Chương 29: Thở dài

Tam ca... Buông!”
Ta đè nén dục vọng khó chịu xuống hô to ra tiếng, ta không cần a! Sự tình như thế nào lại biến thành bộ dạng này? Ta dùng sức toàn thân, giãy dụa, lại khiến cho mật huyệt hút lấy ngón tay khiến mật dịch tràn ra, ma xát lợi hại!
”A... Buông ra a..... A a”


thân thể vui thích cùng nội tâm xấu hổ trái ngược, hoa huy*t không khỏi co rút lại thật chặt, muốn đem ngón tay tà ác này đẩy ra khỏi cơ thể, Tam ca còn muốn tiếp tục, lại bị hoa huy*t hút lấy không thể động đậy. Hắn thống khổ rên rỉ một tiếng, không khỏi mãnh liệt xiết chặt núm ɖú ta, ngón tay dùng sức ấn vào, cơ hồ đụng tới tầng mỏng manh kia,


”A... À không...”


Nụ hoa đau đớn cùng kích thích khiến thắt lưng ta cũn hùa theo, đóa hoa vô tội căn bản không ngăn cản được tiến công mãnh liệt như vậy, nước chảy róc rách từ hoa huy*t non hồng, theo động tác của hắn mỗi một lần đẩy vào đều chảy ra mật dịch.. hai chân ta không trụ được mà run run, hoái hoạt như vậy cơ hồ khiến ta mê man, thấy hắn cường thế lại ôn nhu.Ta cắn chặt môi cánh hoa, cường bách chính mình tìm trở về những tia lý trí còn sót lại


”Tam ca...”
Ta thở hổn hển lợi hại,
”Thỉnh ngươi buông...”
Hắn giống như đã nghe thấy mà không để ý, càng dùng ngón cái đè nặng tiểu trân châu,dùng sức xoa nắn
”A.... A a....”


khoái cảm mãnh liệt đánh úp lại,ta cũng không thể chịu đựng được kích thích như vậy,lớn tiếng rên rỉ, ta mang theo hận ý quay đầu đi, hung hăng cắncánh tay hắn đang chu du trên ngực ta.....
”Ân...”


available on google playdownload on app store


Hắn kêu rên ra tiếng, càng nắm chặt ɖú ta, thừa dịp ngón tay hắn trong cơ thể ta buông lỏng, ta dùng sức đẩy ra, hướng tới phòng tắm đi tới....


Phía sau hắn còn kịch liệt thở dốc, ta ghé vào bồn tắm khóc không ra nước mắt. Sự tình vì cái gì lại biến thành như vậy a? thân thể mới 14 tuổi này vì cái gì mỗi lần đều bị thiếu niên như ngọc này quyến rũ dấy lên dục vọng? Là ta trời sinh liền ɖâʍ đãng như thế sao?


”Bảo bối..... Thực xin lỗi.” Hắn rên rỉ khàn khàn, tựa hồ có chút phục hồi lại tinh thần, bàn tay ấm áp truyền đến.
Ta trắc trắc bả vai né tránh, rầu rĩ nói “Tam ca ngươi muốn mạng của ta sao?” Nói ra miệng, nước mắt ta cơ hồ tại 2 hốc mắt đảo quanh.
”Bảo bối, là ngươi muốn mạng của ta.”


Hắn hít một hơi, chuyển tới trước mặt ta, cách thùng tắm ngồi xổm ở trước mặt ta, muốn sờ sờ mặt của ta, ai ngờ ta nghiêng đầu né tránh, hắn đành phải sửa đầu tóc hỗn độn của ta. Thấy mắt ta đục đỏ ngầu, ánh mắt hắn ánh nên tia nhìn say mê, lại thở dài thốt ra...


”Có phải hay không bởi vì ta là Tam ca?”
Hắn hỏi không đầu không đuôi, kỳ quái chính là ta cư nhiên lại hiểu được, ta yên lặng lắc đầu..
”Vậy thì vì sao?”


Hai tay của hắn vuốt mặt ta... ánh mắt trong trẻo nhìn thẳng ta, thấy con ngươi trong hắn vẫn có tia ȶìиɦ ɖu͙ƈ chưa lui, không khỏi lúng túng, thấy trốn tránh không được khống chế của hắn, đành i rủ mi mắt xuống
”Như vậy rất cũng... Rất cũng ɖâʍ loạn...”
Nói ra câu này khuôn mặt ta từng tầng đỏ ửng,


”Này hình như là Tam ca giống như.. Đang đùa bỡn ta, Nhã Nhã không thích!....”


nói ra như vậy, đột nhiên thấy thực ủy khuất, nước mắt trân châu tí tách rơi xuống. Tam ca thấy ta khóc,tay chân lập tức luống cuống, nâng ống tay áo lên định giúp ta chà lau, lại phát hiện tay áo bị dính ɖâʍ dịch. Đành phải đang cầm hai má ta nhẹ nhàng hôn lên một giọt nước mắt trong suốt.


