Quyển 4 - Chương 25: Bữa tối của rồng

Sick mang Tiểu tr.a đến tầng cao nhất. Tầng thứ tư rất đặc thù, không biết dùng phương pháp gì mà nền tầng này có thể thẩm thấu ánh mặt trời nhưng lại rất chắc chắn.


Bởi vì là tầng cao nhất, nóc nhà lại hình cái chén úp ngược được đắp thủ công bằng bùn, độ dày không đồng đều, cường độ mạnh yếu ánh mặt trời xuyên qua cũng khác nhau tùy chỗ tạo nên một cảm giác rất tráng lệ. Tiểu tr.a cảm thấy những dải sáng này chưa chắc đã kém hơn tòa nhà văn hóa bên cạnh.


Sick nói: "Tầng này để điều chỉnh độ ấm, cho nên không có người ở, chỉ dùng để phơi quần áo, sấy dược liệu...."
Tầng cao nhất đúng là rất nóng, cũng rất bí bách.


Chính vì thế mà tầng này rất ít khi được quét dọn. Trong góc tích tro bụi dày đặc. Còn có một ít giỏ tre rất cũ kỹ, bị rách chưa sửa để ở chỗ này.


Tiểu tr.a đi theo Sick nhìn cái giá phơi quần áo tự chế, buồn cưới chính là năng khiếu mỹ nghệ của Sick kém năng lực làm phép của hắn quá nhiều. Lúc này, Tiểu tr.a nghe được tiến rẹt rẹt phát ra từ những cái giỏ tre. Cậu nhìn lại, phát hiện quanh đó xuất hiện dấu chân người.


Căn phòng này nhất định có vấn đề! Tiểu tr.a giả bộ như không có việc gì, nhưng trong nội tâm đã khẳng định như thế.
Với những gì cậu nghe được tới giờ, con rồng kia đã có giấy phép pháp sư từ rất lâu rồi. Mà ngôi nhà này thậm chí còn xây trước cả khi nó có bằng.


available on google playdownload on app store


Phòng cũ thì nhiều vong! Cho dù rồng nguyên sinh ở Aidonatello không ăn người, quá trình quy hoạch quanh đây chẳng lẽ không có tai nạn sao? Những tranh chấp, lợi ích, cùng xung đột kia, chắc chắn sẽ có người ch.ết a?


Thậm chí người sống ở đây, tiêu biểu là Sick. Người này trời sinh để sống chung với người ch.ết, có thể gọi những người đã ‘ngủ say’ dậy!


Lại nói, căn nhà này có hình chữ kim (金)trên hẹp dưới rộng. Mặc dù nó vẫn nằm trong quy chuẩn xây dựng, nhưng ở một số nước nhà chữ kim được quan niệm là có lực lượng ma pháp, có thể vượt qua giới hạn sinh tử. Thậm chí có nơi cho rằng nếu đem người ch.ết chôn trong mộ chữ kim sẽ có thể phục sinh người đã khuất.


Những thông tin liên quan không ngừng tuôn ra trong đầu Tiểu tr.a làm cậu lạnh cả người. Cậu trời sinh thường không dính dáng với các sự kiện ma quái. Từ nhỏ đến lớn, mặc kệ ở chỗ nào, chỉ cần cậu có mặt, mặc kệ chuyện ma quái có phức tạp thế nào đều khôi phục bình thường, thậm chí tất cả các nghi thức liên quan tới ma quỷ đều thất bại. Ngay cả tao linh có họ hàng gần nhất với vong, cũng đợi đến lúc vô cùng nghiêm trọng rồi, không gian sắp vỡ mới có chút ít liên quan tới Tiểu Tra.


Nhưng mà năm anh em của cậu lại nhằm vào điểm này, cứ nghĩ cả đời cậu sẽ không bao giờ đụng phải mấy chuyện ma quái, cho nên dồn hết sức lực tiêm nhiễm những chuyện ma quái vào đầu cậu.
Cậu sợ ma!
"Sick, chúng ta đi xuống lầu nhaa." Tiểu tr.a nắm tay Sick.
Sick nói: "A? Nhanh vậy?"


