Chương 74: Tiêu Dung.
Tiêu Khắc gật đầu, Cổ Nhược Ca nàng liền nói: "Ta nói các ngươi Tiêu gia có hay không có đồ tốt gì giường nha."
Tiêu Khắc nghe vậy cười cười: "Chắc chắn là có rồi, đồ tốt nhất tiêu gia thành." hắn cười cười nói.
Làm Cổ Nhược Ca hớn hở, cứ như vậy Lăng Thần cùng Tiêu Khắc hàn huyên hồi lâu. Cũng biết được kha khá, những người bị ám sát đều có một điểm chung đó là không thấy thi thể.
Ngay cả máu xung quanh cũng như vậy, cho nên lần này Tiêu Khắc đã nói khó có thể giải quyết, nhưng đối với bốn người đã biết chút ít. Lăng Thanh nàng bị bệnh giả ngu, Lăng Liên nàng cũng theo đó mà làm não tàn nhân vật.
Nên nàng cũng không tiết lộ, nếu cần tiết lộ điều vài điều đã là. Lăng Thần hắn am hiểu mọi thứ, nhờ sư tôn. Cổ Nhược Ca nàng tuy tính cách oa oa nhị công chúa, nhưng vẫn rất thông minh.
Trời cũng dần tối, ba nàng ngủ chung một phòng, Lăng Thần hắn bên cạnh phòng cũng như canh gác. Cả bốn người đều không ngủ bới vì, bốn người đều biết người mà giết người hàng loạt.
Muốn nhốt Tiêu gia lại trong phủ, nuôi gà đợi đến ngày giết đồng dạng, cho nên chắc chắn sẽ đến, phòng hai người cũng gần hướng đông cửa vào, cũng gần nơi phát ra ma khí luyện thi người.
Nên chắc chắn sẽ biết được điều gì, ba nàng ngồi trong phòng. Cổ Nhược Ca ngồi trên ghế pha trà miệng suy nghĩ nói ra: "hai vị sư tỷ ngươi nói xem, chúng ta muốn giết người không gây ra vết tích máu thì nên như thế nào?"
Lăng Liên ngồi bên cạnh ghế, ngồi uống trà: "Theo ta nghĩ một là đối phương quá mạnh, một chiêu liền giải quyết, như vậy máu sẽ không kịp chảy ra mang theo thi thể mà chạy đi."
"Còn có đối phương tuy không mạnh nhưng giết được đối phương, ăn tươi nuốt sống, ngay cả máu cũng ɭϊếʍƈ sạch." Cổ Nhược Ca nghe vậy cảm thấy cũng đúng lại không hoàn toàn đúng.
Nhưng mà ɭϊếʍƈ sạch cái này có hơi a. Cổ Nhược Ca nàng không hề hay biết ɭϊếʍƈ sạch ý chỉ rằng đối phương là tu ma, luyện thi hút máu người, nên mới nói ra như vậy.
Lăng Thanh một bên nàng gật gù ngủ, đầu cứ rơi xuống rồi lại đứng dậy. Bỏi vì nàng biết, đối phương chỉ là Luyện Khí cảnh lục giai mà thôi, dễ dàng giải quyết cho dù bây giờ nàng là Luyện Khí cảnh nhất giai.
Một chiêu dễ dàng giải quyết, là như thế nào? Nàng cản bản không muốn giải thích, không biết qua bao lâu, trời cũng tối, sắp đến mười hai giờ thời gian.
Bên ngoài bỗng nhiên có tiếng động. Bốn người đều đồng loạt mở mắt, nhảy ra ngoài mà tìm kiếm tung tích đối phương. Để lại Lăng Thanh một mình ngồi ngơ ngác, các ngươi quên ta đây.
Bên trong phủ đệ Tiêu Gia lúc này, một bóng đen đang nhảy trên mái nhà, thì ba bóng người liền từ dưới xuất hiện. Một người cầm theo một thanh thương dài hướng áo bào bịt mặt đen nhảy trên mái nhà.
Một thương đụng chúng bụng hắn, người hắn bị đẩy ra sau theo thương chém ngang đến. Hắn người cũng nôn ra máu, làm khăn bịt mặt trên miệng cũng đỏ ngầu, mà rơi xuống trước sân nhà.
Lăng Thần hắn xuất hiện ngay trước mắt một kiếm chém xuống, Cổ Nhược Ca nàng không quen dùng vũ khí, nhưng lâu lâu nàng vẫn muốn sử dụng. Liền từ trên cao mội cước đá bịt mặt đen người.
Bịt mặt đen liền đưa tay ra, nhận lấy thanh kiếm Lăng Thần chém xuống, hắn cầm lấy thanh kiếm, làm tay áo bằng vải đen bị chém rách. Máu chảy ra tí tách, cùng với Cổ Nhược Ca lại một cước đá hắn bay ra ngoài.
Hắn thân hình hơi nghiêng xuống, đưa hai tay ra đỡ lấy không muốn ngã trên đất, tên bịt mặt nhìn ba người trước mắt chỉ là Luyện Khí tứ giai hai tên, cùng một nhị giai.
