Chương 72: Nhận nhiệm vụ, cao thâm công pháp phi hành.
Cổ Nhược Ca nàng liền đổi qua chủ ý khác: "sư tỷ, nhị sư tỷ chúng ta vào trong nhận nhiệm vụ." Lăng Thanh đứng dậy, để lại Lăng Liên một mình thu dọn ghế vào trong nhẫn trữ vật.
Bắt đầu bước vào trong, trước mắt mấy người là vô số quầy có đệ tử phục vụ. Bên cạnh là một tấm bảng có treo nhiệm vụ trên đó, xung quanh thế nhưng cũng có ghế ngồi.
Lăng Thanh liền hướng ghế ngồi mà bước đi đến, Lăng Liên thấy vậy lắc đầu. Thanh Nhi quả nhiên vẫn như cũ, Lăng Liên nhìn Cổ Nhược Ca rồi gật đầu, hai người liền đi đêm trước bảng treo.
Có vô số tấm gỗ được treo trên đó, Lăng Liên nhìn qua một lượt bảng gỗ nhỏ hình vuông.
"Giết mười yêu thú Luyện Khí cảnh nhất giai, thưởng ba viên linh thạch hạ phẩm, một ngàn lượng bạc nhỏ."
"Giúp thôn dân trồng trọt, duyệt trừ châu chấu phá hoại mùa màng thưởng hai viên linh thạch hạ phẩm, một trăm lượng bạc."
"Thăm dò ma tông ẩn náu trong khu vực tính theo đồ vật, mà thưởng phát hiện manh mối thưởng năm viên linh thạch hạ phẩm, giết ch.ết nội gián thưởng một viên linh thạch sơ kỳ phẩm, một ngàn năm trăm linh thạch."
Nàng nhìn thấy vậy, đều không cảm thấy có chỗ tốt lành gì. Lại nhìn qua hướng khác, không thấy nhiệm vụ nào ổn định với bản thân nàng. Lại nhìn hướng Cổ Nhược Ca.
Cổ Nhược Ca nàng đang nhìn chăm chú một nhiệm vụ, trên đó có ghi nhị lưu nhiệm vụ, Lăng Liên nhìn kỹ.
"Giúp Tiêu Gia tìm kiếm tung tích, giết người hàng loạt gần đây, theo như tình báo đối thủ giết người hàng loạt là một tên Luyện Khí cảnh tam giai. Khuyến nghị trong đội có Luyện Khí cảnh tứ giai."
"Phần thưởng cho nhiệm vụ lần này, bốn viên linh thích sơ kỳ phẩm, một bình Tụ Khí Đan bán thành phẩm, một gốc thảo dược tăng một tiểu cảnh giới nhất phẩm, trên Luyện Khí cảnh tam giai không có hiệu lực."
"Mười lượng bạc lớn." nghe đến phần thưởng này Lăng Liên liền đưa tay ra, đưa trở lại Cổ Nhược Ca thất thần: "Sư muội, ngươi thế nhưng làm sao thất thần như vậy?"
Cổ Nhược Ca chê cười: "Sư tỷ không sao ta cảm thấy nhiệm vụ này quá dễ dàng nên mới thất thần như vậy." Lăng Liên cười cười: "Vậy chúng ta nhận lấy nhiệm vụ này." Cổ Nhược Ca gật đầu, đưa tay ra định nhận lấy.
Hai nàng không chú ý, sau lưng hai nàng thế nhưng có một vị đệ tử cũng đưa tay ra nhận lấy, tay ba người đều hướng nhiệm vụ mà đi đến. Cổ Nhược Ca quay người lại: "Lăng Thần ngươi cũng nhận nhiệm vụ."
Vị đệ tử kia thế nhưng là Lăng Thần, hắn không để ý tới trước mắt thế nhưng, là sư tỷ cùng Cổ Nhược Ca sư muội của hai nàng.
Lăng Liên cũng quay người nhìn lại là Lăng Thần thì cúi đầu: "Cảm tạ ngươi lần trước, ngươi cũng muốn nhận nhiệm cụ này, vậy bốn ngươi chúng ta nhận nhiệm vụ này đi a."
Lăng Thần liền đơ người: "Bốn người Lăng Thanh cũng ở đây?" Lăng Liên gật đầu quay đầu nhìn hướng xa xa ghế ngồi Lăng Thanh.
Lăng Thần cũng nghiêng đầu lại, thấy Lăng Thanh liền gật đầu: "Hảo." thế là ba người cũng nhau đi đến quầy trước mắt là một vị đệ tử. Vị đệ tử nhìn thấy ba người liền nói.
"Các vị thế nhưng không đủ bốn người, không thể nhận nhiệm vụ này." Cổ Nhược Ca bên cạnh giọng nói khác hôm qua: "Bên kia chúng ta có một vị đồng bạn nữa."
Đệ tử trước quầy cũng nhìn lại, gật đầu. Thấy Lăng Thanh quen thuộc lại nhìn Lăng Liên liền hiểu ra. Bởi vì sự việc hôm qua thế nhưng lan truyền khắp ngoại môn đệ tử.