"Hay là đi trung tâm mua sắm bên cạnh, nhà văn hóa cũng tốt, chúng ta ra ngoài tản bộ a!" Tiểu tr.a rất kiên quyết.
"Tôi lại mua không nổi, đi làm cái gì?" Sick hỏi.


Tiểu tr.a muốn giải thích, lại nhớ tới các anh em từng dọa, tuyệt đối đừng cho vong biết mình phát hiện nó, nếu không sẽ trở thành mục tiêu. Không được, cậu không thể nói!
Tiểu tr.a nói: "Không phải, ít nhất trốn đến địa phương an toàn một chút đi. Nói ví dụ, phòng của cậu luôn được phòng hộ a!"


"Muốn phòng ngự cái gì? Phòng tôi —— có đôi khi tôi sẽ tập triệu hồi vài thứ trong đó, cho nên có ——" Sick có khi sẽ luyện tập thuật triệu hoán cùng ảo thuật loại nhỏ bên trong.
Tiểu tr.a lại nghĩ là Sick triệu hoán vong: "Không được! Vậy không được! Chỗ đó cũng không được!"


Sick nhớ bọn họ có một gian phòng có pháp trận phòng ngự đầy đủ vì công dụng của nó: "Gian phòng có pháp trận phòng ngự, ah, gian phòng chúng ta luyện tập pháp thuật có, mau mau đến xem sao?"
Tiểu tr.a nói: "Tốt, tới chỗ đó!"


Gian phòng này ở lầu một, nó có hình tròn, nhô ra khỏi khu đất. Dưới nền vẽ một pháp trận ngưng tụ năng lương ma thuật.
Tới chỗ này, Tiểu tr.a cảm giác an tâm hơn.


"Gian phòng này từng phát sinh một sự tình rất đau thương." Sick cúi đầu: "Lúc trước sư phụ tôi phát hiện học trò của ông sử dụng Tử Linh thuật ở chỗ này, bọn họ —— Ei? Tiểu Tra? Thân thể không thoải mái sao? Sắc mặt thật là khó xem."


"Không cần lo cho tôi. Hiểu rồi, trong nhà pháp sư căn bản không có chỗ nào an toàn." Sắc mặt Tiểu tr.a trắng bệch, biểu lộ lại vô cùng bình thường, cậu vẫn mang theo một nụ cười tiêu chuẩn.


Sau đó, Tiểu tr.a vất vả lắm mới trụ được tới khi mặt trời xuống núi, cảm giác như là có thứ gì đó lặp đi lặp lại nhiều lần ở đây. Vốn cậu muốn ở chỗ này một đêm, ngày mai lại đi. Nhưng chỗ này thật là đáng sợ, cho nên cậu quyết định chạy trốn.
Sick mang Tiểu tr.a tới cửa.


Tiểu tr.a nói với Sick: "Đáng tiếc hôm nay không gặp được sư phụ cậu. Lần sau chờ ông ở nhà, tôi tới nữa nha."
Sick quay đầu, dừng lại ba giây, nói: "Ông ở nhà ah."
"Ân?" Tiểu tr.a không tự chủ được nghiêng đầu theo.


"Cậu không thấy được ông sao? Từ đầu tới đuôi ông đều bên cạnh chúng ta ah, còn có mở miệng nói chuyện mà." Sick nói. Hắn dang tay sang ngang, kéo theo một người đàn ông có tướng mạo như chó săn, con mắt màu tím.
Trước khi Sick kéo lại, Tiểu tr.a căn bản không biết người đàn ông này ở chỗ nào.


"Xin chào, ta là Mark." Người đàng ông hấp hấp lỗ tai cùng cái mũi, tay nâng trước ngực phất phất với Tiểu Tra: "Cảm giác tồn tại của ta có chút mỏng manh, đại khái giống như vong vậy."


