Chương 258:



Hai người Linh Yên đi ra ngoài làm nhiệm vụ thì gặp phải tập kích bởi người của Huyết Vũ lâu, lúc đó bọn họ đã dùng pháo hiệu cầu cứu, chỉ là tình cảnh của Huyền Kháng đoàn cũng đang rất khó khăn, nhân thủ không đủ. Bốn người kia cũng là vì có tình cảm tốt với hai người bọn họ, vừa mới trở về căn cứ sau khi làm nhiệm vụ lại liều mình đi ra ngoài tìm kiếm hai người họ. Có điều vừa mới ra khỏi căn cứ địa của Huyền Kháng đoàn thì liền bị người ta chặn giết, vì thế mới có tình cảnh như bây giờ. Linh Yên lôi kéo bốn người còn lại tới chỗ Lạc Long để giới thiệu:


-Đây là Lạc đại ca, người đã cứu chúng ta khỏi sát thủ của Huyết Vũ lâu, hắn cũng đã đồng ý giúp Huyền Kháng đoàn chúng ta.
Lạc Long không có ý muốn làm quen với bốn người kia, hắn chỉ gật đầu xem như bắt chuyện với họ rồi tiến tới chỗ tám tên võ giả đang quỳ trên mặt đất.


-Yên nhi, vị bằng hữu này cũng thật cao ngạo nha, ngươi gặp hắn ở đâu vậy?
Nữ tử gọi là Nhu nhi kia thấy Lạc Long lãnh đạm như vậy thì bĩu môi một cái, Linh Yên cũng tỏ ra ngượng ngùng đáp:


-Là một người qua đường thôi, vừa hay trong tay ta có đồ vật mà hắn nhìn trúng nên hắn mới đồng ý ra tay trợ giúp. Thực lực người này mạnh mẽ vô cùng, trước mắt chưa biết hắn sâu cạn tới mức nào, các ngươi tốt nhất đừng để hắn không vui.


Bốn người Nhu nhi gật đầu, bọn hắn cũng hiểu đạo lý không phải người nhà thì không thể tùy tiện được. Lạc Long nhìn vào mấy tên võ giả đang quỳ trên mặt đất, mười sáu mũi tên do hắn bắn ra không những có lực xuyên phá cực mạnh mà còn phong ấn chân khí trong người của bọn hắn, bằng không chỉ cần lơ là một chút thì bọn hắn đã chạy thoát lâu rồi.


-Các hạ là ai? Chắc hẳn không phải là người của Huyền Kháng đoàn đi! Ta khuyên các hạ đừng xía mũi vào ân oán giữa huyền mãng tộc chúng ta và bọn hắn, bằng không thì hậu quả sẽ rất khó coi đó.


Tên nam tử của huyền mãng tộc thấy Lạc Long lại gần thì không tỏ vẻ e ngại mà lạnh lùng lên tiếng đe dọa.
-Ba!
Lạc Long phẩy nhẹ tay một cái, chân khí hóa thành một cái tát đánh lên mặt nam tử kia khiến hắn choáng váng đầu óc, máu tươi từ miệng chảy xuống, răng cũng rơi mấy cái.


-Khốn kiếp, ngươi dám làm vậy với ta, ta là người của huyền …
Lại thêm một tiếng bạt tai giòn vang, bên má còn lại của nam tử kia cũng bị đánh. Ánh mắt hắn nhìn về Lạc Long đã chuyển sang đỏ ngầu, bên trong tràn đầy phẫn nộ và sát ý.
-Dám nói một câu nữa, ch.ết!


Lạc Long lạnh nhạt nói một câu khiến cho nam tử kia vội nuốt lời đang định nói trở lại. Hắn không nghi ngờ gì về việc đối phương dám ra tay giết mình, dù sao thì nhân tộc bên trong Thiên Phong đế quốc đều muốn giết bọn hắn. Lạc Long bước tới trước hắc y nhân có tu vi cao nhất nói:


-Huyền Kháng đoàn do ta bảo hộ, quay trở về nói với trưởng lão của các ngươi mau cho người của Huyết Vũ lâu rời khỏi Điện Quang sơn mạch, bằng không tự gánh lấy hậu quả.