Hắn lại nhìn ba người nói: "Các ngươi đủ điều kiện, các ngươi mang lệnh bài ra đây." ba người đồng loạt đưa ra bốn lệnh bài Bốn lệnh bài, đó thế nhưng là Lệnh Bài Lăng Thanh.
Đệ tử nhận lấy, liền cười nói: "Các ngươi biết thành gần đây đúng không, trong đó có tiêu gia phủ đệ chỉ cần các ngươi cầm theo nhiệm vụ này đi đến là được."
Lăng Liên, Cổ Nhược Ca không hiểu rõ. Nhưng Lăng Thần hắn biết rõ, liền cười: "Ta biết." tên đệ tử trước quầy nghe vậy liền gật đầu, bắt đầu dùng lệnh bài. Tạo nên một lệnh bài bản sao.
Cũng dùng tấm gỗ nhiệm vụ, truyền linh khí bốn người lên trên đó. Liền mang theo một tờ giấy tạo nên một phong thư truyền linh khí vào trong đó, lại thêm một dấu ấn đỏ chót.
Cuối cùng hắn đưa phong thư cho ba người. Mang trả lại bốn tấm lệnh bài, ba người nhận lấy, liền hướng Lăng Thanh ngồi mà đi đến. Nàng vẫn bị xa cách không ai giám lại gần nàng.
Chưa đợi ba người nói, Lăng Thanh liền nói: "Các ngươi xong rồi, vậy chúng ta đi." nàng liền đưa hai tay ra trước. Lăng Liên liền biết điều gì đó, đi đến ngồi xuống quay lưng cho nàng ngồi trên lưng Lăng Liên.
Cứ như vậy ba người rời khỏi, bốn người không cần bước ra khỏi tông môn. Bởi vì Cô Nhược Ca có thể phi hành nên bốn người đều đồng loạt cũng không bị ngăn cản.
Nên bốn người đều phi hành rời đi, bốn người lúc phi hành rời đi, nhưng mà Cổ Nhược Ca nhìn lại thấy Lăng Liên vẫn cõng trên lưng Lăng Thanh mà phi kiếm, vậy mà không có rơi?
Chắc chắn là bởi vì quen với việc này, nên không rơi a. Nàng cảm thán, bên này Lăng Thần hắn dẫn trước, sư tôn hắn truyền âm nói: "Sư tỷ ngươi đúng kì tài, vậy mà có thể cõng trên lưng Sư muội ngươi phi hành cao như vậy."
Lăng Thần định nở miệng: "Ta biết ngươi muốn hỏi điều gì, thành thục không thể nào, nếu như ở độ cao thấp ta còn tin được, nhưng đây là trên cao gió sẽ đẩy thận thể lại."
"bây giờ đang đi ngược hướng gió thổi, nên sẽ khó khăn khi bay cao. Nhưng sư tỷ ngươi có thể phi hành trên cao, còn có thể cõng trên lưng sư muội ngươi Lăng Thanh."
"Là có công pháp, ta nhìn ra cũng chỉ biết được nàng dùng linh khí trên người truyền vô kiếm, như phi hành bay công pháp bình thường. Vi sư còn nhận thấy nàng phi hành không mất quá nhiều linh khí."
"Nàng cũng có thể dùng linh khí trên người đỡ lấy, nhưng mà như vậy sẽ có thể tạo nên linh khí tiêu hao cực nhanh. Nhưng nàng lại khác có thể nhờ gió chặn lại gió."
"Ta cũng không hiểu sao nàng có thể làm ra, nhưng mà từ đó linh khí cũng khôi phục, nàng chắc chắn kèm theo phong hệ." sư tôn Lăng Thần suy nghĩ. Làm Lăng Thần mắt to, hắn còn tưởng rằng thành thục sẽ được đây.
Không ngờ đều là cao phẩm công pháp hết a, rốt cuộc trong miệng hai nàng nói mẫu thân là ai? Cảnh giới rốt cuộc là như nào, mong nàng không phải kẻ địch của ta. Nhưng mà ta làm gì có kẻ địch.
Hắn lắc đầu, chắc chắn là có rồi. tên đệ tử lúc trước đi đến cửa nhà hắn gây sự là ai? Ta hình như quên mất tên của hắn rồi, hắn dùng tay ôm lấy xoa xoa đầu cố nhận ra tên kia, kẻ thù của ta đó nha ta làm sao có thể quên a a.
Hắn xoa xoa đầu, người liên tục lắc lư. Làm Cổ Nhược Ca bên cạnh nghiêng đầu, đây là truyện gì xảy ra. Nàng không hiểu rõ mặc kệ hắn trước tiên hướng đi thành.
Thời gian cứ như vậy trôi qua, bốn người cách xa xa nhìn thấy Thành Trì, Lăng Thần hắn còn chưa đọc xong hậu cung ba ngàn đây, nghe nói Vân Ca không ra sách mới làm hắn rất buồn.