Chương 247: Mộng Dao tử
Đồng Mộng Dao vội vàng lấy ra thủ đoạn phòng ngự mạnh nhất của bản thân, thế nhưng một chưởng kia căn bản không phải để thăm dò, cũng chẳng phải để cảnh cáo mà là để lấy mạng của nàng. Chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang, thân thể của nàng bị đánh bay về phía sau, lục phủ ngũ tạng bị chấn nát toàn bộ, kinh mạch trong cơ thể cũng đứt đoạn.
-Tiểu Đồng!
Lạc Long thấy vậy thì hai con ngươi hóa thành màu huyết hồng, thân ảnh của hắn nhanh như cắt lao tới vị trí của Đồng Mộng Dao, tay phải của hắn phất lên liền đánh bay tên trưởng lão kia của Cửu Kiếm môn.
-Kẻ nào dám tới tông ta gây chuyện?
-Ý, người kia là … Đồng chấp sự?
-Mộng Dao … chuyện gì vậy?
Người của Long Vân tông bị một màn này làm cho kinh động, toàn bộ chạy ra xem xét, thấy thảm cảnh của Đồng Mộng Dao thì người nào người nấy đều kinh hoàng, sau đó là phẫn nộ.
-Xôn xao?
Một chưởng vừa rồi đã kinh động tới không ít cao thủ trong Thiên Lung thành, chỉ trong chốc lát mà bốn phía xung quanh Long Vân sơn đã xuất hiện vô số thân ảnh, những tiếng nghị luận cũng từ đó mà ra.
-Ngươi có nghe thấy gì không? Là Cửu Kiếm môn, bọn hắn nói cái gì ta nghe không rõ?
-Ta nghe tên trưởng lão kia nói muốn tiêu diệt Long Vân tông, chuyện này sao có thể là thật được chứ?
-Hừ, sao lại không phải là thật, ngươi không thấy bên ngoài thành còn có rất nhiều cao thủ nữa sao, phía trên phi thuyền kia còn có tiêu chí của Cửu Kiếm môn kìa. Không cần biết giữa Long Vân tông và Cửu Kiếm môn có ân oán gì nhưng lần này bọn hắn khẳng định đã tận số rồi. Dám đối đầu với một thế lực nhất lưu như Cửu Kiếm môn thì bọn hắn chỉ có con đường ch.ết mà thôi.
-Ta thấy chưa hẳn, tông chủ Long Vân tông không phải đã có định ước với một trưởng lão của Ly Hỏa tông hay sao? Ly Hỏa tông cũng không kém gì so với Cửu Kiếm môn, nói không chừng nếu bọn họ ra mặt thì Long Vân tông có thể tránh được một kiếp.
Ngoài những kẻ chỉ biết tán dóc ra thì cũng có những người giỏi quan sát, một người vội vàng hô lên:
-Di, trưởng lão của Cửu Kiếm môn làm sao vậy? Tại sao lại bị đánh bay đi xa như vậy?
-Là ai đã đánh bay trưởng lão của Cửu Kiếm môn đi? Nhìn bộ dạng của hắn thì có vẻ rất chật vật.
Võ giả xung quanh rất nhanh liền xác định được người đã ra tay đánh lui trưởng lão của Cửu Kiếm môn, Lạc Long lúc này đã trở thành tâm điểm toàn trường. Lúc này hắn mặc một bộ hắc bào có mũ trùm che kín mặt, chỉ một mình Đồng Mộng Dao được hắn ôm trong lòng là nhìn thấy trọn bộ khuôn mặt hắn.
-Tiểu Đồng … tiểu Đồng, ngươi phải cố gắng lên, Long ca sẽ đưa ngươi đi chữa trị.
Giọng nói của Lạc Long có chút run rẩy, ngay giây phút hắn chạm vào người nàng thì hắn liền biết nàng ta đã không thể cứu được nữa, sinh mệnh của nàng lúc này chẳng khác nào ngọn nến trước bão tố. Đồng Mộng Dao không ngừng phun máu tươi, khí tức liên tục uể oải hơn, sinh cơ cũng nhanh chóng tiêu tán, có điều đối diện với tử vong thì nàng lại không có chút sợ hãi nào. Trên đời này chỉ có một người gọi nàng là tiểu Đồng thôi, việc này khiến cho nàng hiếu kỳ đến mức không màng tới sinh tử trước mắt. Nàng nhìn vào gương mặt xa lạ đối diện thều thào hỏi:
-Tông chủ ca ca, là ngươi sao?
