhất tin tưởng, nhất nhất thương yêu người, liệu nào có ngờ đâu chỉ do bản thân si tâm vọng tưởng. Rồi mai sau, sẽ thế nào đây? Bất chợt nhận ra tất cả chỉ là dối trá, tất cả chỉ là một màn kịch, tất cả chỉ là ảo vọng của một kẻ mộng mơ, Jungkook, liệu anh có đủ mạnh mẽ để đối mặt không? anh liệu có đủ chín chắn để lựa chọn giữa ngàn lối đi không? Liệu, anh có còn giữ cho mình tình cảm này không?
Jeon Jungkook, anh ta chính là đang thương thầm Anna đấy, chỉ là anh ta chưa biết được mình bị ngã vào thứ gọi là tình ái thôi
Trong tình yêu, không, đây cũng chẳng phải tình yêu, thứ Anna muốn không phải là tình yêu của Jeon Jungkook, mà là muốn anh ta đau khổ đến sống thêm sống nữa cũng chỉ có đau khổ hơn, nhưng Jungkook lại thương Anna mất rồi? vậy thì anh tránh sao được xót xa đây? Chút yêu thôi cũng đã đủ cháy lòng
Kẻ yêu trước là kẻ thua, và Jungkook, ngay từ bây giờ anh đã thua rồi
Wonhye nhếch miệng cười. Đúng là con mắt của kẻ thứ ba, những cái người trong cuộc không thể thấy lại biết rất nhiều
Nhưng cô không còn xót thương cho Jeon Jungkook nữa rồi, giờ cô đúng về phe của Anna, và thứ cô cần là nhỏ thành công để cô cũng thành công
------------O.O---------
" Anna này, nếu bây giờ chị nói là Jungkook đang thầm thương em, thì liệu em sẽ nghĩ gì? "
" Em sẽ thấy thương cho anh ta một chút "
"Sao bỗng dưng lại thay đổi như vậy? Không phải nguyện ước của em chính em cũng hiểu mà "
" Em không quên cũng không hề mất đi bản thân, chỉ là nếu Jungkook dành cho em tình cảm như vậy, em sẽ càng làm anh ta đau khổ hơn, em sẽ rất vui vì điều đó, nhưng mà thực tâm em áy náy, vì em làm cho tình yêu của anh ấy ch.ết đi, mà chị biết đấy, tình yêu đã mất, nào có còn là người xưa năm cũ? Tình yêu chỉ nên là được bao bọc và nhận ngọt ngào thôi, chứ như em... đau lắm, tình yêu sẽ đau lắm "
" Vậy thì hay bỏ qua tình yêu đi, đừng lợi dụng tình yêu nữa "
" Em không thể, thứ em muốn... là anh ta đau khổ "
" Em... em đang đốt chính mình rồi "
" Không sao đâu, vì mai sau, em rồi cũng sẽ tự ghim lưỡi dao sắc vào trái tim mình thôi "
-----------------O.O------------------
Bao giờ hai bạn trẻ mới về bên nhau để Min được thỏa mong muốn viết ngọt đây Uhuhu, thèm viết ngọt mà mình lại bị cuồng ngược, otoke? Viết ra cái plot ngược lên ngược xuống ( với ta) trong khi chỉ mong viết cái cảnh hai bạn trẻ nắm tay nhau rồi ngủ chung giường ahihi ~~ aida, mình lại không trong sáng rồi TvT