Nụ cười trên mặt Tiểu tr.a không dao động chút nào, nội tâm lại nghĩ sao cũng được. Cậu lách qua giữa hai thầy trò, bước vào trong phòng, nói lớn: "Tôi đói bụng, hay là ở đây một đêm, ngày mai lại trở về!"


"A?" Sick theo phía sau. Mặc dù Tiểu tr.a quyết định ở lại làm hắn rất vui, nhưng mà trông phản ứng của tên kia có chỗ là lạ.


Mark thuận tay đóng cửa lại. Ông phát hiện khi Sick chăm chú nghiên cứu sẽ quên rất nhiều việc nhỏ, như là đóng cửa cùng đem đặt sách về chỗ cũ, cho nên ông đã tập quen dần việc giúp Sick thu dọn. Hôm nay cũng thuận tay giúp Tiểu Tra.


"Bữa tối, ăn no bụng đã. Còn có, Mark tiên sinh, chúng ta tâm sự, làm quen một chút a." Tiểu tr.a ngồi trên ghế, khuỷu tay đặt trên mặt bàn, cánh tay duỗi thẳng, mặt vùi vào lòng bàn tay. Lén lút phát ra một nụ cười.


Hẻm 1 phố tổ rồng khu tổ rồng đường tổ rồng không có chuyện ma quái, chỉ có một con rồng xuất quỷ nhập thần, cùng đệ tử thích nấu ma dược của ông.


Rồng trưởng thành nuôi con người cũng không phải chuyện lạ. Bởi vì nuôi rồng con là trách nhiệm của rồng trưởng thành. Từ thời điểm rồng rời khỏi ổ, bản năng dưỡng dục đã bắt đầu bộc phát, nhưng bọn họ phải sống ít nhất đến khi tuổi hơn ba chữ số thì mới có thể tạo ấn tượng với rồng cái, lúc đó mới lập gia đình được.


Cho nên rồng trưởng thành không có con thường xuyên sẽ tìm tới các chủng tộc có trí tuệ như cô nhi của con người, mang về nuôi nấng. Đây cũng coi như chuyện tốt. Một vài con rồng trưởng thành sẽ tiếp tục chăm sóc con người thậm chí tới đời con cháu của họ. Cho dù đã có rồng con, vẫn xem đời sau của con người như con mình.


Hiện tại pháp luật Sarangi Lehra cấm rồng trưởng thành nhận nuôi con của con người, nhưng điều này cũng không cản được các đoàn từ thiện hoặc cô nhi viện đặt cô nhi cạnh tổ rồng để rồng gần đó chăm sóc, hoặc giúp rồng đứng tên, sau đó đăng ký làm gia đình gửi nuôi. Cũng không thể trách bọn họ lợi dụng lỗ hỏng của pháp luật, số lượng các nhà hảo tâm không bao giờ đáp ứng nổi.


Thủ đoạn của Mark cũng có thể xem như biến tướng lợi dụng lỗ hỏng kia. Không thể nhận làm cha nuôi đúng không? Không sao, pháp sư có thể thu đồ đệ, làm sư "Phụ" cũng không tệ.
Tiểu tr.a hoài nghi đây mới là mục đích con rồng Mark đi học đại học pháp sư nhân loại.


Mặc dù Sick đã hoàn toàn bị ma thú lông xù, mềm nhũn, ấm áp kia thuần phục, nhưng quan điểm của Tiểu tr.a vẫn trên cơ sở người lập pháp, cậu cho rằng trẻ con nhân loại nên để nhân loại nuôi lớn. Cậu nghĩ Sick rất kiên cường, bản thân lại đứng trên bờ vực bị xã hội loài người bỏ rơi, vạn nhất bị rồng nuôi lâu tâm lý cũng biến thành rồng, không bao giờ trở về xã hội loài người nữa, như vậy thì không được.