-Là ta … đừng lo, có ca ca ở đây rồi, ngươi sẽ không sao đâu.
Lạc Long run rẩy đáp. Đồng Mộng Dao mỉm cười nói:
-Tông chủ ca ca, ngươi bây giờ trông thật khác lúc trước, tiểu Đồng vẫn thích tông chủ ca ca có dáng vẻ anh tuấn như trước.
Nói được một câu nàng ta lại ho khụ khụ, máu tươi từ miệng trào ra còn mang theo mấy mảnh nội tạng nhỏ.
-Tiểu Đồng …
Lạc Long thấy thế thì kinh hoảng, muốn ngăn không cho nàng nói chuyện nhưng hắn biết đây là những lời cuối cùng của nàng, cuối cùng hắn vẫn để cho nàng nói hết:
-Tông chủ ca ca, những năm này chúng ta tìm kiếm ngươi rất cực khổ mà. Chúng ta nhớ ngươi, ta, Linh Nhi tỷ, Vân tỷ, còn có …
Nói đến đây thì nàng ta không còn gắng gượng nữa, hai tay buông thõng, ra đi trong lòng của Lạc Long. Có điều trước khi ch.ết thì nàng ta lại nhận được một niềm vui bất ngờ, vì thế mà trên mặt của nàng mang theo một vẻ an tường, khóe miệng còn giữ nguyên một nụ cười mãn nguyện.
-Tiểu Đồng!
Lạc Long ngẩng đầu lên trời rống lớn một tiếng bi thống, thanh âm lớn đến mức khiến cho võ giả xung quanh không chịu được phải bịt lỗ tai lại. Lạc Vân cùng với Ly Long đột nhiên xuất hiện bên cạnh hắn, nhìn thấy Đồng Mộng Dao ch.ết trên tay hắn, trên mặt nàng ta tràn đầy sát ý. Nàng ta cố đèn nén sát ý với trưởng lão của Cửu Kiếm môn mà quay qua hỏi Lạc Long:
-Các hạ là ai?
Lạc Long lúc này không có bối rối khi đối mặt với nàng, trong lòng hắn bây giờ chỉ tràn ngập bi thương cùng tự trách. Hắn là tông chủ, có người tới nói muốn diệt sát tông môn của mình nhưng hắn lại không làm gì, kết quả là một trong những người mà hắn yêu quý đã ra đi trước mặt hắn. Tất cả đều tại hắn đã không ra tay ngăn cản từ đầu, Lạc Long bây giờ cảm thấy bản thân thật rác rưởi, đã có bao nhiêu người vì hắn bất cẩn mà ch.ết rồi, lại có bao nhiêu người sẽ phải ch.ết vì sự bất cẩn của hắn nữa đây. Hắn hận, hắn hận bản thân có năng lực nhưng lại nhắm mắt làm ngơ, cảm xúc trong lòng hắn bây giờ có thể nói là tiêu cực tới cực điểm.
-A a a!
Lạc Long quát lớn một tiếng, thân thể bay thẳng về phía trưởng lão của Cửu Kiếm môn, liên tiếp đánh ra mấy trăm quyền về phía đối phương. Trưởng lão của Cửu Kiếm môn thấy uy thế của quyền ảnh thì trong lòng run lên, có cảm giác như tử thần đang vẫy gọi chính mình vậy. Hắn có lòng muốn tránh né đi công kích của đối phương nhưng Lạc Long đang điều khiển một bộ khôi lỗi vương cấp được luyện chế ra từ thi thể của yêu soái hậu kỳ, tốc độ của công kích mà hắn đánh ra nhanh đến không tưởng, căn bản không thể nào né tránh được.
-Phá Vân Kiếm!
Trưởng lão của Cửu Kiếm môn vội vàng rút ra bảo kiếm sau lưng, vận sức đánh ra kiếm kỹ mạnh nhất của bản thân. Phá Vân Kiếm vừa ra thì không khí xung quanh cũng trở nên sắc bén dị thường, mấy đạo kiếm khí khủng bố được hắn đánh ra đối chọi với quyền ảnh trước mắt. Chỉ mấy đạo kiếm khí kia nhưng đã tiêu hao toàn bộ chân khí như biển rộng trong người của trưởng lão nọ, như vậy cũng đủ biết được chúng có uy lực kinh khủng tới bực nào. Có điều trước mặt quyền cảnh liên miên bất tuyệt của Lạc Long thì mấy đạo kiếm khí kia chẳng khác nào trò trẻ con, hai bên vừa mới va chạm vào nhau thì kiếm khí liền bị chôn vùi trong quyền ảnh, không có chút tác dụng phòng ngự nào.
