Chương 257: U Thiên Mạc Hoàng Chung
Sáu tên hắc y nhân cùng tế ra bảo khí của bản thân, tất cả đều là đao kiếm, cố gắng vận chân khí lên mức tối đa chỉ trong vòng một giây, sau đó không hẹn mà cùng nhau xuất thủ đánh lên minh chung trước mặt. Sát thủ của Huyết Vũ lâu nổi tiếng vì tàn nhẫn, tinh tế, hơn nữa còn phối hợp với nhau vô cùng nhuần nhuyễn, chỉ cần nhìn một hành động nhỏ vừa rồi liền có thể thấy. Đáng tiếc người trước mặt không cùng đẳng cấp với bọn hắn.
-Ông ông!
U Thiên Mạc Hoàng Chung lại rung lên, âm thanh vang vọng khắp bốn phương. Trước ánh mắt kinh sợ của một nam một nữ bên cạnh Lạc Long, toàn bộ sáu tên hắc y nhân lại một lần nữa chỉ còn lại một đống xương trắng. Trước đó Lạc Long chỉ chịu một kích của hắc y nhân đã thụ thương, thế mà không hiểu sao lần này đến một chút biểu cảm cũng không có. Bọn họ nào biết vết máu trước đó mà Lạc Long lén lau đi là do hắn tự ép ra, mục đích là để lừa đám người hắc y nhân kia. Một cường giả có thể xuất ra chân khí hóa hình thì khẳng định thực lực rất mạnh, nếu như hắn vừa ra sân đã dùng thực lực nghiền áp để đánh giết đám người đối phương thì khẳng định bọn hắn sẽ lựa chọn chạy trốn, lấy điều kiện khắc nghiệt bên trong Điện Quang sơn mạch mà đuổi theo kẻ khác thì rất phiền phức. Do đó Lạc Long đã vờ như đã gánh chịu thương tổn sau đòn đầu tiên, khiến cho đám hắc y nhân lầm tưởng thực lực giữa đối phương và bọn hắn không chênh lệch nhau là mấy, theo lẽ thường thì sẽ đồng loạt tiến hành công kích. Kết quả thì không khác gì với tính toán của hắn, đám ngu ngốc kia quả nhiên tự mình đi tìm cái ch.ết. Kỳ thực không phải đám hắc y nhân ngu ngốc, thân là sát thủ quanh năm ɭϊếʍƈ máu trên lưỡi đao có ai là kẻ ngốc chứ? Chỉ là đối mặt với bọn hắn là một tên quá lõi đời mà thôi, chỉ một chút động tác giả đã khiến cho bọn hắn rơi vào bẫy. Việc đánh giết đám hắc y nhân diễn ra suôn sẻ như vậy không thể không kể đến công lao của U Thiên Mạc Hoàng Chung. Võ kỹ này không những có khả năng phòng thủ cực mạnh mà còn có thể phản chấn công kích, thêm lực cộng hưởng của bản thân minh chung sẽ khiến cho lực phản chấn mạnh hơn công kích của địch nhân gấp bội, do đó mà đám hắc y nhân mới bị phản chấn đến ch.ết chỉ sau một đòn.
Lạc Long thu hồi Mạc Hoàng Chung, ánh mắt nhìn đống bạch cốt trước mắt không có chút cảm tình nào. Nếu là người xa lạ không thù không oán thì hắn nhất định sẽ không hạ sát thủ, chỉ là đám hắc y nhân kia nổi lên sát ý với hắn trước, lại nói người của Huyết Vũ lâu đều là một đám giết người vì tiền, không quan tâm đúng sai thiện ác, là một đám táng tận thiên lương, ch.ết chưa hết tội.
-Hai vị, ta đã giúp các ngươi đánh đuổi địch nhân, như vậy giữa chúng ta coi như xong việc rồi, tại hạ xin cáo từ.
Lạc Long vừa muốn rời đi thì nữ tử kia đột nhiên gọi hắn lại:
-Vị đại ca này xin dừng bước.
Lạc Long dừng cước bộ, hắn không muốn dây dưa với người lạ, đến đầu cũng không thèm ngoái lại hỏi:
-Cô nương lại có việc gì?
-Có phải ngươi rất để ý tới nhập hải hoa hay không?
