Chương 37: Tiên Đạo Tông ta tới
Lăng Thần nghe đến đây, hắn chợt nhớ ra sư tỷ cùng sư muội thế nhưng là Tiên Đạo Tông đệ tử. Nên hắn có thể tìm kiếm hai người dễ dàng, không cần như bây giờ.
Hắn quyết tâm, đứng thẳng người truyền âm lại cho sư tôn: "Sư tôn ta muốn đạt đến Trúc Cơ cảnh giới mà người từng nói."
Lão nhân trong nhẫn hắn cười cười: "Ngươi vậy mới phải là đồ đệ của ta." hắn cười ha ha, Lăng Thần hắn quyết tâm thật sự không muốn tràng cảnh đó xảy ra lần nữa.
Lăng Thần lần này, sẽ không để sư muội sư tỷ phải khó khăn. Lăng Thanh Lăng Liên hai người rời đi, vừa đi được vài bước, Chấp sự đi đến mời hai người vào trong thuyền, không cần đứng ngoài này.
Lăng Liên, Lăng Thanh gật đầu nàng suy nghĩ mệt ch.ết ta, cần ngồi xuống không thể đi thêm nữa. Ta muốn phi hành sư tôn tại sao ngươi lại phong bế cảnh giới ta đi đến Luyện Khí cảnh nhất giai.
Tại sao không phải là Trúc Cơ cảnh sơ kỳ đi a, nàng suy nghĩ thì cũng đã được Lăng Liên dìu vào trong thuyền, nàng ngồi xuống ghế được chấp sự mời trà.
"Đa tạ hai vị đã tương trợ việc này ta sẽ báo cáo chưởng môn." Lăng Liên phất tay "Tiền bối không sao ta giúp đỡ đồng môn, sư môn trong tông môn là thường tình!"
Chấp sư nghe vậy lòng nghẹn ngào không thôi, hắn vậy mà thương cảm hai nữ hài tử này. Vậy bây giờ hai nữ hài tử cũng thương cảm đồng môn sư môn.
Chấp sự vẻ mặt uy nghiêm: "Các ngươi ta sẽ cáo trạng tông môn, không ai có thể ghi dễ các ngươi ta sẽ đích thân báo cáo chưởng môn." nói xong chấp sự rời khỏi.
Lăng Liên đưa tay ra rót một chén trà, lại đưa đến bên cạnh Lăng Thanh đưa cho nàng chén trà: "Muội muội ngươi uống trà." nàng cũng dùng qua thần thức xem trà có độc hay không.
Không có độc nàng mới giám đưa Lăng Thanh, Lăng Thanh gật đầu: "Ân." đưa hai tay nắm lấy đưa đến cạnh môi uống một ngụm, như một hài tử đồng dạng rất khả ái.
Lăng Liên Liên nuốt nước miếng, nàng lại quay người tự rót thêm một chén trà tự đưa cho nàng uống, bên này trong Tiên Đạo Tông nội môn bên trong, chấp sự: "Ba vị đây là động phủ của các ngươi."
Hắn cũng an bài cho ba người động phủ không cách xa nhau là bao, Vân Phàm gật đầu nói đa tạ tiền bối.
Vân Phàm chắp tay khom người hướng Chấp sự, Chấp sự lại đưa tay ra đỡ lấy Vân Phàm: "Hoàng tử người đứng dậy, không thể như vậy."
Chủ ý của hắn là người thân là hoàng tộc không thể cúi chào người khác: "Tiền bối khách khí." chấp sự hắn nhìn thân ảnh Vân Phàm mà không khỏi cảm thán.
Thân là hoàng tộc, tư chất cảnh giới cao thâm không kiêu ngạo đây thật không hổ là thiên kiêu trên thiên kiêu "Đây là lệch bài của ba vị có thể đi lại trong tông môn dễ dàng."
Hắn khom người chắp tay: "Ta có việc đi trước ba vị thong thả cáo từ!"" Vân Phàm gật đầu chắp tay.
Chấp Sự rời đi, Vân Phàm Mạn Chi cùng Tô Hạo nắm trên tay tấm lệnh bài thì nhìn xuống.
Trên có khắc chữ Tiên Đạo Tông, đây tại sao không có tên hắn Vân Phàm mộng bức, nhưng sau khi hắn lật lại tấm lệnh bài thì thấy bốn chữ theo hàng dọc trên đó xuống. Nội Môn Vân Phàm.