”Bảo bối, đừng khóc, ngươi khóc trong lòng ca ca cũng chẳng vui vẻ được “


có người an ủi ta càng khóc càng hăng, nức nở ra tiếng. Đem tổng kết bao nhiêu uỷ khuất mấy ngày nay, phụ thân mỗi ngày đều vội vàng căn bản không có để ý phản ứng của ta, đại ca cư nhiên tìm cả tướng công cho ta, còn ra vẻ đương nhiên, lại ba lần bốn lượt bị đồ đăng tử trước mắt này khi dễ, khinh bạc, cư nhiên cư nhiên còn bị hắn dùng một ngón tay đưa vào phía trong lỗ nhỏ..


Ta có lòng tự trọng a! một cỗ ủy khuất bộc phát ra, cơ hồ sắp gào khóc, dùng sức vuốt lồng ngực của hắn. Tam ca ngẩn ngơ, không để ý ta giương nanh múa vuốt, cầm lấy tiểu trảo của ta, không gây sức ép, kéo xuống, hôn nhẹ đặt ở ngực, lại một lần hôn môi ta,tới cả khuôn mặt, nhẹ giọng thì thầm “Bảo bối ngoan,bảo bối của ca ca ngoan nào, ca ca hiểu bảo bối rõ nhất.” Lại nhẹ nhẹ hít một hơi, lập tức đem ta từ trong nước bế ra, ta bị thất kinh, quên khóc,giương mắt to nhìn hắn, hắn lại khẽ hôn xuống trán nói


”Nước lạnh.” Lại kéo áo ngủ vắt trên bình phong xuống đem ta bọc lại.


Một bàn tay ta giữ trên cổ áo ngủ, một bàn tay đỡ lấy trên thùng gỗ ổn định thân thể, hai chân trắng nõn dậm mạnh lên chân hắn, mũi hơi hơi hồng, chảy nước mắt, cúi đầu nhìn thời khắc chật vật như vậy hắn vẫn là ôn nhu đến phong độ,thiếu niên nhẹ nhàng tuấn tú..


Chỉ thấy hắn lấấy từ đằng sau một chiếc khăn tơ lụa, chà xát bọt nước còn vương trên người ta.... Ta trừng mắt to, sắc quỷ này lại cách áo ngủ đem thân thể người ta sờ mó! Tiếp đó, hắn ngồi xổm xuống trước người ta, nhoáng một cái, áo ngủ hơi hơi lộ ra hai chân non nớt đang khép chặt lại, mặt ta đỏ lên,vừa kéo áo ngủ xuống đem cảnh xuân này ngăn trở, ai ngờ lại bị hắn nhẹ nhàng ngăn cản, đầu hắn dán tại bụng ta, một hơi nhiệt khí đánh về nơi riêng tư phía ta, hắn hắn hắn...


Hôn lại đây! Ta cả kinh,cái mông lui về phía sau, muốn né tránh, lại bị thùng tắm phía sau cản trở, hắn như bóng với hình dán lại gần, ôm lấy đùi ta há mồm ngậm bối thịt trắng nõn, ta cơ hồ ưm ra tiếng, lại cắn môi cấm nó tràn ra khỏi miệng, hắn hôn hai ba cái,sau khi tìm hiểu ȶìиɦ ɖu͙ƈ,đầu lưỡi vói vào khe hở hẹp ở giữa, chậm rãi hoạt động vài cái sau đó lui,mở ra. Ta hung hăng trừng hắn, bộ ngực không nhịn được mà phập phồng, trên đóa hoa mềm mại còn lưu lại xúc cảm tê dại.


Ai ngờ hắn ngẩng đầu nhìn về phía ta, thần sắc vô tội,ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ môi cánh hoa... Nhìn biểu tình người này, thật sự là thực sự muốn kêu người ta tới ăn đi.
”Bảo bối cũng thật ngọt, Tam ca còn muốn ăn.”


Thấy khuôn mặt ta đỏ lên,dương như sắp nổi giận, hắn buồn cười ra tiếng, một phen ôm lấy ta đi hướng tới giường. Ta hoảng hốt nắm chặt áo ngủ, ai ngờ hắn an an ổn ổn đem ta để vào trong chăn, giúp ta che lại, giúp ta cởi áo ngủ bên ngoài, không biết là hữu ý hoặc là vô tình, ngón tay khẽ lướt qua núm vú....


Lại nhìn biểu tình hắn đứng đắn chăm chú, giận cũng không đợợc. Hắn cũng nằm trên giường, chẳng qua nằm ở phía ngoài, khuỷu tay đem đầu ta gối lên, bàn tay nâng đầu, ta nhắm mắt lại không để ý tới hắn.


