Chương 38: Nghi ngờ
Cảnh trước mắt làm hai người không thấy ngạc nhiên, quy mô như này còn ít hơn ma tông hai người từng ở.
Tiên Đạo Tông thân là cao cấp tông môn vậy mà không có to lớn bằng Ma Tông khu vực tông môn.
Hai người cũng không suy nghĩ nhiều mà ngồi trên ghế, nhìn nhau. Không biết qua bao lâu thuyền cũng gần sát ngoại môn đỉnh núi.
Trăm người trên thuyền cứ như vậy đi xuống, dần dần người xuống hết chỉ còn lại Lăng Thanh cùng lăng Liên ở trong thuyền, hai người cũng đứng dậy đi đến.
Thì chấp sự chạy đến: "Hai vị cô nương đi theo ta một chuyến." Lăng Thanh cùng Lăng Liên gật đầu, quay lại ít phút trước, khi hắn còn cáo trạng chưởng môn.
Chưởng môn nói với hắn: "Đưa hai vị cô nương đó đến gặp ta, để ta xem rốt cuộc có phải ma tông tình báo không."
Có thể làm một Trúc Cơ cảnh hậu kỳ sợ hãi, một là ẩn giấu tu vi hai là trong người hai người pháp bao, hoàng giai cấp bậc.
Chấp sự truyền âm gật đầu, nên mới có cảnh chấp sự mời hai người hắn bóp nát lệch bài trên tay, ba người biến mất xuất hiện ngay tại một đại điện.
Trên cao là một trung niên nam nhân ngồi trên đó nhìn xuống dưới ba người: "Ngươi lui ra." chấp sự gật đầu thối lui ra khỏi đại điện.
Đứng trên cao nam nhân nhìn xuống: "Các ngươi rốt cuộc là ai?" hắn dùng cảnh giới giảm xuống Trúc Cơ cảnh hậu kỳ đè ép xuống hai người.
Nhưng cũng không có phản ứng gì, hắn lại tăng cao đến Viên Mãn, Lăng Thanh cùng Lăng Liên mới ngã xuống nền mà nằm xuống, hắn dùng linh khí bao quanh hai người.
Không cảm nhận có ma khí trên người, thở dài quả nhiên không phải, hắn từng ra chiến trường vạn lần, biết nhiều về ma tông đệ tử.
Sẽ có ma khí vây quanh nếu ẩn dấu cũng vẫn có thể biết được, với cảnh giới bây giờ của hắn.
Hắn đứng dậy thu hồi uy áp, Lăng Thanh cùng Lăng Liên run rẩy nằm dưới đất, Lăng Liên sắp hộc máu đến nơi. Cuối cùng cảm nhận được uy áp thu hồi.
"Tiền bối ngươi thế nhưng lại uy hϊế͙p͙ hai nữ hài tử giống như chúng ta?" nàng gắng gượng đứng dậy một tay ôm bụng ho khan nói.
Lăng Thanh nàng muốn ch.ết đến nơi, cũng không thể dùng đến cảnh giới bởi vì nàng biết đây chỉ là uy hϊế͙p͙. Không giết ch.ết hai nàng.
Bản thân muốn ch.ết đến nơi, nàng nằm đấy nhắm mắt ảo tưởng về Địa Cầu sinh hoạt. Lại nhớ đến hàng ngày mua trang phục đây, nàng cũng không thể nghe được hai người lời nói.
Trung niên nam nhân đứng trên cao: "Haha hai vị cô nương thứ lỗi, thứ lỗi ta thế nhưng không có ác ý, ta thế nhưng thắc mắc tại sao cô nương có thể để một vị Trúc Cơ cảnh hậu kỳ sợ hãi?"
Lăng Liên nhìn lên cao vị chưởng môn đưa tay sờ lấy trong túi áo đưa ra một kiện pháp bảo, có hình dạng là một màu hồng lông, Chưởng môn trên đài cao thấy Lăng Liên vừa đưa ra.
Đây đây là lông Hồ Ly, Lăng Liên biết chắc sẽ gặp phải tình huống này nên xin chủ thượng lông Hồ Ly đã biết trước.
Nàng quả nhiên thông minh, nhưng mà nàng vừa ngước nhìn xuống dưới.
Lăng Thanh vậy mà hộc máu, chảy máu liên tục từ miệng nằm trên sàn trong đại điện?
Trung niên nam nhân đứng trên cao thấy Lông Hồ Ly. Hắn ngồi xuống ho khan: "Hóa ra là lông của Hồ Ly có thể dọa được Trúc Cơ cảnh hậu kỳ là đương nhiên haha."
