Chương 65: Tình báo viên Soriya đang hưng phấn
Cả kinh, Charles vội hỏi:
"Bảo vệ đâu? Tình hình dưới thế nào rồi"
"Không thấy mấy anh bảo vệ xuất hiện, chắc do chưa nghe tin,...còn bác sĩ trực ca do bị uy hϊế͙p͙ nên đã đồng ý sẽ phẫu thuật ngay cho một nữ nhân bị thương nên đám người kia mới không tiếp tục làm loạn nữa"
Charles trầm ngâm vài giây liền gật đầu, dặn dò cháu gái ở yên đây còn chính hắn thì đi xuống xem xét tình hình thực hư rồi tính toán hướng xử lý sau, vừa đi hắn còn muốn lấy điện thoại báo cảnh sát, nhưng nghĩ tới mấy kẻ đó có vẻ nguy hiểm không dễ chọc liền thu điện thoại vào.
Nhưng Charles không hề biết là mình vừa quay đầu thì cái vẻ mặt bất an của cô chái gái liền biến mất như chưa từng tồn tại qua.
Rất dễ hiểu, một người ưa thích thế giới tội phạm như Soriya há lại sợ mấy chuyện này, súng ống thì sao? Chỉ có thể khiến nàng càng thêm hưng phấn.
Đằng này, tới trước cửa phòng cấp cứu, Charles bất giác thở phào một hơi nhẹ nhõm.
"May mà cẩn thận, không tự tiện báo cảnh sát ngay"
Charles cẩn thận là đúng, quả thật cảnh sát đã tới rồi, nhưng bất ngờ là bốn tên cảnh sát tuần tr.a đó lại trò chuyện vui vẻ với mấy kẻ xâm trổ canh trước phòng cấp cứu.
Rất rõ ràng, hai bên quen biết nhau.
Nhìn bề ngoài của mấy người canh trước phòng đều không dễ trêu, giống như mấy phần tử bất hảo thuộc băng đảng.
Vừa rồi Charles mà không cẩn thận báo cảnh, một khi cảnh sát để lộ ra hắn chắc chắn sẽ phải chịu trả đũa từ băng đảng.
Nhất là khi hắn thấy một trong số những tên đó có hình xăm hàm răng nanh ở cổ tay thì lại càng e ngại hơn nữa.
Là cái băng đảng cực chuyên bán hàng trắng kỳ nguy hiểm ở khu ổ chuột Chakaor!
Nhiều năm làm việc, gặp nhiều loại người, Charles biết mấy kẻ này tàn nhẫn cỡ nào nên không có ý định đi qua mà trực tiếp tìm đồng nghiệp đang trực cạnh đấy hỏi thăm.
Chẳng mấy chốc thì biết vào nửa giờ trước, có một cô gái bị trúng đạn được mấy phần tử băng đảng đưa vào phòng cấp cứu.
Lúc đó là giờ nghỉ trưa, bác sĩ trực ca đang ngủ thì bị họng súng chĩa vào đầu ép phải phẫu thuật lấy viên đạn ra cứu người ngay.
Tình huống khi đó đại loại là vậy, cảnh sát được điều đến là do đội an ninh bệnh viện phát tín hiệu báo động, nhưng có vẻ giữa vảnh sát và băng đảng ở Chakaor đã có mối quan hệ nào đó nên không bắt người, thành ra nhân viên y tế chỉ còn cách nhắm mắt "làm ngơ" tỏ ra không biết gì.
Charles có thể hiểu, ai cũng sợ phiền phức, và hắn cũng vậy, nên chuyện này đến đây là thôi không cần tìm đường ch.ết tò mò đào sâu thêm làm gì.
Hắn là vậy, nhưng cô cháu gái Soriya thì khó nói rồi.
Tối nay y tá Soriya vốn có ca trực đêm tại khu vực phòng hồi sức, đó cũng là nơi cô gái băng đảng được cấp cứu hồi chiều đang nằm dưỡng thương.
Thế là bác của Soriya, bác sĩ Charles vì lo lắng cho cháu gái mình nên đã lợi dụng chức quyền đổi lịch ca trực của nàng sang một phòng ban khác.
Hắn có ý tốt, nhưng người cuộc là Soriya há có thể đồng ý?
Nàng lí luận với bác của mình rằng đột nhiên đổi người trực như vậy rất có thể sẽ khiến băng đảng chú ý thậm chí nghi ngờ, có khi lại càng nguy hiểm hơn nữa.
Nhỡ nghi ngờ nàng có liên quan tới kẻ thù của băng đảng thì sao?
Tăng thêm ở đây còn có cảnh sát cùng đội bảo vệ túc trực, miễn là nàng không làm chuyện khác người thì tất nhiên sẽ không có chuyện gì.
Hơn hết là người của băng đảng đang bị thương, bọn hắn không ngu đến mức vô cớ kiếm chuyện.
Lập luận hợp lí, Charles do dự một hồi, cảm thấy băng đảng có quan hệ mật thiết với cảnh sát, biết đâu cũng có tai mắt trong bệnh viện thì không hay.
