Chương 63 Công pháp cấp Hỗn Độn – Hỗn Độn Dung Lô Kinh
"Tá huynh nói không sai."
"Chỉ là một tên nhóc Động Thiên cảnh mới hơn mười tuổi quèn, trước mặt chúng ta thì đáng là gì?"
"Huyết Cốt Ma Nô dưới trướng bản Cấm Tử đây cũng đủ để dễ dàng đùa ch.ết hắn rồi."
Ngọn quỷ hỏa đỏ rực trong hốc mắt Cốt Vô nhảy lên, hắn vươn bàn tay xương khô không chút máu thịt ra rồi khẽ nắm lại, giọng điệu cực kỳ khinh miệt.
Nghe vậy, Chu Thiên Bá cũng không nói thêm gì.
Dù sao thì việc hợp tác với hai kẻ này cũng chỉ là nhất thời. Những gì cần nói hắn cũng đã nói cả rồi. Đến lúc đó nếu hai kẻ này có lật thuyền trong mương thì hắn cũng chẳng buồn đoái hoài.
Nghĩ đoạn, Chu Thiên Bá liếc mắt về phía Thái Hư Thánh Địa ở đằng xa. Đúng lúc thấy đám người Thái Hư Thánh Địa đã bắt đầu lên đường nên hắn không trì hoãn thêm mà mở lời:
"Hai vị, không còn sớm nữa, chúng ta cũng cùng tiến vào Huyễn Long Tiên Đảo thôi."
"Ừm."
"Đi!"
Sau đó, Chu Thiên Bá dẫn theo đám thiên kiêu và thị vệ của Đại Chu Thần Quốc cùng hai vị Cấm Tử của hai đại cấm khu lần lượt tiến vào Huyễn Long Tiên Đảo.
Khi ngày càng nhiều tu luyện giả tiến vào Huyễn Long Tiên Đảo thì đám đông vốn đang ồn ào náo nhiệt cũng dần trở nên thưa thớt. Trong số các cường giả của các thế lực còn lại, có người dừng lại quan sát một lúc rồi chọn tạm thời rời đi. Có người thì tiếp tục ở lại tại chỗ để chờ đợi con cháu nhà mình từ trong Huyễn Long Tiên Đảo trở ra.
Dù sao thì Huyễn Long Tiên Đảo cũng chỉ mở trong một tháng. Đối với một số cường giả đỉnh cấp thì khoảng thời gian một tháng còn chưa đủ cho một lần bế quan ngắn ngủi, căn bản chẳng thấm vào đâu.
Vậy nên Tô Thái Bạch cũng làm thế, ông xoay người tiến vào các lầu trên phi thuyền rồi chọn ở lại nơi này để chờ Tô Mặc và những người khác của Tô gia từ trong Huyễn Long Tiên Đảo trở ra.
..........
Huyễn Long Tiên Đảo vốn là một vùng đất cổ xưa rộng lớn mênh mông.
Tu luyện giả một khi tiến vào sẽ xuất hiện ngẫu nhiên tại các nơi khác nhau trong Huyễn Long Tiên Đảo. Chỉ có số rất ít tu luyện giả mới may mắn được đưa đến cùng một nơi.
"Phù..."
"Đây là khu vực rìa ngoài của Huyễn Long Tiên Đảo sao?"
Sau khi trải qua cảm giác như mất đi trọng lượng, Tô Mặc nhẹ nhàng đáp xuống đất rồi lập tức đưa mắt quan sát bốn phía.
Chỉ thấy xung quanh là linh hoa dị thảo rậm rạp cùng những cây cổ thụ cao chọc trời tươi tốt. Cách đó không xa còn có vài thiên địa linh thú hình thù kỳ lạ đang chạy nhảy nô đùa giữa đám hoa cỏ cây cối. Trông như một khung cảnh nguyên sơ tràn đầy sức sống.
Đặc biệt là thiên địa linh khí nơi đây vô cùng nồng đậm và tinh thuần. Chỉ hít một hơi mà Tô Mặc đã cảm thấy đầu óc sảng khoái, tâm trạng cũng phấn chấn hơn hẳn.
"Thiên địa linh khí nơi đây mạnh hơn bên ngoài ít nhất mấy chục lần, thậm chí còn hơn thế."
"Thảo nào Lão tổ từng nói, dù ở trong Huyễn Long Tiên Đảo này không tìm được thiên tài địa bảo hay gặp được Chân Long di chủng thì chỉ cần vào đây ở đủ một tháng cũng nhận được vô số lợi ích."
"Với linh khí nồng đậm thế này, dù chỉ tìm đại một xó xỉnh chân núi nào đó đào một động phủ rồi bế quan một tháng thì tu vi chắc chắn sẽ tăng tiến vượt bậc."
Sau khi cảm nhận một phen, Tô Mặc không khỏi cảm thán.
Ngoài hắn ra, xung quanh không hề có bóng dáng tu luyện giả nào khác.
Theo như Tô Mặc được biết, sau khi tiến vào Huyễn Long Tiên Đảo, tu luyện giả sẽ chỉ bị đưa đến khu vực rìa ngoài một cách ngẫu nhiên. Mà trên bầu trời vạn trượng của Huyễn Long Tiên Đảo lại luôn lơ lửng một tầng mây mù màu máu nhàn nhạt. Trong đó ẩn chứa cấm chế đáng sợ, một khi vô tình chạm phải sẽ bị cấm chế nuốt chửng. Hơn nữa, mây mù ở rìa ngoài có màu nhạt hơn, càng vào sâu bên trong thì màu càng đậm.
