Chương 88: Tỷ Thí Võ Đài

Vân Phàm cười cười, huyễn cảnh phá toái hắn thành công đột phá trung kỳ, đứng dậy nhìn bên cạnh Tô Hạo. Ngươi ch.ết chắc hắn cầm lên cây gậy.
"Tô Hạo ngươi giám làm hại bổn đại gia đột phá?" Tô Hạo thấy vậy liền quay đầu chạy. Vân Phàm cần theo cây gậy đuổi theo sau.


Mạn Chi một bên nhìn cười thầm, Vân Phàm ca ca cùng Tô Hạo ca ca quả nhiên vẫn như trước. Hay phá toái nhau đi, nàng lại tiếp tục đánh đàn.
"la La La."


Ngoại môn khu vực, trước bảng thông báo. Nhiều vị để tử nhìn xem thi đấu, bây giờ đang thi đấu để có thể chọn lọc ra mười người mạnh nhất, đi đến nội môn. Bởi vì có sự việc Hồ Ly Nữ nên thời gian tỷ thí nhanh hơn một điểm.


Lăng Thanh nhìn trước mắt nàng đối đầu với Hàn Thuyên, còn là trận đầu tiên trong hôm nay. Nàng lại chán nản, sao lại ta đấu trước đây quả nhiên rất chán nha.


Lăng Liên nhìn cười cười: "Lăng Thanh muội cũng đăng ký?" Lăng Thanh gật đầu, bởi vì tỷ thí chỉ có thể đăng ký, trong tông môn có hơn ngàn đệ tử nhưng cũng chỉ có vài trăm đệ tử được tham gia do không đăng ký.


Có lẽ là nói muốn tỷ thí đi, bởi vì đây quá khó khăn đều là cao thâm cảnh giới Luyện Khí kỳ hoặc là Trúc Cơ cảnh. Nhưng ẩn tàng nên chỉ có trăm người đấu mà thôi, Lăng Thanh cùng với Hàn Tuyên là đầu trận đi.


available on google playdownload on app store


Lăng Liên cũng cõng nàng rời đi, trong đám người Lăng Thần cũng trong đó hắn nhìn chăm trú bản thân giao thủ với ai, nhưng cũng chưa xuất hiện. Bây giờ chỉ là 10 tràng đấu đầu tiên mà thôi, Lăng Thần còn có tổ đội nên tràng sau a.


Hắn phát hiện sư muội của mình vậy mà tràng thứ nhất giao thủ, Lăng Thần khinh ngạc nhưng cũng bởi vì có lý do nên mới tỷ thí sớm.


Trong đám người, cũng có một vị nam nhân nhìn thấy như vậy, hắn cười cười Lăng Thanh nữ nhân bị bệnh. Lần này thật tốt giao thủ đi, một Luyện Khí cảnh nhất giai có thể làm khó Hàn Thuyên ta thật sự bội phục.


Thời gian qua đi một canh giờ lúc này trên khán đài, một vị chấp sự liền hô to: "Ta Trư Bát chấp sự thứ sáu của Tiên Đạo Tông, lần này đi đến là thông báo một truyện."


"Tiên Đạo Tông chúng ta tỷ thí võ đài mở nhanh hơn dự kiến, các đệ tử đăng ký trước đó đã có, cùng với bãi bỏ luật lệ lệnh bài ở trong tông môn bao nhiêu năm."


Lăng Thanh bên dưới nghe vậy, bãi bỏ là tốt a, ta thấy trong sách kiếp trước không có tông môn nào viết ra đối phương ở bao nhiêu năm nội môn ngoại môn đây. Trên cao Trư Bát nói thêm.


"Các vị chúng ta có một trăm vị đệ tử tham gia tỷ thí võ đài, có bốn lần thi đấu sẽ giảm dần đệ tử còn bao nhiêu đệ tử khi hết bốn lần thi đấu sẽ tăng tiến làm nội môn."


"Đây cũng là cách nhanh nhất tăng tiến nội môn, còn có thể tham gia nội môn tỷ thí nhận được tốt tài nguyên bồi dưỡng."


Dưới khán đài vô số đệ tử hò reo, nhưng trên đại điện ngoại môn lại im bặt không có một ngoại môn trưởng lão. Lăng Thanh nhìn như vậy, cảm thán Tuyết Đông ngươi cũng quá hảo a.


Có thể giết nhiều như vậy còn có Tiên Đạo Tông thời kỳ suy yếu. Hắc hắc nhưng mà Tiên Đạo Tông lão tổ vẫn chưa ra tay, nên có thể nói Tiên Đạo Tông mạnh mẽ cỡ nào đứng đầu thiên hạ đệ nhất tông môn.


Tuy suy yếu nhưng lão tổ mạnh mẽ, có Vân Quốc chống lưng đây, Trư Bát trên cao liền phất tay, tất cả đệ tử im bặt: "Trận đầu tiên chúng ta là Lăng Thanh cùng Hàn Thuyên."