Đừng nói Sick còn là một pháp sư, hắn thật sự có thể biến thành một con rồng.
Tiểu tr.a không cho rằng Sick làm rồng vui hơn làm người, nhưng nếu thực biến thành như vậy cậu cũng không có ý kiến gì, cho nên việc duy nhất cậu có thể làm, chính là xem Mark là con rồng thế nào, ông có tư cách làm cha Sick không!


Hai người một rồng vừa ăn vừa tâm sự.


Thức ăn trên bàn đều rất đơn giản. Cách chế biến cũng không quá ba bước. Đa số là hoa quả cùng rau dại. Hoa quả có vẻ nhỏ hơn con người trồng, thoạt nhìn không giống lấy ở ruộng. Tiểu tr.a hoài nghi thầy trò này chưa từng đi chợ mua đồ, toàn bộ chỗ này chắc được hái từ trên núi.


Tiểu tr.a mở miệng hỏi: "Mark tiên sinh, ngài sinh năm nào?"
Mark trả lời: "Năm thứ tư Sarangi Lehra."
Mới qua 120 tuổi không lâu, tính tuổi rồng thì vẫn còn trẻ. Đổi thành tuổi nhân loại, ông có lẽ bằng tuổi Sick với Tiểu Tra.


Tiểu tr.a nhìn Mark lột một quả cam sau đó bỏ vào miệng, đây cũng không phải cách ăn của nhân loại bình thường.
Mark hỏi: "Cậu với Sick quen nhau thế nào?" Hiện tại đổi thành sư phụ ra chiêu rồi.
Tiểu tr.a nghiêm mặt: "Chúng ta quen nhau trên yến hội đấy."


Sick nghe thấy câu trả lời này xong thiếu chút nữa bị sặc. Đây chính là phản ứng Tiểu tr.a muốn thấy, cũng làm cho lòng cậu có chút ngứa. Vừa nãy bị kinh hãi không ít, bây giờ cậu muốn phát tiết.


"Đó là một yến hội rất náo nhiệt, rất nhiều khách đến xem nữ vương bệ hạ. Chẳng những cư dân phụ cận đều đến đông đủ, còn có phóng viên tới phỏng vấn. Bởi vì số người tham gia quá nhiều, thậm chí cục tình báo pháp sư số một cũng phái người đến duy trì trật tự. Đêm đó, thảm cỏ trở thành sân khấu, cuối cùng còn có tiết mục phi hành." Tiểu tr.a nói mà mặt không đỏ hơi không gấp. Cậu không có gạt người, chỉ là nói sự thật theo cách khác, người học luật rất thích chơi chiêu này.


"Ờ, là vụ lò thiêu thứ tư nổ tung ah. Nghe nói bây giờ còn đang tranh luận có trùng kiến nó hay không. Rác ma pháp không có chỗ vứt, tao linh xuất hiện khắp nơi. Còn có một tao linh lãnh đạo cách mạng. Hình như nó tự xưng là『 người nhím biển』 a?" Mark nháy mắt mấy cái, lại ăn một quả cam.


Tiểu tr.a như không có phản ứng, kỳ thật đang vụng trộm quan sát Sick. Qua sự kinh ngạc của Sick xem ra, hắn chưa nói những chuyện này với Mark.


"Đúng vậy, sau đó cậu ta đổi chỗ làm. Tôi cũng về trường. Cậu ta đến một chỗ cực kỳ náo nhiệt." Tiểu tr.a lại thử một lần: "Chỗ kia thật sự quá chú trong cách bài trí. Bên ngoài có người dựng tượng giúp bọn họ mỗi ngày, bên trong ngày nào cũng đổi cách trang trí. Bởi vì chỗ kia quá lớn, bọn họ còn muốn chế tạo công cụ phi hành loại nhỏ bay tới bay lui trong đó. Có lần chỗ đó tổ chức diễn thuyết, sân khấu còn biến thành rất nhiều hoa, tiếng hoan hô như sấm động đến mức biến hai phòng diễn thuyết thành một."