Do dự một hồi, cảm thấy cháu gái nói cũng có lí Charles liền đồng ý, chỉ là trong âm thầm hắn cẩn thận dặn dò vài tên cấp dưới là điều dưỡng với nhân viên trực ban chú ý, chăm sóc cháu mình một chút.
Khu vực hồi sức chia ra làm hai khu, khu phòng chung cùng khu phòng riêng, Soriya nghe ngóng từ đồng nghiệp thì biết cô nàng người của băng đảng được đưa vào cấp cứu trước đó đang nằm trong phòng riêng số chín.
Chỗ đó vốn không thuộc phận sự của nàng, nhưng cũng coi như khá gần, làm bộ qua lại nghe ngóng cũng không thành vấn đề.
Quả nhiên, rất nhanh nàng liền có cơ hội nghe được ba tên phần tử băng đảng đang canh gác, do quá nhàm chán liền vừa ngồi uống nước vừa nói chuyện phiếm.
Một tên tóc đỏ dị hợm nói:
"Đại ca Krom đang rất tức giận, chuyện này rốt cuộc là thế nào?"
Kẻ đầu hói đeo dây truyền răng cá sấu đáp:
"Chưa rõ đầu đuôi thế nào, chỉ nghe bảo là có liên quan đến số hàng bị đánh cướp hồi nửa tháng trước,...mẹ nó, cứ chờ mà xem, lại dám tổn thương chị đại Kayly đúng là mẹ kiếp chán sống rồi..."
Tên khác lại chen vào khoe khoang:
"Nghe anh Keo nói, đại xa Krom đang chuẩn bị trả thù, cả trăm người đấy"
Soriya nghe được một chút tin tức từ miệng bọn hắn, thấy vừa đủ liền thôi, nhanh chóng đẩy toa xe dụng cụ y tế vào phòng bệnh bên cạnh tránh cho đứng đấy quá lâu làm đối phương chú ý.
Chờ thay băng gạc cho bệnh nhân ở phòng số tám xong, Soriya liền bình tĩnh đẩy xe quay về phòng dụng cụ, còn đi ngang qua trước mặt phần tử năng đảng.
Đáng tiếc, bọn hắn chuyển sáng chơi bài chứ không nói chuyện tiếp cho nàng thêm tính báo nữa.
Quay về phòng trực, Soriya chào hỏi đồng nghiệp một câu liền đi vào nhà vệ sinh, tìm một góc thoải mái rồi lấy điện thoại bắt đầu gõ chữ.
Chỉ thấy trên màn hình là những dòng ghi chú ngắn gọn nhưng đầy đủ chi tiết về những gì nàng đã thu thập được từ buổi sáng đến giờ.
Sau khi biên tập lại cho thật ngắn gọn, nàng liền nhấn nút gửi cho một số điện thoại vô danh.
"Xong rồi" Soriya mệt nhọc thở phào đặt điện thoại lên bồn xả, nhẹ nhàng vuốt bộ núi non vốn không đủ hùng vĩ sau đó lại trở nên hưng phấn lên.
"Hì hì, bây giờ mình cũng giống nhân viên tình báo lắm rồi chứ hả!?"
Ting!
Theo tiếng chuông báo điện thoại chợt vang lên, sắc mặt Soriya đột nhiên cứng lại.
Liếc mắt về màn hình,...là cái số vừa rồi nàng gửi tin nhắn!
"Hi vọng không phải tin nhắn khiển trách đi"
Soriya nói thầm một câu, nàng còn nhớ rõ lần trước gửi tình báo qua cho cái người tên Vodka, nào ngờ tin nhắn đó lại bị đối phương coi là vừa dài dòng vừa vô bổ nên liền chửi cho nàng một trận choáng váng cả đầu óc.
"Nhưng lần này không giống nhau, ta đã đọc qua phần tài liệu những gì cần chú ý của tên đó, trong đó liền có hai cái tên họ Chaymon, chắc chắn không có sai lầm ở đâu được"
Soriya lấy lại can đảm, nhìn về phía tin nhắn thì thấy chỉ có vỏn vẹn hai chữ ngắn gọn.
[ Rất tốt ]
Chỉ hai chữ này cũng đủ khiến huyết áp nàng tăng một đoạn dài, không phải do tức mà là phấn khởi!
Nữ y tá lập tức siết chặt nắm đấm, còn chưa kịp vui mừng liền thấy một đoạn tin nhắn vừa được gửi từ phần mềm ngân hàng.
Ai đó vừa chuyên khoản qua cho nàng tận ba ngàn đô!?
"Không phải ai khác, chắc chắn là cái người tên Vodka đó!" Đầu óc nàng nhảy số đủ nhanh, Soriya nhanh chóng đoán được là ai.
Lần này hay lắm, không chỉ được đối phương công nhận năng lực của bản thân, còn được tiền thưởng, đơn giản mà nói chính là niềm vui nhân hai.
"Ba ngàn đô, đều sắp bằng mười tháng lương của mình rồi đó nha! Phần công việc này quá tuyệt vời!"
Đều muốn bỏ qua sự thục nữ để khua tay múa chân, khi này Soriya cảm thấy lựa chọn của bản thân trước đó là đúng.
Vừa kích thích, vừa có tiền, vừa đúng sở thích,...loại công việc tốt này biết đi đâu tìm cho được.