Chương 89: Hàn Thuyên chịu thua

Hắn không sợ hãi mà cảm thấy vui vẻ. Hàn Thuyên liền mở mắt to ra nhìn Lăng Thanh thu hồi cây quạt, Hàn Thuyên hắn định mở ra ảo mộng cảnh.


Nhưng Lăng Thanh vừa thu hồi Thiên Phiến Hồng. Một Thiên Phiến Hồng đã ở đằng sau hắn, xuất hiện một dây leo. Hàn Thuyên bị dây gai buộc vào chân, hắn nhìn rõ đây chẳng phải Hoa Bỉ Ngạn.


Thân hoa sao, làm sao có thể thành dây leo, nhưng mà hắn chưa kịp nghĩ, Thiên Phiến Hồng mọc ra vô số dây leo kéo hắn lên cao, thân hình Hàn Thuyên bị kéo lên cao. Rồi rơi xuống, vô số bụi gai dưới khán đài.


Hắn thân hình run rẩy không giám mở mắt, Lăng Thanh ngồi trên ghế nhìn Hàn Thuyên miệng nhỏ nói: "Vô Cực Chi Hàn Hoa Chi." từ dưới bụi gia mọc lên quấn quanh lấy Hàn Thuyên.


Hàn Thuyên cảm thấy cây quạt không còn dây leo bao quanh lấy hắn. Hàn Thuyên liền cười rút đao ra định chém nhưng không thể chém đứt dây leo từ dưới đất mọc lên.


Lăng Thanh nàng thu hồi Nhị Thiên Phiến Hồng, đồng thời đưa hai cây quạt lên cao, nàng thân hình từ từ đứng dậy, đưa một Thiên Phiến Hồng tay trái qua tay phải.
Nàng đưa tay trái ra, bàn tay đưa xuống dưới. Nhắm mắt lại, nàng tóc cũng đen nhánh dài ra gió từ đâu xuất hiện đẩy bay tóc nàng ra sau.


available on google playdownload on app store


Hàn Thuyên nhìn thấy vậy, lòng sợ hãi không thôi. Đây hắn chẳng phải là nằm trong gói gọn liên kích công pháp sao? Nàng có thể đơn độc thực hiện? Làm hắn suy nghĩ không thôi, điều này không có khả năng.


Tâm tình hắn càng thêm phản kháng, bị dây leo trói lấy phần bụng dùng kiếm chém. Hàn Thuyên dùng đến Tiên Đạo Tông đao pháp cũng không chém đứt.


Hàn Thuyên nhìn xung quanh đều là dây leo màu đỏ gai mọc lên, hắn không còn cách nào khác. Bởi vì trên khán đài lúc này đều là dây leo, đều xung kích mọc ra.


Xuyên qua tỷ thí võ đài, hắn lại ngước nhìn Lăng Thanh tóc bay trong gió, hai cặp mặt đóng lại. Tay phải đang cầm Nhị Thiên Phiến Hồng, tay trái đang đưa thẳng ra trước mắt bàn tay thấp xuống.


Lăng Thanh nàng liền mở mắt, tay cũng đưa thẳng lên cao, linh khí kiền bộc phát mạnh mẽ: "Tử Kích." dứt lời, đang bị dây leo buộc trói. Dây leo liền từ từ thả ra, Hàn Thuyên thấy vậy liền tránh.


Trong đầu hắn chỉ có một điều thôi, cần tránh thoát Tử Kích xa lạ công pháp này. Nhưng mà Hàn Thuyên hắn đánh giá thấp Tử Kích của Lăng Thanh. Hắn vừa định chạy đi, trên cao vô số luồng màu đen linh khí.


Như một cọc gỗ đâm xuống, bùm bùm oanh oanh, Hàn Thuyên bị linh khí hình cọc gỗ màu đen đâm xuyên. Hàn Thuyên cắn răng chịu đựng, hắn bản thân bị liên kích công pháp, đã coi như khó khăn.


Lần này nàng còn ra tất sát kỹ năng, muốn đem hắn giết ch.ết. Nhưng nàng đã đánh giá thấp ta đi, Hàn Thuyên ta đây chắc chắn sẽ không thua. Hàn Thuyên ngước đầu lên cao linh khí bộc phát Luyện Khí cảnh lục giai.


Hai tay đưa sang ngang, gào thét: "Vô Đạo Ý Chí, Cực Đao Chi Địa." Hàn Thuyên cho dù bị vô số linh khí màu đen cọc gỗ, liên tục hướng nơi hắn đang đứng đâm thẳng xuống, bản thân chịu vô số sát thương.


Hắn đưa tay ra lại nắm trên tay thanh đao, Cực Đao Chi Địa là công pháp hắn mạnh mẽ nhất. Hàn Thuyên đưa thanh đao lên, tay run rẩy, trên cao liền xuất hiện một thanh đao, nhuốm màu máu thanh đao.