Bên cạnh hắn hai người cũng nhìn thấy vậy nội môn Tô Hạo, Thiên Thanh Mạn Chi ba người nhìn nhau rồi quay lại động phủ của mình.
Vân Phàm hắn chính giữa là động phủ, bên trái là Mạn Chi. Động phủ bên phải là Tô Hạo.
Ba người đều bước vào trong động phủ, Vân Phàm vừa bước vào trong, trước mắt là một giường đá, bên trên còn có rơm dạ, còn có một cái bàn cùng một cái tủ.
Thêm vài cây nến bên sát vách tường, thật sự không bằng trong cung, may mắn còn có giường nếu là nội môn phải ngủ trên đất, nhưng mà đệ tử vẫn có thể tự làm giường cho bản thân.
Vân Phàm cảm thán, lên giường ngồi xuống tu luyện hắn không cần dọn lại động phủ. Vân Phàm cảm nhận linh khí nồng đậm, muốn đột phá là chưa thể!
Bên này Tô Hạo hắn cũng bước vào trong động phủ cảnh trước mắt không khác gì Vân Phàm.
Hắn lại bố chí thêm vũ khí từ trong nhẫn trữ vật Phụ Thân cho hắn, Tô Hạo chuẩn bị hoàn tất hắn nhảy lên giường ngồi xuống tu luyện.
Mạn Chi phòng cũng không khác hai người là bao, nàng dùng linh khí phá hủy giường bằng đá.
Thay bằng giường gỗ chăn ấm nện êm, phủ màu hồng đẹp mắt, nàng thật sự rất ưu thích cái đẹp đây. Mẫu thân nàng Thiên Lung đưa cho nàng rất nhiều đồ.
Nàng đi đến thay bàn đá bằng bàn gỗ, cũng phủ xung quanh động thành một bức tường gỗ, thời gian qua đi nàng mới hoàn tất mấy công việc này.
Mạn Chi lau bụi bẩn trên tay lại nhìn xung quanh động phủ, đều biến thành dạng giống trong phòng tỷ tỷ. Nhưng mà khác một điều là nàng chưa chuẩn bị hoàn thiện.
Còn có còn có thế nhưng không có tỷ tỷ đây, nàng uất ức thật sự muốn khóc ô ô, Mạn Chi nàng kiên định không dễ dàng khóc, đáng tiếc nhớ tỷ tỷ, mẫu thân lại không kìm nén được.
Một hướng khác.
Thuyền bay cũng gần đến Tiên Đạo Tông, Lăng Thần hắn nhìn xung quanh xem xét Tiên Đạo Tông.
Lăng Thần ánh mắt nhìn xung quanh cảnh vật
Chấp sự trên cao: "Chư vị đệ tử chúng ta đã sắp đến Tông môn các ngươi chuẩn bị cho tốt." Lăng Thần cũng nghe rõ, hắn nhìn về phía Tiên Đạo Tông.
Hắn cũng lưu lạc tới nơi đây cũng chưa hề đi qua Tiên Đạo Tông, lần này là lần đầu tiên. Hắn cũng ngơ ngác như lúc Vân Phàm mới đến đây. Lăng Thần cũng nhớ đến khi hắn lưu lạc trên đại dương.
Gặp gỡ sư tôn, kể từ đó cảnh giới hắn cũng tăng đến Luyện Khí cảnh cửu giai. Cùng sư tôn trôi lạc từ Thánh Linh Dương, là tên đại dương bao quanh lấy Tây Vực.
Lăng Thần tạo nên thuyền gỗ, đi đến một thành hướng đông nam Tiên Đạo Tông hắn không ở trong đó bao lâu liền đi đến Tiên Đạo Tông thành khác.
Lăng Thần cũng chỉ biết như thế, rồi lại đi đến Vân gia Thành cũng gặp được tuyển chọn đệ tử. Hắn không muốn tham gia nhưng mà nghe theo sư tôn hắn cũng gặp được sư muội sư tỷ.
Lăng Thần đa tạ hảo ý của sư tôn, hắn nhìn chăm chú Tiên Đạo Tông, bên trong thuyền Lăng Thanh cùng Lăng Liên nghe vậy cũng nhìn ra phía cửa sổ thuyền.