Lăng Liên cũng thu hồi lông hồ Ly vào trong tay áo, lại nhìn về phía trung niên nam nhân: "Tiền bối ngươi thế nhưng không chữa trị cho chúng ta, người xem muội muội ta."
Trên cao trung niên nam nhân nhìn xuống, hắn nhìn thấy nữ hài tử mặc Lam Y. Hộc máu liên tục, hắn cũng đơ người. Lại nhìn về phía Lăng Liên: "Ngươi cũng bị thương, ta xin giới thiệu."
"Ta gọi Tiên Tông, là chưởng môn Tiên Đạo Tông." hắn không nói ra cảnh giới của mình, bởi vì cao nhân không dễ dàng tiết lộ danh tính hay cảnh giới.
Hắn phất tay một bình đan dược từ trên cao bay xuống.
Lăng Liên đưa tay ra bắt lấy, cầm lấy bình đan dược màu trắng, mở nắp ra đưa lên đổ xuống tay, nàng cũng dùng thần thức xem
qua có độc hay không?
Trên đài cao Tiên Tông thấy: "Đan dược này không có độc các ngươi có thể dùng." hắn không khỏi cảm thán, hai nữ hài tử này vậy mà cẩn thận như vậy.
Lăng Liên bên dưới, cúi người đỡ Lăng Thanh dậy, nàng đỡ Lăng Thanh dậy thì thấy Lăng Thanh mắt nhắm mắt mở nói liên tục: "Đây là đâu, ta tốt cuộc là ai."
"Còn có âu phục của ta? rốt cuộc là đi đâu?"
Nàng ngửa mặt lên cao, trong tiềm thức có thể thấy được thân thể cực kỳ nặng, hoạt động gân cốt không dễ dàng. Giống như say rượu, nhưng mà kèm thêm bệnh thánh thể của nàng.
Lăng Liên tê, hóa ra đây là thánh thể sư tôn nói, nhưng mà cái này sư tôn từng nói, Thánh nữ sẽ rơi vào trạng thái mộng tưởng.
Đây là trạng thái nhẹ nhất của người, không dễ dàng bị nếu cảnh giới cao thâm.
Nhưng bây giờ thế nhưng là Luyện Khí cảnh nhất giai, dễ dàng bị là điều đương nhiên.
Lăng Liên đưa đan dược vào trong miệng Lăng Thanh, nàng cảm nhận được Lăng Thanh không thể nuốt đan dược.
Chỉ đành đưa viên đan dược vào trong miệng, hôn lên môi. Nàng mới có thể dùng đan dược, cuối cùng Lăng Thanh mới không ngừng dừng, làm Tiên Tông trên cao rất hiếu kỳ?
Rốt cuộc nàng mắc bệch gì? hắn cũng không biết rõ, bởi vì Chấp Sự nói cho hắn. Hai nàng thế nhưng một người não tàn, nhưng hắn cảm thấy sư tỷ này rất thông minh mưu lược.
Còn phần sư muội, thì không thể diễn tả. Bị bệnh cùng thêm với khả ái, thêm phần hơi giống người điên.
Tiên Tông không thể nói ra lời, ho khan vài cái nói: "Các ngươi ngồi ở đây phục dưỡng, ta bảo hộ các ngươi."
Tuy ở đây là đại điện nhưng vẫn cần bảo hộ đi, Lăng Liên gật đầu, nàng giúp Lăng Thanh ngồi xuống, đi đến sau lưng nàng. Truyền công cho Thanh Nhi nàng không thể tự hấp thu linh khí.
Bản thân Lăng Thanh không thể tu luyện.
Không biết qua bao lâu, Lăng Thanh mở mắt nhìn xung quanh: "Lăng Liên?" Lăng Liên sau lưng nàng nghe vậy giọng nói nhỏ nhẹ: "Muội muội ta ở đây."
Nàng đứng dậy đi đến ôm lấy Thanh Nhi, trên cao thấy hai nữ như vậy Tiên Tông, thì đứng dậy: "Hai ngươi đã ổn, vậy thì ta cũng đưa các ngươi tấm lệnh bài ngoại môn đem tử đi."
Hắn phất tay hai tấm lệnh bài bay đến, Lăng Liên ôm lấy Thanh Nhi ngồi gục trên đất thì đưa tay ra nhận lấy hai tấm lệnh bài đeo đến. Nàng cúi thấp người đưa cho Lăng Thanh lệnh bài.
Lăng Thanh đưa tay nhận lấy, dùng tay lưu loát đeo qua bên hông. Lăng Liên cũng giống nàng đưa tấm lệnh bài đeo bên hông.
"Ta đã an bài nhà gỗ cho hai ngươi, các ngươi là tỷ muội nên ta đã an bài hoàn tất."