Chương 47

Mạch Khiết triệu tập cuộc họp chuyên đề của M Beautiful phiên bản mới.
Trước tiên để mọi người thảo luận kì mới nhất đưa ra kế hoạch gì hay. Đợi đến khi mọi người cũng nói được kha khá rồi, Mạch Khiết mới bảo Lý Mộng Long phát cho mọi người xem nội dung kế hoạch đã được in sẵn, Mạch Khiết nói:


- Tôi định lấy "mối tình đầu" làm chủ đề cho một số tạp chí của chúng ta. Trong bản kế hoạch cụ thể này có rất nhiều công việc tỉ mỉ, cụ thể phân công đến từng người, hy vọng mọng người đều có thể hoàn thành đúng tiến độ và đạt hiệu quả. Tuần sau giao nhiệm vụ, tôi sẽ trực tiếp tiến hành chọn lựa.


Có một đồng nghiệp lập tức tỏ vẻ băn khoăn:
- Mối tình đầu, chủ đề này liệu có cũ rích quá không? Liệu độc giả có hứng thú với đề tài này không?
Mạch Khiết nhún vai:


- Hiện nay đang có trào lưu phục hồi lại những thứ cổ xưa, chủ đề về mối tình đầu mãi mãi không phải là cổ xưa.


Mạch Khiết giao nhiệm vụ cho từng người. Cô lạnh lùng liếc nhìn Lý Mộng Long, anh ta cũng đang ngẩng đầu nhìn cô, khóe môi cũng lộ ra nụ cười. Sau khi tan họp, Lâm Mạnh lặng lẽ bước vào báo cáo với Mạch Khiết:
- Tổng biên tập Mạch, em nhìn thấy Lý Mộng Long đi sau tổng biên tập Lâm Đại bước vào quán café.


Mạch Khiết gật đầu, nói nhỏ:
- Em tiếp tục theo dõi xem họ nói chuyện bao lâu?
Lý Mộng Long ơi là Lý Mộng Long, anh muốn học làm "nội gián" giống như "Vô gian đạo[ ]", đáng tiếc là đạo hạnh của anh không được cao thâm.
[ ] Một bộ phim khá nổi tiếng của Hồng Kông.


available on google playdownload on app store


Về sau, Lâm Mạnh nói với Mạch Khiết, cô nhìn thấy Lý Mộng Long và Lâm Đại cùng nhau đi ăn trưa, người đi trước kẻ đi sau, bộ dạng rất thần bí.


Có thể dễ dàng đoán ra ngay được những việc tầm thường mà hai người đó làm sau khi rời khỏi công ty, chắc chắn một người ôm vai một người ôm eo, một người ra sức báo cáo tin mật, còn một người thì ra sức thề nguyện tâm đầu ý hợp, hùa vào làm bậy, đúng là cùng một giuộc.


Trông thấy Lâm Mạnh có vẻ như muốn nói gì đó nhưng lại thôi, Mạch Khiết nói:
- Tiểu Lâm, có việc gì thì em cứ nói thẳng ra đi.
Lâm Mạnh nói:


- Tổng biên tập Mạch, em hơi lo lắng kế hoạch về "mối tình đầu" của chúng ta lần này sẽ bị tiết lộ cho bên kia... Ngón tay cô chỉ về phía phòng làm việc của Lâm Đại.
Mạch Khiết nho nhã khuấy cốc café đen, thầm nghĩ tôi còn lo Lý Mộng Long chẳng chịu ân cần nữa cơ.


- Ờ, chị sẽ suy nghĩ về việc này, em đi làm việc của mình đi!
Đợi sau khi Lâm Mạnh đi rồi, Mạch Khiết nhìn biểu tượng QQ của Lý Mộng Long ở trong máy vi tính của mình sửa đổi phần đặt tên, chuyển thành: Tên trộm thành tinh!


Ba hôm sau, M Beautiful triệu tập cuộc họp kế hoạch chọn lựa đề tài. Mạch Khiết vừa đi vào phòng họp đã cảm thấy bầu không khí ẩn chứa điều gì đó khác lạ. Cô nhìn thẳng vào Lâm Đại, thấy trên mặt Lâm Đại thể hiện ý cười rất khó nắm bắt, ánh mắt hai người chạm vào nhau, Lâm Đại lập tức né tránh, rõ là có tật giật mình.