Lạc Long thẳng thắn thừa nhận:
-Đúng vậy, cô nương chẳng lẽ vẫn còn nhập hải hoa sao?
Nữ tử kia liền đáp:
-Không sai, chỗ ta còn có hơn một trăm gốc nhập hải hoa. Hiện tại Huyền Kháng đoàn bọn ta đang gặp phải chút rắc rối, nếu đại ca có thể cùng ta về tổng bộ giúp đỡ một chút thì ta xin tặng lại toàn bộ, nếu không đủ thì ta cũng có thể dùng những loại bảo vật khác làm thù lao.
Thực lực khủng bố của Lạc Long nàng ta cũng đã chứng kiến rồi, có thể dễ dàng giết ch.ết nhiều sát thủ cấp cao của Huyết Vũ lâu trong nháy mắt như vậy, thực lực của đối phương cũng tương đương với khí hải cảnh đi, nếu có thể nhờ được hắn trợ giúp thì hiểm cảnh của Huyền Kháng đoàn không chừng sẽ có chuyển biến tốt.
-Lời này là thật?
Lạc Long nghe lời nàng ta nói thì hai mắt lại bắn ra tinh quang, lập tức quay lại chỗ nàng ta dí sát vào người nàng mà hỏi. Nữ tử kia thấy vậy thì đỏ cả mặt, quên mất bản thân định nói gì. Phải công nhận rằng Lạc Long rất soái, lại dáng vẻ nho nhã cùng tư thái chính trực, thực lực siêu quần, tất cả đều là thứ có thể dễ dàng chinh phục nữ nhân. Nàng kia lui lại mấy bước, lấy một đống nhập hải hoa ra đưa cho hắn ngượng ngùng nói:
-Đây là toàn bộ nhập hải hoa mà ta có, đại ca ngươi cứ cầm trước đi.
Nam tử bên cạnh nàng thấy bộ dáng thẹn thùng của nàng thì trong lòng cực kỳ tức tối, trước giờ hắn có ý với đối phương nhưng cũng chưa bao giờ thấy nàng có biểu hiện như vậy với hắn. Có điều người đứng trước hắn là một cường giả vô cùng khủng bố nên hắn cũng không dám nói gì. Tu chân giới là vậy, mạnh được yếu thua, kẻ thức thời là kẻ không hơn thua với người mạnh hơn mình. Lạc Long vui vẻ nhận lấy số nhập hải hoa kia, ánh mắt như có thâm ý nhìn nữ tử kia mà hỏi:
-Cô nương không sợ ta nhận được nhập hải hoa rồi sẽ trở mặt không giúp các ngươi nữa hay sao?
Lời nói này của hắn cũng trùng với suy nghĩ của nam tử kia, quả thực hành động của nàng kia phải nói là vô cùng ngây thơ và ngu ngốc. Có điều nữ tử kia thì lại không nghĩ vậy, nàng ta nhẹ nhàng mỉm cười đáp:
-Ta tin đại ca không phải là người như vậy.
Lạc Long nghe vậy thì cười ha ha, không biết là có dụng ý gì. Hắn dùng một giọng điệu chắc nịch mà nói:
-Cô nương yên tâm, bất kể ngươi có khó khăn gì tại hạ cũng sẽ gắng sức giúp đỡ, nếu như làm trái thì sẽ bị thiên lôi oanh kích.
-Rẹt rẹt! Oành!
Hắn vừa nói dứt lời thì trên bầu trời đột nhiên có một đạo lôi quang thô to đánh thẳng xuống vị trí của ba người. Hai người kia vội vàng lấy ra một tấm khiên lớn chắn trên đầu, đưa chân khí vào trong kích phát phòng ngự của nó.
-Rầm!
Lôi điện đánh lên thuẫn khí thì tự động tiêu tán, khiến cho hai người bọn họ thở phào nhẹ nhõm. Nữ tử quay qua nhìn Lạc Long thì thấy sắc mặt hắn lúc này đang cực kỳ khó coi, khóe miệng co giật liên hồi. Mới đầu nàng ta còn tưởng hắn làm sao nhưng nghĩ lại lời hắn vừa nói thì liền hiểu ra. Không phải vừa mới nói nếu như làm trái sẽ bị thiên lôi oanh kích sao? Nghĩ đến đây nàng ta không nhịn được mà phì cười, bộ dáng đáng yêu vô cùng. Có điều nàng cũng không để Lạc Long phải khó xử, vội vàng chuyển chủ đề hỏi:
-Đúng rồi, đại ca ngươi tên là gì?