Tiểu tr.a vừa mới nói xong, Mark có chút mở to hai mắt quay đầu hỏi Sick: "Con gặp Piccolo. Kansas?"
Sick nuốt mấy cọng mì xuống bụng, nói: "Con cùng hắn giao thủ mấy lần, xem như con giết hắn đấy."
"Trời ạ, hắn là tiên thiên pháp sư. Chiến thắng được cũng không dễ dàng ah." Mark lắc đầu.


"Con có chiến hữu bên người, hắn không có, cho nên con thắng." Sick nhếch miệng cười,lại gắp một miếng thịt nướng đặt lên bánh mì.
Nghe thấy còn có những ‘đứa trẻ’ khác có thể đến nhà mình, Mark vui vẻ hẳn: "Lần sau thỉnh nó tới dùng cơm."


Tiểu tr.a nghĩ, Mark không như những gì cậu mong muốn, là một con rồng "Chỉ biết là chuyện trong thế giới rồng". Ông phải biết tường tận những sự kiện trong thế giới nhân loại mới có thể đoán được Tiểu tr.a đang nói cái gì.


Con rồng này từng học đại học pháp sư, lại ở trong thành thị nhân loại, những kinh nghiệm này cũng không có uổng phí, ông đúng là đã dung nhập vào xã hội này.


Mặc dù thoạt nhìn ông không giống như là "Thích chuyện xã hội, luôn đuổi theo những tin hot nhất", ít nhất cũng còn tiếp cận với "con người ở phố".
Có lẽ có thể yên tâm để cho ông chăm sóc Sick, không đến nỗi nuôi tên kia thành rồng.


Đang nghĩ, bên ngoài truyền đến tiếng leng keng. Tiểu tr.a biết ở đây không có chuông cửa, cậu nhìn Sick với vẻ nghi hoặc.
Sick giải thích: "Có cây ma pháp khi đạp sẽ phát ra tiếng. Cách giẫm khác nhau, tiếng phát ra cũng khác nhau, có thể làm ám hiệu."
Mark đi ra ngoài, khi trở về còn cầm trong tay một tờ báo.


Tiểu tr.a thấy trên đó viết "Long tộc nhật báo".
Mark ngồi xuống mở tờ báo ra, đọc rất chăm chú. Bộ dáng kia làm Tiểu tr.a liên tưởng đến một vài người cầm bảng biểu tình trước những hội nghị lớn.
Mark nhìn một cái, đột nhiên hô lên: "Thiệt là!"
Sick nhìn vào trang báo Mark đang xem: "Xảy ra chuyện gì?"


Mark bất bình: "Trong một cuộc gặp cấp cao của nghị viện, bọn họ phiên dịch loài rồng chúng ta thành『 quỷ tập hạp 』! Ma thú này chuyên ăn thịt trẻ con a! Thật không tôn trọng chúng ta rồi! Đều kháng nghị bao nhiêu lần còn làm như thế!"


Sick cũng nhíu mày: "Ah, thật sự là quá mức. Làm sao bây giờ? Gửi thư kháng nghị cho đến khi phòng phiên dịch nổ luôn?"
Mark nói: "Đáng giận. Ta muốn gửi thư đến thành phố yêu cầu bọn họ sữa chửa."
"Lần trước đã làm rồi, lần này gửi cho thị trưởng a. Hay là gửi đến tòa báo lớn đây? Như là..."


Tiểu tr.a vừa ăn vừa nhìn hai thầy trò thảo luận, thật giống như lúc chúng ta thảo luận các vấn đề y tế, giáo dục, môi trường...


Không có vấn đề. Cho dù để Sick sống với con rồng kia, hắn cũng sẽ quan tâm hiện trạng xã hội, thậm chí tham dự hoạt động xã hội, như là yêu cầu chính phủ sửa lại cách phiên dịch ——
—— không đúng.
Tiểu tr.a cẩn thận nghĩ nghĩ, không đúng.


"Sick, sao cậu lại bàn chuyện xã hội trên góc nhìn của một con rồng?!"






Truyện liên quan