Chương 67: Thanh toán lẫn nhau, Bourbon oán thầm

Vừa rồi kế hoạch đại khái, chi tiết hơn phải xem khúc dưới, tại đây có một phần hồ sơ cá nhân.
"Trương Lam? Người gốc hoa?" Trần Diện nhướng mày xem tiếp:


"Lão bang chủ của bang Độc Xà tên là Trương Sơn, là người dám đánh dám giết, có bản lĩnh lớn nhưng cả đời không một mống con, nên về sau này đã thu bảy tên nghĩa tử,...trong đó Trương Lam xếp hạng chót?"


"Mười hai năm trước, Trương Sơn cùng đại nghĩa tử Trương Nham bất hạnh gặp tai nạn xe tại khu phố người hoa ở Smash Chey?"


"Khi đó nhị nghĩa tử là Trương Mãng có bối phận cao nhất, thuận thế thành bang chủ...kể từ thời điểm này, qua mười mấy năm những nghĩa tử còn lại của Trương Sơn có người gặp tai nạn ch.ết, cũng có kẻ bị bắn ch.ết khi đi giao dịch, cuối cùng chỉ còn lại đứa út là Trương Lam"


"Trương Lam, người này tính tình cổ quái ít nói, lại có phần hướng nội, bản thân cũng thuộc dạng an phận thủ thường hiếm khi rời khỏi cái vũ trường do chính hắn quản lí..."
"Còn có..."
Thôi, ngừng được rồi...


Đọc đến đây thôi Trần Diện đã có thể tự tưởng tượng ra nguyên một bộ phim ân oán tình cừu có tựa đề "người trong giang hồ" với ba ngàn tập phim dài dòng đằng đẵng khiến người xem buồn ngủ.


"Hóa ra là vào tuần trước nhóm người Akatsu ngoài ý muốn biết nghe ngóng được nội tình của chuyện này sao?"
"Biết từ miệng một trong những người tình nhân của Trương Mãng?"


"Nghe có vẻ không tệ, nhưng kẻ tên Trương Lam này thật sự đủ sức sao? Nếu như cái tính cách nhu thuận, an phận thủ thường kia chỉ là giả vờ thì có khi lại khá thích hợp"


Một kẻ hèn nhát sẽ dễ khống chế hơn, nhưng một người như vậy chắc chắn không thể đại diện cho tổ chức nắm giữ thế giới ngầm ở huyện Bakat về lâu về dài.


Trần Diện không sợ kẻ dã tâm, dã tâm nhiều hơn nữa, ẩn nhẫn hơn nữa cũng không thể che giấu được trước con mắt có thể nhìn thấy độ trung thành.
"Vậy nên...đi ngủ đi"
...
...
Một đêm yên bình trôi qua, mà thật ra không yên bình lắm.


Đêm qua, ở vài quận nội thành Smash Chey diễn ra nhiều đợt bắt giữ cùng trấn áp tội phạm bởi đội đặc nhiệm thuộc chiến dịch Sói Đen.


Tại khu vực ngoại thành hướng về huyện Bakat, vào gần sáng người dân phát hiện nhiều phần tử lạ mặt có vũ trang, cảnh sát địa phương đã báo cáo lên thành phố về chuyện này nhưng mọi tin tức đều như đá chìm đáy bể, không còn tung tích và cũng chẳng thấy hồi âm.


Huyện Bakat, tám giờ sáng, thị trấn Limao Kum.
Trên tầng ba của một nhà nghỉ tình yêu tại địa phương, đối diện với đó là một lối vào vũ trường duy nhất trên trấn.
Một tên thanh niên tóc vàng nhạt đứng cạnh cửa sổ tại tầng ba, bình thản nhìn xuống bên dưới.


Chỉ thấy hai chiếc xe cứu thương cùng bốn chiếc xe cảnh sát đang đậu trước vũ trường.
Cảnh sát địa phương tới từ năm phút trước đã phong tỏa toàn bộ vũ trường, dây ngăn cách được kéo lên, còn có thể nghe thấy âm thanh xôn xao của người dân dần hiếu kỳ vây xem bên dưới.


"Ông bác, mới có đánh nhau à? Cái vũ trường ch.ết tiệt cứ ba ngày là có hai chầu ẩu đả, cứ một tuần lại có một vụ chém người, nhìn loại trận thế này của cảnh sát thì lần này phải nghiêm trọng cỡ nào nữa đây"
"Ách, mới từ trên trời xuống hả? Vừa rồi không nghe thấy?"
"Nghe thấy cái gì?"


"Tiếng súng"
"!?!"
"Biết hai tên to con thường xuyên đứng trước lối vào không?"
"Sao lại không biết, hôm qua đi ngang qua còn bị một trong hai tên đó vỗ vào đầu một phát đau điếng não, nếu không phải sợ là thành viên băng đảng thì đã sớm đánh trả"


"Được rồi đừng nhớ thù nữa, ngay vừa nãy hai thằng đó bị mấy kẻ lạ mặt thình thịch mấy phát, mới vừa được đưa lên xe cứu thương,...thấy vết máu chỗ bậc thang sao? Có một tên ăn đạn vào đầu"
"Mẹ kiếp, hung ác như vậy?"