Mạch Khiết trấn tĩnh ngồi xuống, hỏi:
- Tổng biên tập Lâm, cô nói trước hay là tổ của chúng tôi nói trước đây?
Đôi lông mày được tỉa tót gọn gàng của Lâm Đại khẽ rưới lên, khóe môi thấp thoáng nụ cười mỉm:
- Luận về địa vị cũng nên là tổ chúng tôi nói trước!


Cô ta nhìn căn phòng họp yên tĩnh một lượt, khẽ hắng giọng tranh nói trước:
- Số này chúng tôi quyết định sẽ chọn đề tài về "mối tình đầu"...
Trong phòng họp bỗng chốc một thoáng nhốn nháo, Lâm Mạnh lo lắng nhìn Mạch Khiết thấy cô không lên tiếng, Lâm Mạnh nói:


- Nhưng kế hoạch của tổ chúng tôi cũng là...
Mạch Khiết khua tay về phía Lâm Mạnh để ngăn cô nói tiếp.
Lâm Đại cười nói:
- Sao thế? Tổng biên tập Mạch, nhân viên cấp dưới của cô định nói gì vậy?
- Ồ, tôi đoán là cô ấy rất mong muốn tổng biên tập Lâm nói tiếp. Xin mời!


Khóe mắt cô khẽ lướt qua Lý Mộng Long thấy bộ dạng "tên trộm thành tinh" này như thể việc này không liên quan gì đến mình, nhắm hờ mắt như thể đang ngủ gật.
Lâm Đại nói:


- Vậy thì tôi sẽ tiếp tục nói. Chủ đề kế hoạch của chúng tôi là "mối tình đầu", có thể mọi người sẽ cảm thấy nội dung kế hoạch này hơi cũ, nhưng hiện thời đang dấy lên phong trào phục cổ, mọi người rất khao khát sự trở lại của tình yêu thuần khiết giản đơn. Cho nên chúng tôi đã kịp thời đưa ra kế hoạch này, còn phải nhờ các bạn ở M Beautiful phiên bản mới chỉ giáo, giúp đỡ thêm đấy!


Sau một chữ "đấy" kéo dài, cô ta không thể nào che giấu nổi sự đắc ý ở trong lòng.


Tất cả ánh mắt của các thành viên trong M Beautiful phiên bản mới đều dồn cả vào Mạch Khiết. Thật quá bất ngờ, kế hoạch của hai tổ lại đụng hàng! Có người xấu bụng lấy làm vui mừng trước tai họa của người khác, xem ra là đã có người tiết lộ thông tin chọn đề tài, cũng có thể hai vị tổng biên tập này không thèm để tâm đến hình tượng của mình mà cãi nhau một trận tơi bời.


Mọi người đều sốt sắng chờ đợi phản ứng của Mạch Khiết, nào ngờ, Mạch Khiết vẫn điềm tĩnh, cô còn nhẹ nhàng hỏi Lâm Đại đã nói xong chưa. Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, cô rút từ trong file kẹp ra một tập tài liệu.


Phòng họp khôi phục lại sự yên tĩnh, mọi người đều muốn xem vị cấp trên có khuôn mặt hiền từ nhưng trái tim lạnh lùng này sẽ đối phó với tổng biên tập Lâm Đại như thế nào?


Trước khi mở lời, Mạch Khiết lại một lần nữa liếc nhìn Lý Mộng Long, thấy anh ta vẫn khép hờ mắt, trong lòng bất giác cảm thấy hơi thất vọng, kịch hay như thế này chắc anh ta sẽ không bỏ lỡ đấy chứ?
Giọng của cô từ tốn:


- Nói ra cũng thật là thú vị, tổng biên tập Lâm, chúng ta cũng thật là có thần giao cách cảm... Tôi cũng từng lên kế hoạch chủ đề "mối tình đầu", nhưng mọi người đều có ý phản đối, cho rằng chọn lựa nội dung đề tài như vậy hơi cũ kĩ, tôi cảm thấy tôi cũng nên tôn trọng ý kiến của mọi người. Đúng vậy, bây giờ cũng đang dấy lên trào lưu phục cổ, nhưng độc giả của chúng ta là nữ giới, một đặc điểm lớn của nữ giới chính là nếu như thực lòng toàn tâm toàn ý yêu một người đàn ông nào đó tất nhiên sẽ quên hẳn người cũ – bất luận người cũ là mối tình đầu hay là người chồng đầu tiên, những gì tôi nói không phải phủ nhận kế hoạch của tổng biên tập Lâm, đây chỉ là lời nói phiến diện một chiều của tôi thôi... Cho nên chủ đề của chúng tôi chọn là "ngoại tình". Cuộc sống cứ nhạt nhẽo trôi qua, phụ nữ đều khao khát có một mối tình khác, bất luận việc ngoại tình này đã thực sự xảy ra hay mới nằm trong suy nghĩ, mọi người hãy lật giở tấm vải che giấu nỗi thẹn thùng, cùng nhau thảo luận một chút...


