Bị Bán Sang Cao Miên, Ta Triệu Hồi Tổ Chức Áo Đen!
✍ Tổ Chức Áo Dài
Tạm ngưng
Đô Thị
70 chương
2,675 lượt xem
1 ✩
✎
- Chương 1: Người ở Cao Miên, thân tàn ma dại!
- Chương 2: Giam lỏng, tình cảnh tuyệt vọng
- Chương 3: Nguy cơ, hệ thống thức tỉnh
- Chương 4: Chiêu mộ...Gin, Vodka!
- Chương 5: Thêm người bị giam
- Chương 6: Đồng hương, Lê Ánh Trúc
- Chương 7: Khu Charkaor, đơn phương tàn sát
- Chương 8: Vanna, người phiên dịch địa phương
- Chương 9: Giám đốc Ngô Côn
- Chương 10: Tình thế phức tạp
- Chương 11: Đủ điểm năng lượng, chiêu mộ tạp binh
- Chương 12: Gin thăm dò
- Chương 13: Người tốt đây rồi!
- Chương 14: Một lời thành sấm, xảy ra chuyện!
- Chương 15: Bị đưa đi, Gin phán đoán
- Chương 16: Tập kích
- Chương 17: Được cứu, bọn chuột nhắt
- Chương 18: Nổ tung!
- Chương 19: Ngô Côn nổi điên, đấu súng tại cảng
- Chương 20: Ánh Trúc thật đần, bác sĩ Charles
- Chương 21: Đứt dây thần kinh? Tổn thương tủy sống?
- Chương 22: Chiêu mộ bốn lần, nữ thư ký
- Chương 23: Thao túng truyền thông?
- Chương 24: Trần Diện nhập viện, nhóm người Rachaya
- Chương 25: Lần theo dấu vết, đặt tên thế lực
- Chương 26: Vô Diện! Chiêu mộ tinh anh
- Chương 27: Treo thưởng, triệu đô!
- Chương 28: Tuần hoàn lành tính, tai họa ngầm
- Chương 29: Nữ nhân viên? Ai mà thèm
- Chương 30: Bắn giết
- Chương 31: Hai phát súng cùng truy tung
- Chương 32: Cảnh sát bao vây bệnh viện
- Chương 33: Nữ y tá Soriya, thư ký đi do thám
- Chương 34: Treo thưởng mạng mười triệu đô
- Chương 35: Từng cơn sóng ngầm, không thể e ngại
- Chương 36: Boss hưởng phúc - Vodka bận rộn
- Chương 37: Danh sách đen hàng tá thế lực ngầm
- Chương 38: Chơi nhà chòi, Gin có hứng thú
- Chương 39: Cô Lang nằm trong tay cảnh sát?
- Chương 40: Tự có phán đoán riêng, đánh bom bệnh viện
- Chương 41: Ý tưởng mới, nhắm vào khu vực nhỏ
- Chương 42: Lúc đi xe lăn, lúc về cũng xe lăn
- Chương 43: Xác nhận
- Chương 44: Đồng hương buồn khóc
- Chương 45: Đường Thị phát lực, dẫn độ về nước
- Chương 46: Nổ súng, nổ súng!
- Chương 47: Trực thăng rơi xuống, hỏa lực súng máy
- Chương 48: Cho khách sạn báo cháy đi!
- Chương 49: Tập kích liên hoàn
- Chương 50: Bắt sống cùng rút lui
- Chương 51: Tâm thần phân liệt
- Chương 52: Chianti bất mãn, cảnh sát họp báo
- Chương 53: Xác định mục tiêu, huyện Bakat.
- Chương 54: Không cần sống, chỉ muốn người chết!
- Chương 55: Tiền thưởng tới sổ, chiêu mộ tinh anh lần 2
- Chương 56: Lo ngại về trung thành, mùi thuốc súng
- Chương 57: Thảo luận, nhân tuyển cho nội ứng
- Chương 58: Trò chơi đơn giản, Chaymon Kayly nổi giận
- Chương 59: Mưa gió sắp tới
- Chương 60: Hội cứu trợ, băng Panga
- Chương 61: Kayly vào tròng, Mãng ca tính toán
- Chương 62: Lê Ánh Trúc: "Đó là định kiến!"
- Chương 63: Ăn không ngồi rồi đáng xấu hổ, trò chơi tới tay!
- Chương 64: Thử nghiệm trò chơi, Charles có dã tâm
- Chương 65: Tình báo viên Soriya đang hưng phấn
- Chương 66: Chaymon có đại động tác, kế hoạch của Gin
- Chương 67: Thanh toán lẫn nhau, Bourbon oán thầm
- Chương 68: Có biến! Thành viên tự sát
- Chương 69: Cạc cạc...quạc quạc quạc...
- Chương 70: Truy đuổi, bắn tỉa trong đêm
Tag: Sau màn + thế lực ngầm + xe lăn
Trần Diện không thể ngờ rằng, sau khi nhắm mắt xuôi tay, bản thân lại có cơ hội sống lại thêm một đời nữa.
Nhưng đáng tiếc, trước khi thức tỉnh ký ức, hắn của đời này lại quá mức ngu ngốc.
Cái gì mà việc nhẹ lương cao, một tháng cả ngàn đô, cuối cùng lại bị bạn cũ lừa bán sang Cao Miên làm nô lệ!
Không làm thì bị t·ra t·ấn, đã vậy, hắn còn không phải kẻ có thiên phú l·ừa đ·ảo, không chỉ không đạt doanh số, mà còn bị chính con mồi lừa ngược, mất sạch năm ngàn đô tiền vốn.
