Chương 54: Không cần sống, chỉ muốn người chết!
Người được gọi là Quách Lâm có một khuôn mặt kiên nghị, sở hữu thân hình cường tráng cùng cơ bắp săn chắc nhưng không hề phô trương, nhưng mặc cho ai đều có thể nhìn ra dưới làn da ngâm đó ẩn chứa sức mạnh vô cùng to lớn.
Quách Lâm nghe vậy suy tính rất lâu, cuối cùng lắc đầu.
"Chưa từng nghe qua, nhưng có thể khẳng định không phải lính đánh thuê, ít nhất trong phạm vi giới lính đánh thuê ở châu á chưa từng có cái tên này"
Hắn ngừng lại một chút, rồi nhìn kỹ người đối diện, giọng điệu trở nên nghiêm túc hơn.
"Có điều Đường tổng, đối phương là tổ chức gì thật ra không quan trọng lắm, nhưng chuyện này giờ phải giải quyết thế nào đây? Ai mà ngờ được Cô Lang lại bị bắt sống, đây đúng là tình huống nằm ngoài dự đoán"
"Thế nào sao..."
Giọng điệu của kẻ được gọi là Đường tổng chợt trở nên lạnh lẽo đến thấu xương, nhiệt độ về đêm vốn đã thấp thì nay càng thêm phần lạnh giá.
"Giờ ta chỉ muốn Cô Lang ch.ết, ch.ết càng nhanh càng tốt!"
"May mà hắn hiện tại đã hoàn toàn mất ý thức bằng không...nhỡ đâu hắn tỉnh táo lại mà nhanh mồm nói ra điều gì đó không nên nói thì phiền phức lớn rồi"
Quách Lâm nghe vậy, khẽ nhíu mày, rồi lên tiếng đề xuất.
"Đường tổng, chi bằng bây giờ chúng ta đồng ý đổi lấy người sống ngay lập tức từ tay Vô Diện, chứ nếu cứ đợi vậy Cô Lang mà tỉnh lại thì e rằng mọi chuyện sẽ càng thêm bất lợi"
"Không, quá rườm rà mất thời gian" Đường tổng bất thình lình cắt lời thuộc hạ trung thành của mình, rên lạnh một tiếng.
"Đã qua nhiều tháng rồi mà mấy tên cổ đông từng là huynh đệ cũ của phụ thân vẫn còn cứng đầu cứng cổ như vậy, một khi chẳng may có tin tức không đúng truyền về thì còn không lật cả trời lên..."
Ngừng miệng một chút, giọng điệu của Đường tổng đột nhiên trở nên hung ác dứt khoát không mang theo chút do dự.
"Quách Lâm, bây giờ ngươi lập tức liên lạc với cái tổ chức Vô Diện gì đó, nói với chúng rằng tập đoàn Đường Thị đồng ý nâng giá lên hai mươi lăm triệu đô, nhưng với một điều kiện duy nhất"
"Cô Lang phải ch.ết ngay, ta không cần người sống!"
Đường tổng nhấn mạnh từng chữ, ánh mắt sắc lạnh như muốn xuyên thấu mọi thứ. "Ta muốn tận mắt nhìn thấy video xác nhận cái ch.ết của Cô Lang trong vòng nửa giờ tới, bếu quá thời gian này, bọn chúng đừng hòng lấy được dù chỉ một xu một cắc nào từ ta"
"Rõ Đường tổng, ta sẽ đi sắp xếp ngay bây giờ" Quách Lâm liền gật đầu, không chút chần chừ.
Chỉ khoảng hai mươi lăm phút sau, một đoạn video được gửi đến. Quách Lâm nhanh chóng mở thiết bị, đặt trước mặt lão bản của mình để cùng xem.
Liền thấy trong đoạn video, một họng súng đen ngòm chĩa thẳng vào đầu người đang nằm bất động trên giường bệnh, không một lời nói, không một âm thanh dư thừa, chỉ có tiếng nổ vang lên.
Oanh!
Máu tươi tức thì bắn tung tóe, nhuộm đỏ cả chiếc giường bệnh sạch sẽ.
Đầu của người trên giường liền xuất hiện một cái lỗ máu, với vết thương chí mạng nhường này thì có là siêu nhân cũng phải ch.ết chắc, nhưng một trong hai người đang xem video vẫn chưa hài lòng.
"Còn chưa đủ!"
...
"Đại ca, Đường thị chỉ chuyển qua cho ta năm triệu đô"
Nghe những gì Vodka nói, sắc mặt Gin ngay lập tức trở nên lạnh lẽo đến cực điểm, đôi mắt sắc bén lóe lên tia sát khí đáng sợ, cứ như một con ác quỷ vừa bò lên từ mười tám tầng địa ngục.
Hắn không nói nhiều, chỉ thốt ra một câu ngắn gọn nhưng đủ khiến người nghe thấy lạnh sống cả lưng.
"Tập đoàn Đường Thị muốn lật lọng sao?"
Chỉ một câu nói, một ánh mắt liền khiến Vodka rơi vào hầm băng, hắn đã có thể thấy được viễn cảnh vô số người phải ch.ết.