"Ta không thể nói ra cảnh giới, có đệ tử sẽ ẩn giấu cảnh giới nên cũng không thể nói ra. Mời các vị đệ tử quay về chỗ ngồi hoặc đứng xem tùy ý."


Bởi vì là tông môn nhân lực đủ cao, nên xây dựng một ít ghế ngồi, là thường tình, ngoại môn thế nhưng không có trưởng lão hay chưởng môn. Nên ghế là do đệ tử ngồi đi.


Lăng Thanh nghe đến tên, liền nhìn Lăng Liên ngồi bên cạnh, Lăng Liên liền hiểu ra ý. Liền cõng nàng lên trên, lúc này trên khán nài rộng lớn Hàn Thuyên cũng đã đợi lâu.


Trư Bát trên cao liền hô to: "Mở ra Tiên Đạo đại trận bao phủ khán đài." vô số đệ tử xung quanh ngồi cao nhất ghế liền vận công, vô số màu linh khí truyền lên cao. Một kết giới đại trận mở ra.


Lăng Liên cũng mang theo Lăng Thanh lên trên, xung quanh đệ tử cũng thảo luận: "Cái này chẳng phải là Lăng Thanh bị bệnh trong người sao, hình như ta nghe được rằng."


"Nàng mang trong mình hoa thể, ta từng nhìn thấy nàng trên tay có một đóa hoa bỉ ngạn, nàng chắc chắn bị bệnh từ đó. Như vậy theo ta học trên lớp quả nhiên là tháng thể."


"Nhưng có thánh thể người cảnh giới không đủ mạnh thật sự khó khăn đây, nhưng ta chỉ là lan truyền không biết chắc nàng có tháng thể. Nếu như thánh thể vậy nàng chẳng phải tiến thẳng nội môn hay sao?"


Đệ tử bên cạnh gật đầu, xung quanh đệ tử cũng náo động. Lăng Liên trên khán đài cõng Lăng Thanh đi đến để nàng ngồi xuống, cũng mang cho nàng ghế nhỏ. Lăng Thanh ngồi hai chân khép lại nghiêng bên phải.


Nhìn không có sức giống, đôi mắt nhiều màu cùng với vẻ mặt ưu nhìn, làm ai cũng thương cảm nàng. Nhưng không giám lại gần nàng, dưới khán đài đệ tử nhìn xác thực lại quả nhiên trên tay trái nàng có một bông hoa.


Hàn Thuyên nhìn thấy vậy chấp tay: "Tại hạ Hàn Thuyên cảnh giới Luyện Khí cảnh tam gia, mời." Lăng Thanh nhìn thấy vậy cũng định đưa ra kính mời kiểu nữ nhân phong kiến, nhưng mà không thể đứng dậy. Nên nàng chỉ có thể chắp tay.


"Tiểu nữ tử tên Lăng Thanh, tiểu nữ tử mang bệnh trong người nên không thể mời chào công tử cho tốt." Hàn Thuyên nghe vậy cười cười: "Vị cô nương này không có gì, mong vị cô nương đừng lưu thủ."


Lăng Thanh gật đầu, Trên cao đại điện Trư Bát lúc này bước đi đến quay người nhìn lại dưới đài liền hô to: "Trận đấu bắt đầu." một tiếng chống liền được vang lên.


Hàn Thuyên liền rút đao ra, quên mất đối phương thế nhưng chưa giới thiệu qua tên tuổi. Mặc kệ tiến lên là được, cũng nghe đồn nàng chỉ mới Luyện Khí cảnh nhất giai mà thôi.


Hàn Thuyên rút thanh đao ra hướng về phía trước chạy đi, thanh đao cũng theo sau tay hắn mà lơ lửng theo sau. Lăng Thanh một mực vẫn dùng tay vuốt vuốt Nhị Thiên Phiến Hồng.


Nàng cũng mang ra từ trước đó, vuốt ve nhị thiên Phiến Hồng. Làm Hàn Thuyên cũng không biết như thế nào tiến tới gần liền nhảy lên đưa thanh đao ra chém về phía trước.


Đưa lên đỉnh đầu hai tay sau lưng chém ra, Hắn nhếch miệng, cô nương ngươi thua đi. Một nhát đao như vậy Luyện Khí cảnh nhị giai gần như vậy chắc chắn không kịp phòng bị.


Hàn Thuyên mạnh mẽ chém xuống, nhưng hắn không ngờ tới nàng tay trái đưa ra một thiên phiến hồng đỡ lấy thanh đao dễ dàng. Hàn Thuyên không thể tin nổi thu lại đao lùi lại ra xa.
Hắn không thể tin nổi, như vậy nàng còn kịp thời đưa ra một cây quạt đỡ lấy? Làm sao có thể đây.






Truyện liên quan