Chương 73: Tiêu Gia.
Đang trong phòng Vân Phàm liền hắt xì, dùng tay lấy khăn lau mũi, là ai nhắc đến ta đây.
Trong thành, bốn người đi đến hướng vào trong tìm kiếm tiêu gia phủ đệ. Bởi vì Lăng Thần từng đến đây, nên hắn cũng biết rõ, nơi đây cỡ nào ngưu bức a.
Có những thứ mà vạn năm trước mới có, lần này vậy mà kiếm được ở nơi đây. Nên hắn mới nói nơi đây cỡ nào ngưu bức đi, không hổ là ta, cơ duyên bằng không nhưng lâu lâu vẫn có một ít đi.
Vừa bước vào thành, Lăng Thần cũng đã hỏi thủ vệ cửa thành tiêu gia nơi ở, cũng không có cách xa quá. Hắn liền dẫn các nàng đi đến, Tiêu Gia phủ đệ lúc này.
Bốn người đi đến, thấy trước của có hai tên binh lính, liền hướng hai người: "Hai vị huynh đệ, chúng ta là đến từ Tiên Đạo Tông đệ tử đến đây là vì ủy thác."
Lăng Thần hắn bước đến cửa phủ Tiêu Gia giảng giải, nghe đến Tiên Đạo Tông đệ tử hai vị thủ vệ cửa liền hướng vào trong, xung quanh không còn một bóng người nào khác. Bởi vì Tiêu gia phủ nằm trong một góc.
Tuy không đông đúc người, nhưng thường ngày vẫn là có người a. Nhưng bởi vì mấy lâu nay xảy ra truyện kỳ quái, nên mới không ai giám qua lại.
Trước cửa phủ, có song đầu long hổ bậc cùng bậc thang đi lên, cùng vài trang trí cửa phủ bình thường. Cửa phủ màu đỏ, được in dấu không khác biệt thời trung cổ là bao.
Lăng Thanh trên lưng Lăng Liên nhìn xung quanh, nàng liền tục quan sát bức tường rào quanh đây. Bởi vì đây có khả năng là nơi án mạng cũng từng xảy ra.
Cổ Nhược Ca nàng cũng nhìn dưới đất, không có vết máu? lăng Liên nàng khác, nàng lại hướng xa xa bên phải con đường vào trong ngõ hẹp, bóng tối không rõ thứ gì. Nhưng nàng có thể nhìn thấy một ánh mắt.
Làm nàng ma môn người nên biết được điều này, còn Lăng Thần hắn đứng trước cửa phủ đợi chờ. Không biết qua bao lâu cửa phủ được mở ra, một người trung niên nam nhân mở cửa phủ.
Hẳn là tiêu gia, gia chủ Tiêu Khắc, Lăng Thần liền chắp tay nói: "Tiêu Gia gia chủ, tại hạ làm phiền, tại hạ là đến đây nhận ủy thác." Lăng Thần liền đưa tờ giấy mà tên đệ tử trước quầy đưa cho bốn người.
Gia chủ Tiêu Khắc cầm lên xem xét dùng linh khí đưa vào bên trong, quả nhiên là Tiên Đạo Tông người. Hắn liền cúi người: "Tiên Đạo Tông đệ tử a, lão phu thất lễ không ra tiếp đón tận tình, mời vào mời vào."
Hắn cúi người đưa tay ra mời bốn người vào trong. Bốn người liền gật đầu: "Hảo Tiêu gia gia chủ chúng ta vào trong."
Ân Tiêu Khắc liền cùng bốn người vào trong, Tiêu Khắc nhìn bên cạnh hắn một nô tài liền phất tay: "Ngươi nhanh chuẩn bị trà, cho các vị tiên tử tới đây."
Tên nô tài liền đưa hai tay ra, chạm vào nhau gật đầu lui ra sau. Tay áo dài quả nhiên vẫn là trung cổ thời a, Lăng Thanh một bên cảm thán lại nhìn xung quanh.
Nàng cảm thấy ở đây, ma khí nặng hơn trước cửa phủ rất nhiều, chắc chắn kẻ giết người hàng loạt là trong đây, Lăng Thanh trước tiện dùng thần thức rò xét xung quanh, liền hướng qua bên phải chỗ.
Chỗ đó, ma khí rất nặng, hình như là Luyện Thi, không ngờ ở một nơi hẻo lánh như vậy lại có Luyện Thi người, Lăng Liên nàng cũng không khác biệt là bao. Bởi vì nàng cũng luyện thi người.
Còn là Tứ Phẩm Luyện Thi, quả nhiên Luyện Thi cần nhiều máu, ha ha lần này kiếm lời to. Mong rằng hắn giết nhiều người như vậy có thể trở thành nhất phẩm hoặc nhị phẩm Luyện Thi.
