Chương 256:
Đi được thêm một canh giờ thì phía xa có một chút động tĩnh, một luồng áp lực nhàn nhạt ập tới trước mặt Lạc Long. Hắn thu tụ lôi châu vào trong không gian trữ vật rồi đứng im một chỗ chờ đợi, ánh mắt hướng về phía tỏa ra uy áp kia. Một lát sau thì trước mắt hắn liền xuất hiện hai thân ảnh, một nam một nữ, nam thì cao lớn cường tráng, nữ thì yểu điệu thướt tha. Có điều hai người bọn họ lúc này đang rất vội vàng, trên người còn có mấy đạo vết thương, máu tươi chảy ra khiến y phục cũng bị nhiễm màu huyết hồng, hơn nữa phía sau bọn họ còn có mấy đạo khí tức khác, dường như là đang bị người truy đuổi.
-Vị bằng hữu kia, bọn ta đang bị địch nhân truy sát, còn xin các hạ nhường đường, đổi một lộ tuyến khác.
Nam tử trước mặt thấy Lạc Long thì trong hai con ngươi lóe lên tinh quang, vừa định nói gì đó thì nữ tử đi cùng hắn đã lên tiếng nhắc nhở.
-Yên nhi, ngươi đang nói gì vậy?
Nam tử đi bên cạnh nàng ta gắt một tiếng, sau đó vội vàng hô lên với Lạc Long:
-A Cường, có địch nhân đuổi theo chúng ta, ngươi mau tới tiếp viện.
Thanh âm của hắn rất lớn, cho dù người ở rất xa cũng có thể nghe thấy. Nữ tử đi bên cạnh hắn thì ngây ra chẳng hiểu gì, bọn họ đang chạy trốn khỏi địch nhân mà cũng có thể gặp được bằng hữu, trên đời này có chuyện trùng hợp như thế sao? Chuyện này thì chỉ có Lạc Long biết nam tử kia đang nói láo, hẳn là để đưa hắn vào thế khó, buộc hắn phải giúp đỡ bọn họ. Lạc Long không phải là kẻ thích lo chuyện bao đồng, vốn muốn mặc kệ hai người kia nhưng khi nhìn thấy trên đầu nữ tử kia đeo một chiếc vòng hoa kỳ lạ thì hai con ngươi của hắn rung lên. Hắn vội lên tiếng với nữ tử kia nói:
-Cô nương, chỉ cần ngươi tặng cho ta vòng hoa trên đầu của ngươi thì ta có thể ra tay giúp đỡ ngươi đánh lui địch nhân trước mắt.
Vòng hoa mà nữ tử kia đeo được bện thành từ tổng cộng mười bốn cây nhập hải hoa, là một trong những tài liệu để luyện chế chân khí hóa hải đan, một loại thảo dược giúp võ giả tăng xác suất đột phá đến khí hải cảnh. Đan dược này đã thất truyền ở Nam vực từ lâu, nguyên do là vì các loại tài liệu cần thiết để luyện chế nó quá hiếm gặp. Lạc Long đã tìm thấy tất cả các loại tài liệu để luyện chế đan dược này bên trong dược viên tiểu thế giới kia, chỉ duy nhất nhập hải hoa là không có, thế mà tùy tiện đi đường cũng có thể gặp được, đúng là thượng thiên chiếu cố mà.
-Bằng hữu nói lời này có phải là thật hay không?
Nữ tử vừa nghe thấy lời Lạc Long nói thì liền hiểu ra lời của nam tử đi bên cạnh mình vừa rồi là có ý gì. Nàng ta liếc xéo hắn một cái khiến mặt mo của hắn đỏ lên, sau đó lại vội vàng đáp Lạc Long.
-Chúng ta đang bị một tên võ giả thất tuyền cảnh và sáu tên võ giả lục tuyền cảnh truy đuổi, bằng hữu nên suy nghĩ cho kỹ, nếu như không đủ thực lực thì không nên gượng ép bản thân.
Nàng này sợ Lạc Long không hiểu rõ tình hình còn nói chi tiết cho hắn biết thực lực của người đang đuổi theo nàng, đúng thật là rất lương thiện, ở tu chân giới tàn khốc này thì không thể nào thường xuyên thấy được người có tấm lòng như vậy.