-A a a!
Trưởng lão của Cửu Kiếm môn mắt thấy mấy trăm đạo quyền ảnh đánh tới mình thì chỉ kịp phát ra một loạt tiếng kêu thảm, sau đó, liền không có sau đó nữa rồi. Quyền ảnh cương mãnh quét qua người hắn khiến thân thể của hắn nổ tung, huyết nhục văng tứ tung, xương cốt cũng bị đánh tan, tử trạng thê thảm vô cùng.
-Mẹ nó, ta đang nằm mơ sao?
Khắp nơi xung quanh Long Vân sơn đều có thể nghe thấy tiếng hít khí lạnh, võ giả quan chiến lúc này đều sợ hãi tới tột cùng. Trưởng lão của Cửu Kiếm môn là ai? Một tên cường giả khí hải cảnh! Mặc dù bọn họ không nhìn ra tu vi của vị trưởng lão kia nhưng cho dù đối phương có là nhất hải cảnh thì cũng là đối tượng khiến vạn người ngưỡng vọng rồi, trong cả cái Thiên Lung thành này có thể tìm ra bao nhiêu cường giả khí hải cảnh chứ? Cường giả khí hải cảnh ở trong Văn Lang đế quốc đã là cường giả hùng bá một phương, khiến cho người người nghe thấy đã phải sợ mất mật, vậy mà một cường giả như vậy vừa mới vẫn lạc trước mặt bọn họ, hơn nữa còn bị người sát hại một cách vô cùng tàn nhẫn, thử hỏi sao bọn họ không hoảng sợ cho được?
-Người này là ai? Hắn có bối cảnh gì, lại có tu vi gì, tại sao lại cường hãn tới như vậy?
Lúc này trong lòng các võ giả xung quanh đều có chung một câu hỏi, chính là về xuất thân và tu vi của Lạc Long.
-A a a! Đáng ch.ết! Tất cả các ngươi đều đáng ch.ết!
Lạc Long đột nhiên lại rống giận khiến võ giả xung quanh càng hoảng sợ tới mức thất hồn lạc phách, bọn họ còn tưởng hắn đây là đang nói mình. Cũng may là không phải, chỉ thấy thân ảnh của Lạc Long dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai mà bay ra ngoài Thiên Lung thành, đánh về phía đội ngũ cường giả ở ngoài thành. Lúc này đám võ giả ở gần Long Vân sơn mới thở phào nhẹ nhõm, cũng âm thầm mặc niệm cho những kẻ bị Lạc Long nhắm tới. Lạc Vân và Ly Hỏa đứng đó không biết nói gì, mọi việc đang tốt đẹp thì tự dưng lại có quá nhiều chuyện xảy ra, Long Vân tông còn tổn thất mất một người quan trọng như Đồng Mộng Dao khiến bọn họ không thể nào vui nổi. Hai người họ rất muốn hỏi chuyện Lạc Long nhưng chứng kiến thực lực như mãnh thú thượng cổ của hắn thì không ai đủ can đảm đi lên, ngay cả Lạc Vân cũng vậy.
-Khốn kiếp, tên kia là ai, tại sao lại mạnh như vậy?
Năm tên cường giả khí hải cảnh còn lại lập tức leo lên lâu thuyền, đồng thời ra lệnh cho thuộc hạ khởi động lâu thuyền bắt đầu bỏ chạy. Vốn dĩ bọn hắn không đồng ý với cách làm với tên trưởng lão đã ch.ết nhưng đối phương là đồng môn, cũng là đồng bạn của bọn hắn, đối phương bị giết thì bọn hắn cũng có trách nhiệm phải báo thù. Chỉ là bọn hắn không dậy nổi ý niệm này. Người ch.ết có tu vi không thua kém gì bọn hắn, vậy mà còn bị miểu sát, hơn nữa còn bị đánh bạo thể, không thể phản kháng mảy may, nếu đổi lại là bọn hắn vào vị trí đó thì khẳng định kết cục cũng chẳng khác gì.