Sau khi Mạch Khiết trình bày một cách lưu loát xong, đắc ý liếc nhìn Lâm Đại, cô ta giờ trông như một quả bóng bay đã bị rút hết không khí, cả người mềm nhũn dựa hẳn vào ghế.


Cô cài "nội gián" ở chỗ tôi, đâu có biết rằng đã bị trúng kế "phản gián", Lâm Đại ơi là Lâm Đại, muốn đâm tôi một dao từ sau lưng, chúng ta cứ từ từ mà đấu tranh với nhau. Chủ đề "mối tình đầu" đã bị lạm dùng quá nhiều rồi, coi như tôi tặng cho cô một món quà ăn cắp ý tưởng của người khác! Mạch Khiết xém chút nữa bật cười thành tiếng, mọi người lục tục rời khỏi đó. Mạch Khiết thu dọn tài liệu ở trên bàn và cuối cùng phải ngẩng đầu lên nhìn, thấy Lý Mộng Long vẫn đang ngồi ở vị trí của anh ta, ánh mắt sáng rực chằm chằm nhìn cô:


- Tổng biên tập Mạch, cô chắc phải mời tôi ăn cơm chứ! – Lý Mộng Long nói – Tôi đã đặt chỗ trước rồi, nhà hàng Long Thành, món cá mú ở đó khá ngon.
Mạch Khiết trừng mắt nhìn anh ta một cái.


- Có phải anh hỏi nhầm người rồi không? Anh hãy đi tìm chủ nhân của mình đấy, còn nữa, tôi định nói với sếp để anh rời khỏi tổ của chúng tôi, tổ của chúng tôi là ngôi miếu nhỏ, không đủ chỗ cho vị thần lớn là anh đây, không cản trở anh đến tổ lớn của Lâm Đại để có cơ hội phát triển tốt hơn. Lý Mộng Long xoa xoa chiếc cằm nhẵn mịn, giọng nói mang theo chút giễu cợt:


- Nếu như không phải là tôi, lần này cô có thể giáng cho Lâm Đại được một đòn nặng nề như thế không? Qua cầu đừng nên rút ván mà.
- Ơ, Lý Mộng Long, câu nói này của anh có ý gì vậy?
Anh ta đứng dậy ném một tập tài liệu xuống trước mặt cô:


- Xin phiền cô lần sau bài binh bố trận nhất định phải chú ý đến chi tiết, trong bản kế hoạch "mối tình đầu" có quá nhiều từ sai lỗi chính tả, rõ ràng khi cô thiết kế bản kế hoạch này rất lơ là, đây không phải là tác phong thường ngày của cô, cô vốn không hề có ý định hoàn thành bản kế hoạch này. Cô chẳng qua là muốn sử dụng kế "phản gián". Tôi tác thành cho cô, làm quân cờ của cô, cô đừng có qua cầu rút ván đẩy tôi cho người khác.


Mạch Khiết ngẩn người.
Bản kế hoạch đó quả thực là cô viết rất cẩu thả, bởi vì biết rằng vốn không dùng đến, thật không ngờ bị Lý Mộng Long nhận ra sơ hở.
- Sao? Nhà hàng Long Thành, có đi hay không?
Mạch Khiết trầm giọng nói:


- Không đi, anh tự đi, sau đó đưa hóa đơn thanh toán cho tôi, ngồi đối diện với gương mặt này của anh, dù đồ ăn có thơm ngon nữa cũng ăn không ngon miệng nổi.
Mạch Khiết đi lướt qua, để lại mùi hương thoang thoảng.


Lý Mộng Long nhìn bóng lưng thon thả của cô, vuốt cẳm, nở nụ cười ma mãnh, người phụ nữ này, cũng khá thú vị đấy, luôn cho rằng mình làm việc rất hiệu quả, nhưng lại luôn làm không đến nơi đến chốn. Nhưng chính bởi vì chút vị chát này khiến cho người ta cảm thấy cô rất đáng yêu...






Truyện liên quan