Lạc Long miễn cưỡng đáp:
-Tại hạ là Lạc Long.
-Ta là Linh Yên, đây là bằng hữu của ta, Thiên Hành.
Sau khi làm quen thì hai người Linh Yên liền dẫn Lạc Long đi về một hướng sâu trong Điện Quang sơn mạch, trên đường nàng ta cũng giảng giải cho hắn về tình hình của các nàng. Hai người họ đến từ Huyền Kháng đoàn, là một tổ chức giống như dong binh đoàn, bề ngoài thì bọn họ chuyên săn bắt yêu thú và tìm tài nguyên trong Điện Quang sơn mạch để sinh sống, thế nhưng thực chất thì tôn chỉ của bọn họ lại là cùng nhau chung tay ngăn cản tội ác của huyền mãng tộc, do đó mới có cái tên Huyền Kháng đoàn. Người của Huyền Kháng đoàn đều là những người có thâm cừu đại hận với huyền mãng tộc, vì thế nên bọn họ luôn một lòng đối địch với chúng, cho dù đấu không lại nhưng cũng khiến bọn chúng phải trả giá đắt. Đi đường nửa ngày trời thì ba người mới tới được căn cứ địa của Huyền Kháng đoàn, không phải vì nó quá xa mà là vì tốc độ di chuyển của võ giả bên trong Điện Quang sơn mạch quá hạn chế.
-Bao vây lấy bọn chúng, đừng để chúng chạy thoát!
Khi ba người bọn họ gần tới đích đến thì trước mắt lại có một màn đuổi giết kịch liệt. Bảy tên hắc y nhân cùng với một tên nam tử đang cố gắng truy sát bốn tên võ giả. Đám hắc y nhân thì không cần phải nói cũng biết, là người của Huyết Vũ lâu, còn về phần nam tử còn lại thì tương đối khác biệt. Thân trên của hắn ta để trần, cơ bắp toàn thân cuồn cuộn tràn đầy sức mạnh, phía ngoài da ở vùng bắp tay và trước ngực lại có một lớp vảy kỳ dị.
-Huyền mãng tộc!
Lạc Long chỉ cần nhìn qua liền đoán ra thân phận của đối phương. Toàn bộ người của hai phe đều chỉ có tu vi khí tuyền cảnh, kẻ mạnh nhất mới chỉ đạt tới lục tuyền cảnh mà thôi, còn nam tử của huyền mãng tộc thì là một tên yêu tướng hậu kỳ.
-Lạc đại ca, xin ngươi hãy ra tay cứu giúp bọn họ, họ là người của Huyền Kháng đoàn chúng ta.
Lạc Long nghe vậy thì không do dự, Vạn Hình Binh hóa thành một cây cung lớn, hắn giương cung lên trong nháy mắt bắn ra mười sáu mũi tên. Tốc độ giương cung của hắn quá nhanh, Linh Yên và Thiên Hành nhìn thấy mà há hốc mồm, bắn nhanh như vậy thì có thể trúng được người khác sao? Thế nhưng sự thực rất nhanh đã chứng minh sự ngu muội của hai người họ, chỉ thấy mười sáu cây trường tiễn chuẩn xác bắn trúng bắp chân của tám tên đang truy đuổi theo đồng bạn của bọn họ, đồng thời ghim bọn hắn quỳ trên mặt đất, khiến bọn hắn không đứng dậy nổi.
-Cái này …
Hai người Linh Yên như bị hóa đá, ngây ngốc một hồi mới chạy lại chỗ mấy tên đồng bạn của mình.
-Nhu nhi, các ngươi không sao chứ?
Linh Yên lên tiếng hỏi thăm một nữ tử duy nhất trong đám người của Huyền Kháng đoàn, nữ tử kia nhìn thấy nàng thì vừa mừng lại vừa lo đáp:
-Yên nhi, không phải hai người các ngươi đang bị người của Huyết Vũ lâu truy sát hay sao? Bốn người chúng ta còn đang định tới tiếp viện cho các ngươi đó, tại sao các ngươi lại có thể bình an trở về vậy?