Có thể đồng loạt công kích hắn, để hắn khó mà phòng bị. Không ngờ nhanh như vậy Tiêu gia đã tìm kiếm Tiên Đạo Tông phụ giúp a, hắn liền từ trong tay xuất hiện một kiện thanh trọng kiếm.
Xung quanh thanh trọng kiếm, toàn là màu đỏ của máu, cùng với ma khí dày đặc. Cổ Nhược Ca thấy vậy: "Ngươi rốt cuộc là đã giết bao nhiều người?"
Áo bào đen cười ha hả: "Ta giết bao nhiêu người ta không còn nhớ rõ. Nhưng ta biết chắc chắn các ngươi a lần này cũng sẽ được yêu thích từ trọng kiếm của ta."
Áo bào đen thân hình liền bộc phát ra Luyện Khí cảnh lục giai, Lăng Liên nàng liền giật mình: "Luyện Khí cảnh lục giai, không tồi." áo bào đen chưa cho nàng nói hết câu liền thuấn di.
Đi đến trước mắt nàng, Lăng Liên nhìn thân hình hắn một tay mạnh mẽ đưa thanh trường kiếm lên cao. Hướng nàng muốn chém tới, lăng Liên liền đưa cây thương của mình lên hai tay nắm chặt.
Kiếm chém xuống, đẩy lui nàng ra xa, áo bào đen thân hình vẫn chỗ cũ, nhưng Lăng Liên một kích này quá mạnh mẽ. Lăng Thần hắn thân hình biến mất, xuất hiện trên cao.
"Tiên Đạo Kiếm." thanh kiếm của hắn liền xuất hiện màu lam sắc, một đạo chém xuống. Áo bào đen cũng đưa trọng kiếm ra đỡ lẫy, lúc hắn vừa đưa ra đỡ lấy Cổ Nhược Ca thân hình xuất hiện trước người hắn.
Một quyền đánh trúng bụng, Áo bào đen bị đánh bay đụng chúng gốc cây, vô số lá cây rơi xuống. Ba người cũng vừa lúc đó chạy đến, tránh thoát được về việc bắt lẻ.
Lăng Thần lại hỏi: "Ngươi rốt cuộc là ai, tại sao lại giết người của Tiêu gia như vậy." áo bào đen đứng dậy cười hắc hắc: "Ta nếu là người khác ta sẽ không nói. Nhưng hôm nay các ngươi với cảnh giới thấp như vậy."
Có thể ép buộc ta dùng đến công pháp, ta cũng nói cho các ngươi biết thanh danh của ta, Tiêu Dung." lời vừa nói ra, Tiêu Khắc liền xuất hiện hắn được vị lúc sáng nô tài đỡ lấy.
"tiêu Dung tại sao lại là ngươi, ngươi muốn giết chúng ta tiêu gia tộc sao?" Tiêu Dung cười hắc hắc: "Lão già ngươi bị ta hạ độc như vậy còn chưa ch.ết a, tại sao ta lại muốn giết."
"Bởi vì các ngươi quá đáng ghét, nàng ấy chỉ muốn các ngươi cứu giúp ta, các ngươi lại ra tay giết nàng ấy." hắn cười ha ha, như một người mất đi lý trí, Tiêu Khắc hắn không còn như vẻ mặt lúc sáng.
Ho khan nói: "Quả nhiên ngươi là người giết chúng ta Tiêu gia tộc, ngươi cũng chính là người hạ độc ta." hắn ho khan liên tục, nô tài bên cạnh đỡ lấy hắn.
"gia chủ người đừng tứ giận." tiêu Khắc nhìn chằm chằm Tiêu Dung, lại nhìn ba người thành khẩn nói: "Mong ba vị có thể bắt hắn lại cho ta tộc nhân xử lý." ba người gật đầu.
Tiêu Dung hắn nhìn bồn người, một mình lẩm bẩm: "Luyện Thi ma tằm đến." từ hướng bên phía cửa phủ vào, trong phòng Tiêu Dung liền bay ra một nữ nhân.
Không nhìn rõ mặt, nhưng thân hình mặc đồ áo cưới đỏ, hướng ba người dùng tay đáng xuống, móng tay cũng dài ra chém xuống, Lăng Liên suy nghĩ đây là luyện thi, nhất giai quả nhiên đủ dùng.
Luyện Khí cảnh mục giai Luyện thi không tồi nha. Nàng lui lại, rồi nhảy lên cao cùng áo cười nữ nhân giao thủ, còn lại Cổ Nhược Ca cùng Lăng Thần hướng Tiêu Dung mà công kích.
Tiêu Dung nắm trên tay Trọng kiếm : "Tà Ma Thâu Tóm." từ dưới đất liền xuất hiện một vũng máu, vô số đôi tay đỏ như máu từ dưới vũng máu mọc lên kéo lấy Cổ Nhược Ca cùng Lăng Thần.
Hai người cũng dùng chính mình kỹ năng để phá vỡ, nhưng mà vô ích.