Hắn thậm chí có thể tưởng tượng, nếu lật lọng thật thì rất nhanh thôi, chẳng mấy chốc tòa cao ốc đặt trụ sở của tập đoàn Đường Thị sẽ bị cài một đống bom, sau đó cho nổ sụp.
Người khác thì chưa biết, nhưng đại ca hắn chắc chắn dám làm, tựa như hồi còn ở Phù Tang, tòa tháp Nishitamashi cao hơn năm chục tầng mà nói nổ là nổ.
Vodka giật mình vội nói rõ: "Không phải đâu đại ca! Đường Thị không tính lật lọng, bọn họ chỉ có thêm một yêu cầu nữa trước khi chuyển nốt số tiền còn lại"
"Nói rõ nhanh"
"Là như vầy, bọn hắn muốn tận mắt kiểm tr.a xem, người vừa bị giết trong video có thật sự là Cô Lang hay không"
"Muốn kiểm tr.a thế nào?"
"Đường Thị đã có sẵn người đáng tin cậy ở Smash Chey, chúng ta chỉ cần cung cấp địa điểm gặp mặt trực tiếp là được"
Nói đến đây, Vodka lại có chút khó chịu ra mặt. "Phiền phức thật, cẩn thận thái quá, còn sợ chúng ta lừa đảo hay sao?"
Tài xế rất bất mãn, Gin lại không nghĩ vây nhếch miệng cười nhạt.
"Hừ, bình thường, hai chục triệu đô cũng không phải con số nhỏ, đối với tập đoàn giá trị chục tỷ đô cũng là như thế"
Đừng nghe nói tập đoàn Đường Thị rất khổng lồ, cả tập đoàn có tổng giá trị thị trường lên đến hàng chục tỷ đô, nhưng đó là thứ có thể tùy tiện biến thành tiền mặt sao? Muốn lấy ra thì lấy chắc?
Tất nhiên là không thể nào, giá trị là giá trị, tiền mặt là tiền mặt, tuyệt đối không thể gọp làm một.
Mấy chục triệu đã rất nhiều rồi!
Vì tránh cho đêm dài lắm mộng, Gin liền sắp xếp cho người của Đường Thị nhận diện thi thể tại một công trường đã tạm ngừng thi công ở sát vùng ngoại thành.
Bảy giờ tối, một chiếc xe van màu đen lặng lẽ lái vào khu vực phía sau công trường, xung quanh là những đống vật liệu xây dựng ngổn ngang phủ đầy bụi bặm, chiếc xe đột nhiên dừng lại tại một góc khuất như đang chờ đợi điều gì đó trong im lặng.
Chờ khoảng chừng năm phút sau, một chiếc xe thương vụ sang trọng từ từ lăn bánh vào công trường, đậu ngay cạnh chiếc xe van.
Cửa xe mở ra, bước xuống là một nam nhân trung niên mặc vest đeo cà vạt, dáng vẻ của hắn trông giống như giám đốc hay quản lý cấp cao của một công ty nào đó, sắc mặt điềm tĩnh nhưng ánh mắt lại sắc bén như muốn quan sát kỹ mọi thứ.
Quá trình kiểm tr.a diễn ra nhanh gọn, không chút rườm rà.
Tài xế lái xe van không bước xuống đối mặt trực tiếp, mà chỉ ra hiệu cho nam nhân trung niên tự mình mở cửa xe để xem thi thể.
Đối phương hiểu ý cũng không chút do dự, đi tới thân xe kéo mạnh cửa ngang của chiếc van, ánh mắt chăm chú quan sát kỹ lưỡng thi thể bên trong.
Sau đó hắn lấy ra một chiếc máy quay nhỏ, ghi lại toàn bộ hình ảnh cùng từng chi tiết của cái xác như để chắc chắn rằng sẽ không có bất kỳ sai sót nào.
Xong xui, hắn hài lòng không chút chần chừ quay trở lại chiếc xe thương vụ mà không thốt ra dù chỉ một lời.
Bước đi với dáng vẻ tự tin, như thể mọi thứ đã nằm trong tầm kiểm soát, hoàn toàn không hay biết rằng tất cả hành động của mình vừa rồi đã lọt vào tầm mắt của một kẻ khác.
Chính xác hơn là rơi vào ánh mắt của một nữ nhân đang khụy gối trên một mái nhà cạnh đó.
Một cái họng súng M24 chĩa xuống, nữ sát thủ Ryo che khuất thân thể mềm mại của mình bằng áo khoác đen, rồi khẽ đẩy gọng kính trên sống mũi, sau đó mới tiếp tục chăm chú vào chiếc xe thương vụ vừa khởi động bên dưới bằng ánh mắt vô cảm.
Chỉ đến khi chiếc xe thương vụ từ từ lăn bánh, khuất dần khỏi tầm nhìn, Ryo mới chậm rãi thu hồi ánh mắt khỏi ống ngắm.
Liền báo cáo qua tai nghe.
"An toàn, không có khác thường"
Khác với cấp trên trực tiếp của mình là Chianti, Ryo chán ghét những điều thừa thãi, nếu không cần thiết, cô nàng sẽ hạn chế nổ súng nhất có thể.