Chương 113: Trận Thứ Mười Lưu Hòa Thắng
Công pháp: "Phi Hoa." mười mấy đạo hoa liền bay về phía trước, nam đệ tử lại nhanh chóng tay lưu loát khống chế thủy ngăn cản lại.
Mấy mấy đạo bông hoa bay nhanh đến, nhưng mà dừng ngay trước phòng ngự thủy của nam đệ tử. Nam đệ tử cũng không ngốc, liền dùng một dòng thủy nhỏ chạm nhẹ vào bông hoa.
Bông hoa liền trực tiếp nổ, kéo theo mười mấy đạo còn lại, còn may hắn thủy phòng ngự chưa giải trừ. Ngước lên nhìn Lưu Hòa cũng không thấy bóng dáng hắn.
Lưu Hòa lúc này đã sau lưng hắn, một gấp quạt lại mạnh thành một lưỡi kiếm vào chân hắn. Nam đệ tử liền quỳ xuống một chân, một tay còn lại nhanh chóng ấn mạnh xuống đất.
"Thủy Thuấn." dưới chân hắn liền xuất hiện một vòng tròn thủy, thân hình hắn giống như nước đồng dạng, dần dần rơi xuống vòng tròn thủy.
Khán đài một góc xa xa, một vòng tròn thủy xuất hiện, nam đệ tử chui lên. Nắm lấy chân đau của hắn, chịu cơn đau đứng dậy thủy liền tiến tới bao quanh lấy vết thương.
Dần dần chữa trị, Lưu Hòa nhạc nhiên. Nam đệ tử vậy mà trước mắt hắn biến mất ngay cả hắn cũng không rõ nha.
Lưu Hòa mặt bình tĩnh nhìn xa xa nam đệ tử: "Ngươi không tồi, ra hết những công pháp mà ngươi có đi." nam đệ tử cũng không ngốc hắn minh bạch đối phương ý nghĩ.
Muốn thắng nhanh, nên một lần ra tất cả công pháp. Lưu Hòa ta còn muốn đi tìm nu nhân ta thích đây.
Nam đệ tử liền đưa tay ra trước mắt cầu nguyện: "Thủy Rộng Mênh Mong, Thiên Địa Đều Là Thủy, Thủy Phong." trên khán đài bao quát khán đều tỷ thí đều bị phong khuếch tán thủy.
Tạo thành ẩm ướt, Lưu Hòa hắn đưa xuống quạt, mà nắm trên tay một thanh kiếm. Lưu Hòa miệng lẩm bẩm: "Lưu Gia Kiếm, Nhất Kiếm." kiếm của hắn liền được một màu xanh linh khí bao quanh.
Lưu Hòa thân hình cúi thấp, một chân đạp hư không bay nhanh về phía trước, hắn không có chân chạm nước. Đối phương là thủy khống chế nguyên tố hệ, nếu chạm vào thủy.
Ngươi tự hủy? Cho nên ai ngốc nha, Lưu Hòa chân đạp hư không liền tục bay về phía trước. Nam đệ tử thấy Lưu Hòa không có đưa chân chạm nước.
Lòng hắn như đao cắt, đối phương có thủy trong người có thể, nhưng hắn chưa đạt đến trình độ, chưởng khống nguyên tố cực hạn, tiểu thành còn chưa đến nói chi là cực hạn.
Nên cần đối thủ chạm vào thủy, hắn mới có thể dễ dàng thắng a. Nhưng mà Lưu Hòa hắn không có chạm thủy, ngươi nghĩ ta làm sao chiến thắng?
Nam đệ tử đưa hai tay chạm thủy trên khán đài, đưa lên cao: "Thủy Rơi." dứt lời trên cao thủy như mưa đồng loạt rơi xuống, Lưu Hòa thân hình liền nhanh chóng thấm nước.
Nam đệ tử nhếch nhẹ miệng, không thể cấp cao khống chế nguyên tố thủy, vậy ta có khách khác.
Hắn tay lưu loát khống chế, Thân hình Lưu Hòa liền bị mưa rơi như mũi châm đâm trúng, mưa rơi lần này như một mũi tên từng tý đâm hắn. Lưu Hòa cắn chặt răng tăng tốc độ.
Hắn thuấn di đến trước mắt Nam đệ tử nhất kiếm chém xuống, nam đệ tử thân hình bị chém làm nửa, nhưng nhanh chóng phục hồi.
Không có khả năng, hắn làm sao có thể để thân thể nhập thủy, đây không phải là hắn khống chế mà là công pháp.
Hắn học nhiều công pháp như vậy làm gì? Nhưng chắc chắn hắn không quá nhiều hơn mười công pháp, bởi vì sao học càng nhiều công pháp tấn công.
Công pháp tu luyện cũng cần rất nhiều thời gian chăm trú tu luyện vào một môn công pháp, đã được lưu truyền hơn chín ngàn năm, cho nên không ai biết được trong đó có uẩn khúc.