-Cô nương yên tâm, chỉ cần ngươi đồng ý cho ta vòng hoa trên đầu ngươi thì ta đảm bảo đám người kia không thể động vào một cọng tóc của ngươi.
-Được, vậy thì xin nhờ cậy bằng hữu.
Nữ tử kia chỉ là một võ giả tứ tuyền cảnh, nam tử đi bên cạnh nàng thì là ngũ tuyền cảnh, cả hai đều không nhìn ra thực lực của Lạc Long nên cũng yên tâm phần nào, khi vừa tới bên cạnh hắn thì cả hai liền dừng lại. Nàng kia tháo vòng hoa trên đầu xuống, ánh mắt có chút lưu luyến nhìn lấy nó một lần nữa rồi mới đưa cho Lạc Long. Lạc Long tiếp nhận lấy vòng hoa thì trong lòng vô cùng thư sướng, chân khí trong người hắn hóa thành một chiếc chuông lớn bao vây quanh cả ba người lại một chỗ.
-Chân khí hóa hình!
Hai người kia thấy thế thì cùng thốt lên kinh ngạc, sau đó hít thật sâu một hơi. Võ giả đạt tới khí tuyền cảnh thì chân khí đậm đặc tới nỗi hóa thành một dòng suối nhỏ, có thể giúp cho công kích tầm xa bằng chân khí có được uy lực mạnh mẽ không kém công kích cận thân quá nhiều, đó là điểm khác biệt lớn nhất giữa bọn họ và võ giả khí động cảnh. Có điều khí tuyền của võ giả cũng chỉ có thể chứa đựng năng lượng có hạn, có thể phóng ra công kích có hình thù khác nhau nhưng khó mà có thể khiến chân khí ngưng tụ lại đứng im một chỗ như Lạc Long vừa làm thì ít nhất cũng phải là thất tuyền cảnh đỉnh phong, hơn nữa tiêu hao còn cực kỳ lớn, bình thường chỉ có cường giả khí hải cảnh mới dám làm như vậy thôi.
-Vút vút vút!
Chỉ sau mấy hơi thở thì truy binh của hai người kia đã đuổi tới tơi, bảy võ giả mặc hắc y che kín mặt mạnh mẽ lướt đi trên đường núi tạo thành tiếng gió rít tương đối lớn. Bọn hắn thấy ba người Lạc Long đứng trong chân khí chung thì đồng loạt dừng lại, ánh mắt tràn đầy vẻ kiêng kỵ. Chân khí chung kia toàn thân màu đen nhánh, bên trên có hình của đủ loại yêu thú kỳ quái, cũng có một loạt những văn tự ấn ký ngổn ngang. Đây là một loại võ kỹ tuyệt học của U Thiên minh hoàng, gọi là U Thiên Mạc Hoàng Chung, là một môn võ kỹ có lai lịch rất lớn. Đám hắc y nhân kia chẳng biết U Thiên minh hoàng là ai, cũng chẳng biết cái gì gọi là U Thiên Mạc Hoàng Chung, bọn hắn chỉ biết nam tử trẻ tuổi trước mặt có thể xuất ra chân khí hóa hình, như vậy đủ cho thấy thực lực của đối phương đã mạnh hơn bất kỳ người nào trong số bảy người bọn hắn.
-Mấy vị bằng hữu dừng bước! Hai người này là bằng hữu của ta, mong các vị có thể ngừng việc truy đuổi bọn họ, đến từ đâu thì đi về đấy đi thôi.
Lạc Long mở miệng trước, cũng không cậy mạnh mà hống hách, trái lại còn chừa cho đám hắc y nhân không quen biết kia một chút mặt mũi. Hắn trước giờ vẫn tương đối hòa nhã, không thích tùy ý gây sự với người khác, tất nhiên là không bao gồm cả địch nhân.
-Bằng hữu là người nơi nào, dám xen vào chuyện của Huyết Vũ lâu chúng ta, chẳng lẽ không sợ bị Huyết Vũ lâu truy sát hay sao?
Hắc y nhân đầu lĩnh lên tiếng, từ thanh âm của hắn có thể thấy được người này hẳn là một nam tử trung niên.
-Ồ, các ngươi là người của Huyết Vũ lâu?