Hắc y nhân kia giật mình, không hiểu tại sao đối phương biết lần này Huyết Vũ lâu của bọn hắn phái ra trưởng lão đi làm nhiệm vụ. Trưởng lão của Huyết Vũ lâu chí ít cũng phải là cao thủ khí hải cảnh hoặc có thực lực tương đương với nhất hải cảnh trở lên, không phải là hạng người sẽ bị tùy tiện phái đi làm nhiệm vụ.


-Các hạ thực lực cao cường, không biết là cao nhân phương nào, có điều nhiệm vụ do Huyết Vũ lâu chúng ta đặt ra không phải nói hủy là hủy được.
Lạc Long lạnh lùng nhìn hắn, bên trong hai con ngươi tỏa ra sát khí nhàn nhạt.
-Nói như vậy là ngươi đang từ chối mệnh lệnh của ta hay sao?


Nam tử kia bị Lạc Long dọa cho có chút sợ hãi nhưng vẫn kiên định như trước, hắn nhìn về mấy tên đồng bạn của mình, tên nào tên nấy sống lưng thẳng tắp, bộ dáng thấy ch.ết không sờn đáp:
-Việc này không phải thứ chúng ta có thể làm chủ, các hạ vẫn nên từ bỏ ý định đó đi.
-Hả?


Lạc Long thả ra uy áp linh hồn nhắm vào bảy người bọn hắn, hồn lực như thủy triều ép xuống khiến cho mấy tên hắc y nhân không thở nổi, trong đầu như có vạn lôi oanh kích. Bọn hắn quỳ rạp cả người xuống thở hổn hển, bên trong ánh mắt ngập tràn vẻ sợ hãi. Theo bọn hắn thấy cho dù là những vị trưởng lão mạnh mẽ nhất của Huyết Vũ lâu cũng không có được uy áp như vậy, huống hồ đối phương còn là một người trẻ tuổi như vậy, thân phận khẳng định vô cùng khủng bố. Nếu như đắc tội người này thì Huyết Vũ lâu bọn hắn rất có thể sẽ phải chịu thiệt lớn. Hắc y nhân đầu lĩnh gắng gượng chống lại uy áp kia, chắp tay với Lạc Long nói:


-Xin đại nhân hãy thả chúng ta đi, ta sẽ lập tức quay về thông tri cho trưởng lão, nhất định trong vòng một ngày sẽ có câu trả lời thỏa đáng cho đại nhân.


Lạc Long gật đầu thỏa mãn, lấy linh hồn đạt tới hóa thần cảnh của hắn thi triển một chút thủ đoạn chấn nhiếp sẽ khiến cho đối phương hiểu lầm rằng hắn là cường giả khí hải cảnh có thực lực khủng bố, như vậy thì có thể dọa sợ bọn hắn. Trong suy nghĩ của đám hắc y nhân thì thực lực của Lạc Long ít nhất cũng là khí hải cảnh ngũ lục trọng, như vậy thì người của Huyết Vũ lâu rất có thể sẽ rút đi, bất kể huyền mãng tộc đã trả cho bọn hắn bao nhiêu tiền thì số tiền đó cũng không đáng để bọn hắn đắc tội với một cường giả mạnh mẽ như vậy.


-Cút đi!


Lạc Long phất tay một cái giải phong ấn chân khí cho đám sát thủ, đồng thời thu hồi lại mười bốn cây trường tiễn đang ghim bọn hắn trên mặt đất. Bảy tên hắc y nhân được phép rời đi thì cúi đầu bái tạ Lạc Long một cái rồi thi triển thân pháp hóa thành bảy bóng đen rời đi, mặc cho thương thế ở bắp chân đang không ngừng chảy máu khiến bọn hắn đau đớn. Chờ khi bọn hắn đi rồi thì Lạc Long mới liếc nhìn nam tử của huyền mãng tộc. Tên kia bị hắn nhìn vào thì chột dạ, cúi mặt xuống đất không dám nhìn thẳng. Lạc Long không muốn nhiều lời với tên này, tay hắn ấn lên trán đối phương, linh hồn lực khủng bố như thủy triều tràn vào não hải của nam tử kia.


-A a a!