Nàng rất mong chờ, Lăng Thần hắn cũng theo Tiêu Khắc vào trong phủ đệ, thì sư tôn Lăng Thần truyền âm: "Ở đây có Luyện Thi người."
Lăng Thần hiếu kỳ truyền âm lại: "Luyện Thi là cái gì? Sư tôn ta không hiểu." Sư tôn Lăng Thần cũng không che giấu: "Luyện Thi chính là khi người đã ch.ết."
"Dùng một loại cấm chú, hoặc tà thuật lên trên người tùy theo phẩm chất mà làm thi chú, nhưng ta cảm thấy đây không phải hai dạng bên trên, là ma thi."
"Ma Thi?" Lăng Thần không hiểu, Sư tôn hắn lại nối tiếp: "Ma Thi là tên tắt của Luyện Thi cùng Ma Tằm, người này dùng ma tằm đưa vào trong cơ thể người ch.ết để luyện thi."
"Dùng ma tằm sẽ có khả năng phục sinh người ch.ết, nếu ma tằm hấp thụ đủ máu người, nó sẽ ch.ết mà tạo ra sinh mệnh khí tức mới, cho nên Ma Thi là một loại khó xử lý a."
Lăng Thần hắn hỏi thêm: "Vậy lần này chúng ta thế nhưng có thể hay không chiến thắng!" sư tôn Lăng Thần lắc đầu: "Ta cũng không nắm chắm, chỉ biết xem đến đâu, hay đến đấy a."
Lăng Thần gật đầu, đi vào trong đại điện phủ, trước mắt là ba cái ghế trên cao một bậc thang, dưới xung quanh hướng Tây và Hướng Đông là bốn cái ghế.
Bốn người trực tiếp đi đến Hướng Tây ghế ngồi xuống, Tiêu Khắc hắn qua hướng đông ghế ngồi. Bởi vì hắn bây giờ thế nhưng không phải Gia chủ gì trước mắt bốn người.
Không có khả năng ngồi trên cao mà cho đệ tử Tiên Đạo Tông ngước nhìn hắn a, đây cũng là lễ nghi. Nên hắn rất cẩn trọng. Lại hướng bốn người trầm trọng nói: "Các vị mời dùng trà."
Bên cạnh tên nô tài lúc nãy cũng sai thêm năm người đi đến mời trà, Bốn người gật đầu, mang ấm trà ra trước tiên dùng linh khí xem có độc không. Không csi mới giám uống a, nhưng không để Tiêu Khắc biết được.
Chỉ còn thể giả dạng khuấy trên trà, xoay xoay nắp chén trà, rồi uống, Lăng Thần hỏi về việc giết người : "Tiêu Khắc gia chủ ngươi nói xem sự việc gần đây để chúng ta hiểu rõ về việc này a."
Tiêu Khắc hắn trầm trọng nói: "Sư việc cũng cách đây ba ngày, Tiêu gia chúng ta có không biết bao giờ, buổi tối tuần tr.a người tiêu gia."
"Lại liên tục biết mất người cũng không thi thể, chúng ta cũng tường rằng mất tích một vài vị sẽ không có vẫn đề gì, nhưng hai ngày gần đây liên tục mất thêm nhiều đệ tử khác."
"Còn có Tiêu gia chúng ta đều sợ hãi không giám ra ngoài, nên bây giờ không có thấy ai giám lại gần Tiêu gia cũng là, còn có Tiêu gia tộc nhân cũng không giám đi ra ngoài phòng."
Lăng Thần nghe vậy suy nghĩ, các ngươi đều bị người kia thâu tóm. Người kia muốn tiêu diệt các ngươi Tiêu Gia, đều bị tên kia bí mật nhốt trong phủ, từng ngày từng ngày thâu tóm.
Luyện Thi a, Lăng Thanh nghe vậy nàng suy nghĩ quả nhiên, nàng không đoán sau . nhưng mà nàng không muốn quan tâm, nên trước tiên mặc kệ. Cổ Nhược Ca nàng cũng không ngu ngốc.
Tuy nàng không có biết đến Luyện Thi, nhưng Luyện Thi trên đại lục cũng là hiếm hoi, một trên một vạn nên không có thể rõ ràng, nhưng nàng cũng biết đối phương.
Muốn tiêu diệt Tiêu Gia nên nhốt mọi người lại, nhưng mà chắc chắn có bí ẩn ở đây. Cổ Nhược Ca lại hỏi: "Tiêu Khắc gia chủ, ta có thể hỏi ngươi một điều sao."