Lưỡi đao hướng Lăng Thanh đang đứng, Hàn Thuyên liền hét to: "Cực Đao Chi Địa, chém." thanh đao trên cao liền chém xuống, tạo nên một cảnh tượng hết sức huyền ảo.
Một bên là vô số hình cọc gỗ linh khí màu đen linh khí cắm xuống, trên cao lại là một thanh đao chém xuống. Đây cỡ nào ngưu bức đi.


Trên cao đại điện, Trư Bát nhìn xem như vậy đưa tay lên trầm tư. Quả nhiên người mà chưởng môn phân phó, thật sự rất mạnh, có thể dùng đến liên kích công pháp cỡ nào ngưu bức.


Xung quanh dưới khán đàn, một bên Lăng Liên nhìn thấy vậy thân hình hơi ngước về phía trước. Nự cười dần dần lộ ra: "Sư muội nên ra tuyệt kỹ của ngươi." Lăng Thần bên cạnh đang lo âu như vậy cũng nghi hoặc.


Còn có tuyệt kỹ? Làm ta sợ rằng sư muội gặp nạn đây, Sư tôn lăng Thần hình như hiểu ý chỉ hắn, liền gõ hắn một cái: "Sư muội ngươi mẫu thân là ai?"


"Cho nàng công pháp bá đạo cũng đã là, ngươi thế nhưng nên cần học hỏi sư muội ngươi đây." Lăng Thần hắn không biết phản bác như thế nào, xung quanh đệ tử cũng hò reo liên tục.


"Không ngờ tới Lăng Thanh mạnh như vậy, có thể dùng đến liên kích công pháp, đây khó khăn nhất là đơn tự liên kích công pháp, thường thường tổ đội đã khó giờ đây lại liên khích đơn."


Đệ tử bên cạnh cũng gật đầu: "Cái này cũng không thể không nói, nàng tư chất thật mạnh mẽ. Trong ghi chép nàng thế nhưng chỉ là cấp thấp tư chất a."


Xung quanh đệ tử đều cảm thán, Cổ Nhược Ca nhìn xung quanh đệ tử nói như vậy nghiêng đầu? Liên kích công pháp khó lắm sau, nàng trước kia thế nhưng cùng đại sư tỷ Lăng Liên.


Lăng Thần liên kích công pháp nha, nhưng mà thi quỷ quá mạnh mẽ. Nàng không thể giết ch.ết, ngay cả liên kích công pháp cũng như vậy, nên nàng cũng hiểu liên kích đơn khó nhường nào.


Nhưng liên kích công pháp đội khó ư? Chỉ cần giống nhau công pháp có cùng tư tưởng là được đi. Trên đài cao thanh đao chém xuống, Lăng Thanh không sợ hãi đưa tay trái xuống đổi lấy tay phải cầm Nhị Thiên Phiến Hồng.


Mỗi tay cầm một Thiên Phiến Hồng, nàng liền đưa tay lên từ từ đẩy mạnh về phía trước: " Gió Mát, Phong Lưu Tuyết Nguyệt."
"Lưu Tinh Băng, công pháp dung hợp kỹ Phong Tinh Tuyết Băng." một luồng gió mang theo băng lãnh khi tức liền bao phủ lấy khán đài, ngay cả dây leo từ trước cũng bị đóng băng.


Từng cọc gỗ hình linh khí màu đen từ trên cao, cũng dần dần mất đi hiệu lực, bởi vì Băng Lãnh từ dưới đất dần dần kết tinh, lan tỏa ra gắp xung quanh. Hàn Thuyên mới thở dài, nhưng mà làm hắn sợ hãi run rẩy.


Hắn vừa mới dùng đến Luyện Khí cảnh lục giai, vậy mà đều không tránh thoát được vô số linh khí hình cọc gỗ màu đen từ trên trời đâm xuống, thân thể hắn bây giờ quần áo rách rưỡi. Trên thân đầy vết thương.


Nếu như hắn không mạnh mẽ bây giờ chắc chắn sẽ ch.ết, hắn đâu biết rằng hắn thân thể không mạng mẽ mà, bởi vì Lăng Thanh chỉ dùng đến Luyện Khí cảnh nhị giai linh khí mà thôi. Nên hắn mới dễ dàng đỡ lấy đi.


Làm Hàn Thuyên sợ hãi hơn nữa là đao hắn chém xuống, công pháp mạnh nhất của hắn vậy mà bị băng lãnh bao phủ lấy, Vô Đạo Ý Chí, Cực Đao chi địa cứ như vậy bị đóng băng.


Rồi tan nát, làn gió băng lãnh còn đang hướng hắn đi tới, cho dù bây giờ hắn là Luyện Khí cảnh lục giai cũng không thể tránh thoát. Hắn thân hình trạng thái đang bị thương nếu như đỡ thêm đòn này.


Một từ liền xuất hiện trong đầu hắn Tử, không thể nghi ngờ. Hắn liền đưa tay lên: "Ta chịu thua." dứt lời Lăng Thanh ngạc nhiên nhưng cũng nhìn trên đài cao Trư Bát.






Truyện liên quan