Nghe tiếng nghị luận, lại quan sát thêm một hồi, tên thanh niên tóc vàng lộ ra vẻ bất đắc dĩ gọi một cuộc điện thoại.
"Gin, tôi nghĩ là không cần thiết phải tiếp xúc với tên Jam nữa đâu"
[...]
[ Nguyên do? ]


Đầu dây bên kia, Gin trầm mặc nửa giây liền lạnh lẽo hỏi lại, nghe giọng hắn cứ như một con sói đầu đàn đang phẫn nộ vì bị cấp dưới khiêu khích vậy.
Hắn lại muốn tự làm theo ý của mình sao?


Đây chính là ý nghĩ hiện tại của Gin, tên Bourbon khốn kiếp này trước nay luôn thế, thích tự làm theo ý mình, lại cứ thần thần bí bí khiến Gin rất muốn một súng xử lí sạch sẽ cho rảnh nợ.


"Đừng hung ác như vậy Gin, chỉ là tôi không muốn tiếp xúc với thi thể thôi, đầu đều nát bấy, não bay tứ tung cũng không thể giao lưu được"
Lần này Gin đã triệt để trầm mặc, không chờ hắn đặt câu hỏi Bourbon liền nói:


"Chắc anh muốn hỏi chuyện gì diễn ra nhỉ? Tôi nói luôn cho nhanh đi, vừa rồi người của tôi ở trong vũ trường nơi mà Jam thường lui tới báo cáo rằng mục tiêu đã bị giết"
"Bốn phút trước, va kẻ bịt mặt xông vào giữa vũ trường, một kẻ cầm shotgun đã bắn một phát nổ đầu Jam"
[ ch.ết rồi sao? Cũng tốt...]


"Cái gì? Đây là chuyện tốt? Không ngờ anh cũng biết nói đùa"
[ Bớt cợt nhả đi Bourbon ]
Gin lạnh lùng cắt ngang thái độ khó chịu của Bourbon, mới nói ra một số tin tức mình vừa nhận được.


[ Đừng kinh ngạc Bourbon, vì không chỉ Jam, mà ngay trong sáng nay nhiều thành viên cốt cán của Panga đều đã bị thanh toán, ta nghi hung thủ đúng sau chính là anh em nhà Chaymon có địa bàn chính tại tại Smash Chey ]
"Nghe giọng của anh có vẻ muốn bỏ mặc băng Panga cho anh em Chaymon gì đó thanh toán rồi?"


"Này Gin, theo tôi thấy so với việc để Độc Xà một nhà độc đại, thì để hai nhà cùng tối tại, lại đối địch kiềm chế lẫn nhau mới là cách làm đúng đắn"
"Không cần tôi quan tâm? Vậy tôi cũng chẳng rảnh quản"


Bourbon vờ như bực bội cúp điện thoại cái rụp, sau đó thoáng qua bên dưới rồi kéo cửa sổ lại.
Hắn dự định quay về Smash Chey, thay vì ở đây cố đấm ăn phân nhìn cái bản mặt lạnh như ai đang thiếu nợ hắn mấy trăm triệu của Gin, thì về nội thành tìm Hiro ôn lại chuyện cũ không vui hơn sao?


Tên thật của Scotch là Hiromitsu, cũng là bạn thời thơ ấu của Bourbon, theo xưng hô quen thuộc của hắn thì chỉ cần "Hiro" thôi cho nó thân thiết.


Trong ký ức của Bourbon, Hiro đã bị tên khốn Akai Shuichi bắn ch.ết, điều này làm hắn uất ức oán hận nhiều năm, nhưng không ngờ âm dương cách biệt vậy mà vẫn còn có cơ hội gặp lại bạn cũ.


Về lí do Bourbon ở đây phải kể từ mấy ngày trước, sau khi giao lưu xong với người tên Vanna hắn bị boss điều tới huyện Bakat hỗ trợ Gin một tay, còn cái người tên Vanna thì tạm thời giao cho Scotch huấn luyện thêm.




Ba ngày, Gin giao cho hắn đi tìm hiểu tận gốc rễ của một kẻ tên Jam, người này là một thành viên băng đảng rất có uy vọng trong Panga.


Nhận nhiệm vụ, Bourbon cũng đoán được một phần kế hoạch của Gin, nhưng nào ngờ tìm hiểu tình báo gần đủ rồi, vừa định tiếp xúc thì người trong cuộc lại bị thanh toán, đầu chó đều vỡ thành tám khối.
Làm hại hắn tốn công vô ích mấy ngày liền...
"Thật vô nghĩa"


"Còn có cái anh em nhà Chaymon đó cũng quá rảnh rỗi đi, chạy xa như thế qua đây làm gì? Có thanh toán lẫn nhau cũng phải có lí do mới được, hình như Gin biết điều gì đó nhưng hắn lại không chịu nói"
"Còn nói mình thần thần bí bí, không phải hắn cũng vậy sao?"


Gin mà biết suy nghĩ của Bourbon lúc này tuyệt đối sẽ tức đến mức cầm súng bắn xuyên qua đường dây điện thoại cho tên hạ cấp này biết vì sao nước biển lại mặn như vậy.


Muốn biết thì phải hỏi! Lấy tính cách của Gin chỉ cần không phải boss nghiêm cấm tiết lộ, mà thuộc hạ lại muốn biết thì chắc chắn hắn sẽ trả lời.
Đằng này, Bourbon thầm than một tiếng, lại vuốt cầm.
"Giờ chỉ còn một bầy rắn nhỏ, không biết Gin sẽ tính thế nào đây?"
...






Truyện liên quan