Lưu Hòa lui lại, lại kiếm chém ra liên tục. Nam đệ tử vẫn không hề hẫn gì, không biết cách nào a. Hắn suy nghĩ có cách, nếu như hắn khống chế băng nguyên tố tốt biết bao.
Chợt nhớ ra, Lưu Gia Kiếm, Tam Kiếm, có chém ra nguyên tố băng, nhưng công pháp Lưu gia hắn có khuyết điểm là mỗi làn chỉ chém được vài nhát kiếm mà thôi.
Đây chính là phần thiếu hụt trong công pháp gia tộc hắn, Lưu Hòa đưa kiếm ra trước mắt nắm chặt, mua vẫn rơi xuống người đâm vào thân thể.
Máu chảy tý tách nhuộm cùng với thủy làm thủy màu máu chảy dài trên khán đài, chúng đệ tử bên dưới nhìn thấy vậy. Thường ngày hay không thích Lưu Hòa, nhưng trận chiến này rất đặc sắc.
Lưu Hòa miệng hét to: "Lưu Gia Kiếm, Tam Kiếm." nam đệ tử thấy kiếm của Lưu Hòa bao quanh lấy một một chút băng nguyên tố liền sợ rồi.
Thủy sợ nhất là Băng sẽ bị phương đóng băng, chỉ cần đối phương phá băng nếu như nhục thân mạnh mẽ chỉ bị thương nặng, nhưng nếu như băng tan nhục thân.
Cũng sẽ tan theo băng, tứ mã phanh thây không khác biệt là bao. Hắn đành cắn răng: "Tuyệt Kỹ, Thủy Kích." dứt lời xung quanh thân thể nam đệ tử.
Mưa dừng, nước từ dưới khán đài giống như bông hoa từ từ nhô lên thành từng hạt mưa hợp lại với nhau tạo thành một mũi cung tên đâm đến.
Hơn năm mươi đạo thủy giống như mũi cung sắc nhọn hướng Lưu Hòa đâm tới. Lưu Hòa hắn thuấn di né tránh những mũi cung, né tránh những mũi cung tên.
Đi sát gần đến nam đệ tử, nam đệ tử hắn cố gắng tạo ra những mũi tên bằng thủy hướng Lưu Hòa đâm tới, Lưu Hòa vừa sử dụng thuấn di.
Không sử dụng bây giờ được, một mũi tên bay qua người hắn. Hắn cúi người ba đạo mũi tên bay qua, Lưu Hòa lại nhìn thấy năm đạo thủy mũi tên lại bay tới.
Hắn nhảy mình lên cao, né tránh được năm đạo, nhưng mà hắn chưa kịp đáp xuống. Mười đạo lại xuất hiện xung quanh hắn.
Lưu Hòa không còn cách nào khác là dùng đến một chém trong tam lần kiếm chém ra, hắn kiếm chém xoay người. Mũi tên thủy lập tức đóng băng lở lửng trên không.
Nam đệ tử vẫn cố gắng tạo ra thủy mũi tên, cố gắng tấn công, bởi vì hắn nhìn thấy băng nguyên tố trên thanh kiếm Lưu Hòa, dần dần yếu đi.
Theo suy đoán chắc chắn đối phương không có mạnh như vậy, băng nguyên tố chắc chắn chỉ là chém được vài nhát kiếm mà thôi.
Hắn liền khống chế tiếp tục tấn công, tại sao hắn không chạy bởi vì dịch chuyển thủy dịch hắn đã dùng, cần rất nhiều thời gian để dùng lại.
Thời gian hồi công pháp quá lâu, hắn không thể sử dụng liên tục. Nếu như hắn không học nhiều công pháp mà nói, dịch chuyển có thể nói là nhiều lần.
Nhưng mà hắn thủy không chế, cũng coi như là cấp thấp nguyên tố.
Hắn đang suy nghĩ, Lưu Hòa đã chạy đến trước mắt hắn, một kiếm chém ra. Nam đệ tử liền tạo thủy ngự nhanh chóng phòng ngự.
Liền bị đóng băng, Lưu Hòa ngơ ngác nhanh chóng thuấn di lần thứ hai may mắn kịp thời sử dụng, liền chạy tới sau lưng nam đệ tử kiếm chém xuống.
Nam đệ tử chưa kịp phản ứng, kiếm chém xuống lưng hắn tách rời làm một nữa, lại nhanh chóng khép lại nhưng băng nguyên tố phát tác.
Dần dần từ vết thương băng nguyên tố, phản ứng cùng Thủy Nguyên tố, dần dần đóng băng. Nam đệ tử không cam lòng nhưng thân hình quỳ xuống, trực tiếp bị đóng băng.
Lưu Hòa liền đưa tay lên cao, Trư Bát liền kêu to: "Trận thứ mười Lưu Hòa thắng." dưới khán đài chúng đệ tử kêu rống lên.