Vậy nên Tô Mặc chỉ cần ngẩng đầu nhìn mây mù trên trời là biết đó chính là hướng vào sâu trong Huyễn Long Tiên Đảo.
Ngay lúc Tô Mặc định rời đi thì đột nhiên trong đầu hắn vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống:
【Keng! Phát hiện Ký chủ đã đến Huyễn Long Tiên Đảo, có muốn điểm danh ngay không?】
Nghe thấy thế, Tô Mặc khựng bước, hắn liếc nhìn xung quanh tĩnh lặng rồi đáp thẳng:
"Điểm danh."
【Keng! Chúc mừng Ký chủ điểm danh thành công, nhận được công pháp cấp Hỗn Độn: Hỗn Độn Dung Lô Kinh.】
Hỗn Độn Dung Lô Kinh: Là đạo kinh vô thượng được sinh ra từ sự tự diễn hóa của pháp tắc bản nguyên Hỗn Độn thuở hồng hoang.
Sau khi lĩnh ngộ, có thể lấy thân làm trời đất, đúc thành Hỗn Độn Dung Lô, nuốt sinh linh vào lò để luyện hóa tinh hoa, truy tìm bản chất và thu lấy Vạn Linh Bản Nguyên.
Vạn Linh Bản Nguyên: Dùng để tăng cường toàn diện thực lực bản thân (bao gồm Thần hồn, Nhục thân, Tu vi).
"Ối chà, tuyệt thật, lại là một bộ công pháp cấp Hỗn Độn nữa."
Nghe hệ thống giới thiệu, Tô Mặc lập tức chấn động tinh thần, trong lòng mừng như điên.
Theo lời hệ thống, bộ Hỗn Độn Dung Lô Kinh này có năng lực siêu phàm. Chỉ cần nuốt bất kỳ sinh linh nào vào Hỗn Độn Dung Lô là có thể luyện hóa chúng thành Vạn Linh Bản Nguyên để tăng cường toàn diện thực lực bản thân.
Thế chẳng phải mọi sinh linh đối với Tô Mặc đều có thể trở thành điểm kinh nghiệm di động sao?
"Công pháp này quả là tuyệt diệu."
"Chỉ cần liên tục nuốt sinh linh rồi luyện hóa thì gần như chẳng cần tự mình tu luyện nữa."
Ngay lúc Tô Mặc đang thầm vui sướng thì từng luồng khẩu quyết công pháp huyền ảo khó hiểu liên tục tràn vào tâm trí hắn. Cũng may đây là công pháp do hệ thống ban thưởng nên Tô Mặc hoàn toàn không cần tự mình tìm hiểu mà có thể nắm vững phương pháp tu luyện ngay lập tức.
"Ầm!"
Trong khoảnh khắc, một luồng khí tức Hỗn Độn vô cùng huyền diệu tỏa ra từ người Tô Mặc. Linh lực cuồn cuộn điên cuồng trào ra từ một trăm linh tám Động Thiên của Tô Mặc. Rồi ngưng tụ thành một cái lò hình thù kỳ lạ ngay giữa trung tâm của một trăm linh tám Động Thiên ấy.
Và đây chính là Hỗn Độn Dung Lô mà Tô Mặc đã dựa theo Hỗn Độn Dung Lô Kinh để đúc thành trong cơ thể.
Có điều, cái lò này có kích thước khá nhỏ, chỉ bằng nắm tay mà thôi. Nhưng khí tức dao động ẩn chứa bên trong lại vô cùng huyền diệu, tựa như có thể luyện hóa được cả vạn vật.
"Xem ra muốn nó trở nên lớn hơn thì vẫn cần phải tôi luyện thêm nhiều nữa."
Tô Mặc nhìn Hỗn Độn Dung Lô vừa xuất hiện trong cơ thể, không khỏi thầm cảm thán.
Tuy hắn có thể lĩnh ngộ ngay lập tức phương pháp tu luyện và sử dụng Hỗn Độn Dung Lô Kinh. Nhưng bản thân Hỗn Độn Dung Lô thì vẫn cần hắn tự mình đúc rèn mài giũa mới có thể ngày càng mạnh mẽ và to lớn hơn.
Hỗn Độn Dung Lô lúc này trông còn rất sơ sài, chỉ có thể xem là hình thái ban đầu của một cái lò mà thôi. Hiệu quả và năng lực luyện hóa đều còn khá yếu. Tạm thời muốn dựa vào nó để nuốt lượng lớn sinh linh nhằm luyện hóa tinh hoa và nhanh chóng tăng tu vi e là hơi khó. E rằng chỉ nuốt được một ít là đã đầy ắp rồi.
Nhưng Hỗn Độn Dung Lô đã được đúc thành, chỉ cần không ngừng tu luyện theo công pháp thì nó sẽ liên tục trưởng thành. Tô Mặc tin rằng chẳng bao lâu nữa, thứ này sẽ phát huy được tác dụng cực lớn và trở thành trợ thủ đắc lực cho hắn trên con đường tu hành!
"Ha ha ha... Mọi người mau tới xem ta phát hiện được gì này."
"Cơ hội phát tài của lão tử vậy mà lại tới nhanh thế này cơ chứ."
"Một tên nhóc Động Thiên cảnh lẻ loi! Con mồi này là do Lưu Lão Nhị ta phát hiện trước đấy, bọn bây đừng hòng tranh với lão tử, ha ha ha...."
Đúng lúc này, một tràng cười lớn vô cùng ngạo mạn cắt ngang dòng suy nghĩ của Tô Mặc, vang vọng khắp bốn phía.
--------------------