Lạc Long đột nhiên hứng thú mà hỏi lại. Huyết Vũ lâu là một trong những tổ chức cực kỳ thần bí, có chi nhánh trên toàn bộ các đế quốc ở Nam vực, là một tổ chức sát thủ đánh thuê khét tiếng. Nam tử đầu lĩnh thấy Lạc Long không có vẻ gì là sợ hãi thì ánh mắt trở nên âm lãnh thêm mấy phần. Loại người như thế này hắn đã gặp nhiều rồi, chỉ từ gương mặt không buồn không vui của đối phương hắn cũng có thể nhìn ra được đối phương tuyệt đối sẽ không nhượng bộ. Hắn nhìn qua đám thủ hạ một lượt, ngón tay trỏ vừa mới động nhẹ thì toàn bộ bảy tên hắc y nhân bao gồm cả hắn liền lao lên bao vây lấy ba người Lạc Long vào giữa. Hai võ giả được Lạc Long bảo vệ thấy vậy thì không tránh khỏi lo lắng. Bọn họ không rõ Lạc Long mạnh tới mức nào, nhưng nếu như hắn chỉ là võ giả thất tuyền cảnh đỉnh phong thông thường thì cũng khó lòng đấu lại bảy người của Huyết Vũ lâu.
-Vút vút vút!
Bảy tên hắc y nhân không ngừng di chuyển xoay tròng quanh U Thiên Mạc Hoàng Chung, chỉ trong chớp mắt đã không thấy rõ thân ảnh của bọn hắn, chỉ còn mấy đạo tàn ảnh lưu lại.
-Ngay lúc này!
Hắc y nhân đầu lĩnh thầm nhủ, ngay sau đó là một tên trong đội ngũ của hắn tách ra khỏi vòng vây lao về phía minh chung, trong tay hắn cầm một thanh cự chùy vòng ra sau lưng Lạc Long đập mạnh lên đó. Võ giả có thể dùng chân khí hóa hình tuyệt đối không phải kẻ đơn giản, nói không chừng hắc chung che chắn trước mặt ba người chỉ là một thủ đoạn lừa gạt, chờ khi đám hắc y nhân đánh tới thì liền hóa thành công kích kinh khủng đoạt mạng bọn hắn. Vì thế nên phương án mà tên đầu lĩnh của đám hắc y nhân nghĩ ra chính là bao vây ba người đối phương lại, sau đó sử dụng thân pháp độc môn của Huyết Vũ lâu để che giấu vị trí của bản thân rồi ra tay chớp nhoáng, nhất kích đoạt mệnh. Quả nhiên Lạc Long không có bất kỳ phản ứng nào với công kích của hắc y nhân kia, có điều tên đầu lĩnh này đã tính lầm.
-Ông!
Cự chùy và hắc chung va chạm với nhau tạo thành một thanh âm khủng bố vang vọng khắp một khu vực trải dài mấy dặm xung quanh. Sáu tên hắc y nhân đang thi triển thân pháp vây quanh ba người Lạc Long đột nhiên dừng lại tại chỗ, ánh mắt nhìn về phía hắc chung như dại ra, đồng tử co rụt lại. Sau khi chùy và chuông va chạm, bản thân hắc chung không hề xuy suyển, trái lại hắc y nhân kia là người công kích thì lại bị một lực lượng phản chấn đánh thành một đống thịt vụn, ngay sau đó bị hắc chung hút hết tinh hoa, chỉ còn lại mấy khúc xương trắng rơi xuống mặt đất. Một tên cường giả lục hải tuyền cứ như vậy mơ mơ hồ hồ bị giết, thử hỏi sao mà đám đồng bạn của hắn không hoảng sợ cho được. Hai võ giả bên cạnh Lạc Long cũng hoảng sợ không kém. Bọn họ quay qua nhìn Lạc Long như nhìn thấy quỷ, thế nhưng khi thấy Lạc Long lén đưa ngón tay cái lên xóa đi vết máu trên khóe miệng thì tâm tình của hai người họ cũng chìm vào đáy cốc. Hành vi này sao có thể qua mắt được tên hắc y nhân đầu lĩnh, hắn quát khẽ một tiếng ra hiệu cho đám thủ hạ:
-Đồng loạt công kích, dùng thủ đoạn mạnh nhất của các ngươi, nhất định chúng ta có thể phá vỡ phòng ngự của hắn.