Kết cục?
Bị đ·ánh đ·ập thừa sống thiếu c·hết, thảm đến nhà bà ngoại.
Bị chích điện, bị gậy gộc giáng xuống không thương tiếc, đến mức gãy luôn hai chân, trở thành phế nhân suốt đời.
Với một kẻ phế nhân như này, trong mắt mấy ông chủ l·ừa đ·ảo chính là rác rưởi, để vắt kiệt phần giá trị cuối cùng thì chỉ có một nước, đó là lấy nội tạng.
Trần Diện còn tưởng bản thân c·hết chắc rồi, gãy mất hai chân thì phản kháng kiểu gì?
Trừ khi có ai đó từ trong nước ra tay cứu giúp.
Nhưng điều này gần như là không thể, bởi trước khi rời đi, hắn đã giấu gia đình, chỉ nói mình đi làm ở một nơi bảo mật cao, không được phép liên lạc với bên ngoài.
Có thể nói là tự mình đưa mình vào nơi không lối thoát, đều tuyệt vọng rồi, nhưng nào ngờ...
Hệ thống tới!
[ Ting, chúc mừng chủ nhân thành công chiêu mộ Tổ Chức Áo Đen no.3, thủ lĩnh phe hành động - mật danh "Gin" ]
[Ting, chúc mừng chủ nhân thành công chiêu mộ thành viên tin anh Tổ Chức Áo Đen, mật danh "Vodka" ]
Và thế là từ một kẻ què quặt vô dụng, Trần Diện bắt đầu vươn lên.
Lấy Cao Miên làm cứ địa, dần vươn xúc tu sang Miến Điện, mở rộng thế lực ngầm, dựng nên một đế chế không ai dám động vào.
Trần Diện: "Mặc dù ta tàn phế hai chân, nhưng không sao, tổ chức Áo Đen, Night Raid, Aogiri Tree, tập đoàn Umbrella, Hội Cực Quang...chỉ cần là phản diện, đều là thuộc hạ của ta, của ta hết!"
--------Dãy phân cách siêu to khổng lồ-----
(P/s: Đây là một tác phẩm hư cấu diễn ra trong thế giới song song, không liên quan đến thực tế)
( Viết chủ yếu hướng tới bối cảnh quốc tế )
( Mọi sự việc trong truyện đều là giả tưởng, tuyệt đối không liên quan đến thực tế )
( Cách xưng hô tùy theo nhân vật, người nước nào theo nước đó )
Trần Diện không thể ngờ rằng, sau khi nhắm mắt xuôi tay, bản thân lại có cơ hội sống lại thêm một đời nữa.
Nhưng đáng tiếc, trước khi thức tỉnh ký ức, hắn của đời này lại quá mức ngu ngốc.
Cái gì mà việc nhẹ lương cao, một tháng cả ngàn đô, cuối cùng lại bị bạn cũ lừa bán sang Cao Miên làm nô lệ!
Không làm thì bị t·ra t·ấn, đã vậy, hắn còn không phải kẻ có thiên phú l·ừa đ·ảo, không chỉ không đạt doanh số, mà còn bị chính con mồi lừa ngược, mất sạch năm ngàn đô tiền vốn.
Kết cục?
Bị đ·ánh đ·ập thừa sống thiếu c·hết, thảm đến nhà bà ngoại.
Bị chích điện, bị gậy gộc giáng xuống không thương tiếc, đến mức gãy luôn hai chân, trở thành phế nhân suốt đời.
Với một kẻ phế nhân như này, trong mắt mấy ông chủ l·ừa đ·ảo chính là rác rưởi, để vắt kiệt phần giá trị cuối cùng thì chỉ có một nước, đó là lấy nội tạng.
Trần Diện còn tưởng bản thân c·hết chắc rồi, gãy mất hai chân thì phản kháng kiểu gì?
Trừ khi có ai đó từ trong nước ra tay cứu giúp.
Nhưng điều này gần như là không thể, bởi trước khi rời đi, hắn đã giấu gia đình, chỉ nói mình đi làm ở một nơi bảo mật cao, không được phép liên lạc với bên ngoài.
Có thể nói là tự mình đưa mình vào nơi không lối thoát, đều tuyệt vọng rồi, nhưng nào ngờ...
Hệ thống tới!
[ Ting, chúc mừng chủ nhân thành công chiêu mộ Tổ Chức Áo Đen no.3, thủ lĩnh phe hành động - mật danh "Gin" ]
[Ting, chúc mừng chủ nhân thành công chiêu mộ thành viên tin anh Tổ Chức Áo Đen, mật danh "Vodka" ]
Và thế là từ một kẻ què quặt vô dụng, Trần Diện bắt đầu vươn lên.
Lấy Cao Miên làm cứ địa, dần vươn xúc tu sang Miến Điện, mở rộng thế lực ngầm, dựng nên một đế chế không ai dám động vào.
Trần Diện: "Mặc dù ta tàn phế hai chân, nhưng không sao, tổ chức Áo Đen, Night Raid, Aogiri Tree, tập đoàn Umbrella, Hội Cực Quang...chỉ cần là phản diện, đều là thuộc hạ của ta, của ta hết!"
--------Dãy phân cách siêu to khổng lồ-----
(P/s: Đây là một tác phẩm hư cấu diễn ra trong thế giới song song, không liên quan đến thực tế)
( Viết chủ yếu hướng tới bối cảnh quốc tế )
( Mọi sự việc trong truyện đều là giả tưởng, tuyệt đối không liên quan đến thực tế )
( Cách xưng hô tùy theo nhân vật, người nước nào theo nước đó )