”Tiểu muội, Tam ca vì hôm nay càn rỡ với ngươi,bây giờ giải thích.” lông mi ta vi run rẩy.”Ai.... Chỉ trách lòng tham Tam ca. Được đến môi anh đào tiểu muội ngọt ngào, đã nghĩ đến kiều nhũ tiểu muội phấn nộn xúc cảm ra sao ; chiếm được bộ ngực sữa tiểu muội, liền muốn biết mỹ huyệt của tiểu muội có bao nhiêu đáng yêu,nhiệt tình; thời điểm ngón tay bị tiểu muội hút trụ chặt chẽ..... Lại muốn nếm thử,chút mật dịch kia chảy ra có vị như thế nào... Càng muốn có thể đem đồ vật càng thô to kia bỏ vào, thời điểm đó sẽ có cảm giác.ra sao...” Mặt ta đỏ bừng, trừng mắt to nhìn hắn, người này... Người này hiện tại đang giải thích???? Nào có người nào giải thích như vậy????


”A..” Hắn thấy biểu tình ta như thế liền giảo hoạt cười, dùng thanh âm khàn khàn tràn ngập hấp dẫn tiếp tục nói


”Tiểu muội trước tiên ngủ đi, Tam ca trở về. Không phải cùng tiểu muội nằm ở trên một cái giường... Lúc nào cũng khắc khắc tưởng đều là thân hình trắng nõn không một tấc vải của tiểu muội, Tam ca miệng khô lưỡi khô lợi hại... Thật muốn lập tức biến thành dã thú đem ngươi phác đảo.. Sau đó nuốt vào bụng...”


Khi nói chuyện, hắn cầm lấy ngón tay ta, từng ngón tay đềị bị hắn hút đến ướt át, tê dại, từ đầu ngón tay cư nhiên có thể kéo dài ra một sợi chỉ bạc... Lại nghe hắn nói đến đây hai má không khỏi phiếm hồng, thân mình khô nóng...


”Tiểu muội ngủ đi, ngoan” dứt lời lại hôn hôn môi anh đào, ta nức nở một tiếng, hắn lại xoay người rời đi.
Chán ghét a! Nào có người như vậy! Ta như thế nào ngủ được?


Mị thấy chủ tử từ trong phòng tiểu tỷ đi ra, trên trán tóc bị mồ hôi dán sát vào, áo lót màu trắng trước ngực,cổ tay,áo thấm ướt tảng lớn, hai má ửng đỏ, ánh mắt ngày thường thanh lãnh bình thản giờ này khắc này yêu khí bốn phía, lưu chuyển tình cảm cơ hồ đỏ sậm. Chủ tử một tay vỗ về bụng, một tay để ngang rộng rãi để hắn thay cho áo lót, chau mày, khóe miệng lại xuất ý cười.


”Chủ tử....” Mị trầm ngâm.
”Ân?”
”Chủ tử như vậy thực thương thân thể...”
”Ta biết.”
”Cho dù không động được vào thân thể tiểu thư, cũng có rất nhiều những phương pháp khác có thể giải quyết...” ánh mắt Mị lóe ra


”Ta biết, “ An Dương liếc hắn, nói “Chính là cái kia là muội muội của ta, không phải nữ tử khác, sao có thể bách nàng làm những việc như vậy?”
“.....” Vậy chính mình bị tội a.... Mị bất đắc dĩ, như vậy sẽ khó chịu muốn ch.ết,chủ tử rất yêu tiểu thư


”Ai..” An Dương thở dài, nhớ tới Bạch Nhã Nhã tuy là vì thủ đoạn của hắn hấp dẫn, nhưng thuyết phục chính là ȶìиɦ ɖu͙ƈ mỹ vị. Nội tâm của nàng giãy dụa mặc cho ai đều nhìn ra, không khỏi ảm đạm hao tổn tinh thần, cho dù cường ngạnh chiếm được thân thể của nàng, chỉ sợ lại cách lòng của nàng xa hơn...


Sợ là làm cho nàng cam tâm tình nguyện nghênh hợp, rất khó.”A..” Lại không khỏi mỉm cười, vô luận là bị ȶìиɦ ɖu͙ƈ hấp dẫn cũng tốt, là thật tâm yêu thích chính mình cũng tốt, ít nhất hiện tại nàng đối với hắn có thể như là một cái nữ nhân đối đãi nam nhân, mà không phải muội muội đối đãi ca ca.


“....” Mị buồn bực nhìn phía chủ tử một hồi buồn rầu rồi một hồi mỉm cười, tiểu thư nha... Ngươi cũng biết nam nhân này ngày thường bình tĩnh như thế nào... Hiện nay vì ngươi đều phải điên






Truyện liên quan