Phòng tuyến linh hồn bị xé rách khiến nam tử kia không chịu được, hắn ngửa cổ hét lên trong đau đớn. Có điều quá trình này chỉ kéo dài vài giây ngắn ngủi thôi, chừng đó thời gian cũng đã đủ cho Lạc Long in linh hồn lạc ấn lên thức hải của đối phương rồi. Bây giờ chỉ cần hắn động một ý niệm thì nam tử kia có thể ch.ết bất đắc kỳ tử bất kỳ lúc nào.


-Chủ nhân!
Nam tử kia sau khi bị in lên linh hồn lạc ấn thì rất thức thời cúi rạp người xuống, thể hiện bản thân đã thần phục với Lạc Long.
-Được rồi, từ giờ ngươi đi theo ta, nếu như ta không yêu cầu thì ngươi cũng không cần mở miệng.


Lạc Long phân phó hắn một tiếng rồi mới giải phong ấn trong người hắn. Nam tử này gọi là Huyền Thiên Thạch, là một tên có thiên phú tương đối cao trong huyền mãng tộc, giữ chức thống lĩnh trong tộc này. Bên trong Điện Quang sơn mạch có rất nhiều sơn phong, chỉ là toàn bộ chúng đều bị thiên lôi oanh kích không ngừng nghỉ, do đó nên huyền mãng tộc chỉ sinh sống bên trong các thung lũng dưới chân núi mà thôi. Những thung lũng nhỏ thì không nói làm gì, địa bàn của bọn chúng được phân bổ ở chín thung lũng lớn, phân cấp từ cửu đẳng tới nhất đẳng. Huyền Thiên Thạch sinh sống bên trong nhất đẳng thung lũng, cũng chính là nơi tụ tập nhiều cao thủ mạnh nhất của tộc quần bọn hắn. Dường như mỗi một đầu huyền mãng yêu ở đó đều là yêu thú hóa hình, sinh hoạt ngày thường của bọn hắn không khác nhân loại là mấy.


-Lạc đại ca, tại sao ngươi lại thả cho mấy tên của Huyết Vũ lâu rời đi vậy? Bọn hắn tuyệt đối không phải là loại người giữ chữ tín đâu.


Sau khi Lạc Long cho Huyền Thiên Thạch dùng mấy viên liệu thương đan thì Linh Yên liền tới trước mặt của hắn lo lắng nói ra ý nghĩ của mình. Có điều nàng này lo lắng có chút thừa thãi rồi, Lạc Long hắn đã làm gì thì khẳng định đã nắm chắc.


-Yên tâm đi, qua một ngày nữa liền có thể thấy được thành ý của bọn hắn.
-Thật sao?


Không chỉ Linh Yên mà mấy võ giả bên cạnh nàng cũng khó có thể tin tưởng được lời này. Huyền Kháng đoàn và huyền mãng tộc đã tranh đấu với nhau hàng trăm năm, bên nào cũng không làm gì được bên nào. Về cơ bản thì thực lực của Huyền Kháng đoàn so với huyền mãng tộc thì như con kiến với con voi, có điều huyền mãng tộc không dám để cường giả trong tộc tùy tiện đi ra ngoài vì sợ sẽ gặp phải mai phục từ những thế lực bên trong Vân Phong đế quốc. Chính vì vậy mà Huyền Kháng đoàn chống đối bọn chúng đã lâu nhưng chúng vẫn không làm gì được, mỗi lần hai bên xảy ra chiến tranh thì kết quả đều là lưỡng bại câu thương, bên nào cũng không giành được thắng lợi. Lần này huyền mãng tộc phải hạ quyết tâm rất lớn mới dám bỏ ra một số tiền lớn để mời cao thủ của Huyết Vũ lâu ra mặt chấm dứt cục diện giằng co này. Ai mà ngờ được sự sắp thành thì giữa chừng lại có một tên Lạc Long xuất hiện phá hoại, chỉ dùng một chút thủ đoạn lừa bịp liền khiến cho Huyết Vũ lâu phải rút lui. Nếu đổi lại là người khác có thực lực tương đương hắn thì khẳng định không làm được như hắn, bởi lẽ cùng một cảnh giới thì Lạc Long tự tin bản thân là kẻ có nhiều tri thức và thủ đoạn nhất.


-Các ngươi không định mời ta tới thăm căn cứ của Huyền Kháng đoàn hay sao?
Linh Yên mỉm cười đáp:
-Đương nhiên là có rồi …






Truyện liên quan