Chương 69: Cạc cạc...quạc quạc quạc...

Trong bãi đỗ xe cũ kỹ của một tòa chung cư xuống cấp, một lối đi ngầm không nằm trong bản thiết kế chính thức đã bị bao vây kín mít bởi lực lượng cảnh sát có vũ trang.
Ánh đèn pin loang lổ rọi sáng từng góc khuất, tiếng bước chân dồn dập đi với cùng những lệnh điều phối ngắn gọn.


"Tìm kiếm bên đó xem còn dấu vết gì không"
"Còn cô, đi sao chép một phần giám sát đưa về trong cục"
Lối vào bãi đỗ xe cũng đã bị phong tỏa nghiêm ngặt, khi này, một sĩ quan mặc bộ đồ tác chiến màu đen tiến vào, hắn ta di chuyển chậm rãi, ánh mắt sắc lạnh quét qua hiện trường.
"Đội trưởng!"


"Đội trưởng!"
Mấy tên cảnh viên trẻ tuổi vội vàng làm thủ thế chào một cách nghiêm chỉnh nhất có thể.
Chatty gật đầu nhẹ đáp lại, tiếp tục tiến sâu vào bên trong, rất nhanh liền gặp đội phó Malka.


Malka một lão cảnh sát có vẻ ngoài lười biếng nhưng đôi mắt hơi đục ngần lại tràn đầy kinh nghiệm sương gió, gặp lão ta Chatty mới lên tiếng:
"Tình hình điều tr.a thế nào rồi?"


"Có tổng cộng sáu nạn nhân” Malka đáp chậm rãi, giọng tương đối khàn đặc. "Bốn nam hai nữ, đều khá trẻ trung, trong đó có một người nam tự sát, còn lại đều ch.ết vì mất máu do trúng đạn”
Chatty nhướng mày, chờ thêm thông tin.


"Căn phòng dưới mặt đất này chính một sân tập bắn, và ngay vừa rồi có một trận đấu súng đấu súng diễn ra ngay tại đây...nhưng cái đáng nói nhất đó là ngoại trừ thi thể, còn xuất hiện vài thứ thú vị khác"


"Thú vị? Hiện trường đấu súng còn có cái gì vui sao?" Chatty nhướng mày không hiểu ông bác này nói năng cái gì.
"Muốn biết thì đi vào phòng bên kia"


Chatty theo chân Malka đi tới một căn phòng kín đáo, được bao bọc bởi cánh cửa sắt dày cộp, bên ngoài còn có nhiều lớp khóa phức tạp, rõ ràng, vào những ngày thường, nơi này được bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt, không phải ai cũng có thể tiếp cận dễ dàng.


Cánh cửa nặng nề khẽ kêu két một tiếng khi Malka mở ra, Chatty bước vào và rồi cũng gặp được thứ "thú vị" trong miệng đội phó.


Đó là mấy chục thùng hàng đã được mở ra, bên trong là từng món vũ khí nóng, từ súng ngắn cho tới súng tiểu liên, ở góc trong cùng còn có từng thùng đạn đầy ắp khiến mí mắt Chatty không nhịn được nhảy lên hai cái.


"Ở đây là một lô vũ khí không hề nhỏ, có mười lăm khẩu súng tiểu liên cùng ba mươi khẩu súng ngắn, hơn mười ngàn viên đạn các loại...may mà không có vũ khí sát thương hạng nặng hay lựu đạn, nếu không, chỉ riêng cái nhóm hàng dưới đây thôi đều đủ mang đi đánh trận rồi"


Đội trưởng Chatty trầm mặc một hồi, vừa móc bao thuốc lá ra lại nhét về, đây là hiện trường vụ án, theo quy định không được hút thuốc.
"Muốn thì cứ hút thôi, trong kho này cũng không phải hiện trường vụ thật sự, cứ cứng nhắc theo khuôn khổ không giống phong cách của đội đặc nhiệm lắm nhỉ?"


Chatty lắc đầu không đáp lại lời này, mà trực tiếp hỏi chính sự:
"Thế hóa ra đây là một nhà kho của bọn buôn vũ khí? Là con cáo Winston sao?"
"Không giống lắm"
Malka lắc đầu. "Lão đây từng gặp qua nhà kho kiểu vậy một lần,nếu là kho của Winston thì không thể ít như vầy được, mẫu mã cũng không giống"


"Mà nếu không phải Winston, thì cũng chẳng ai dám cả gan nhúng tay vào lĩnh vực này mà chưa bị tên kia thanh toán cả"
Chatty hiểu lão đội phó này có ý gì.


Ở các tỉnh gần Vạn Tượng nói chung, Smash Chey nói riêng, dám bán vũ khí với số lượng lớn chỉ có Winston và họ Winston mà thôi, ai dám nhúng tay vào thì chỉ có một con đường ch.ết, có mà thị trưởng tới cũng không dùng được.


Chatty từng nghe cha mình vô tình nhắc tới, một trong những thế lực đứng sau hợp tác với Winston có bóng dáng của lực lượng quân đội biên phòng.
Quân đội,...chỉ bằng hai chữ đó thôi, sức nặng đủ để bất kỳ kẻ nào nhượng bộ lui binh.


Có lẽ về nhân thủ, tay chân của con cáo già Winston ở Smash Chey không được mấy mống, nhưng nguồn lực hắn có thể mượn dùng được lại không phải dễ trêu, và hơn hết là người làm ăn thì không muốn tự mình động tay động chân.
Chờ đã...


"Chẳng lẽ là sát thủ của Winston ra tay tập kích nơi này? Muốn diệt trừ cái tổ chức dám nhúng chàm công việc làm ăn phát tài của hắn?"
"Khả năng này cũng không nhỏ"
Chatty không nói ra suy đoán của mình, mà lộ ánh mắt nghi ngờ nhìn lão Malka một chút.


Lão đội phó này của hắn là do lâm thời được điều vào đại đội, trước đấy làm gì kinh nghiệm thế cũng không rõ ràng, nhưng Chatty nghe được vài tiếng gió người này đi khá gần với ông chủ của một cửa hàng thời trang quân dụng ở đường Camlip.


Bề ngoài cửa hàng đó chỉ bán quần áo quân đội hay dao xẻng quân dụng các kiểu, nhưng thật ra đó chính là một điểm liên lạc công khai nếu muốn giao dịch với Winston, gần như người trong hắc bạch lưỡng đạo đều từng nghe qua nơi này.
Lại thêm vừa rồi hắn có nói bản thân từng gặp qua kho hàng của Winston?
Fuck!


Chatty bị chỉnh suy nghĩ của bản thân làm cho giật mình, theo bản năng sờ vào súng ngắn ở hông, nhưng may mà lí trí của hắn kịp thời quay về nên không làm ra chuyện gì quá khích.
"Có chuyện gì sao?" Malka một mặt nghi ngờ nhìn hắn, không hiểu người đội trưởng này làm trò gì.
Tự dưng múa tay múa chân!?


"Không có gì,” Chatty nhanh chóng phủ nhận, giọng điệu vẫn giữ vẻ bình tĩnh. “Chỉ là bao súng hơi tụt xuống một chút”
Sau đó Chatty lại giả vờ như bình thường, rồi hỏi thăm: "Vừa nãy lão có nhắc tới việc mẫu mã, có thể nhìn ra xuất xứ của lô hàng này sao?"


“Có thể, dựa vào đánh giá của lão ta thì khả năng cao đây là hàng do các tập đoàn công nghiệp nặng ở Ưng Đế sản xuất”
"Khoan đã"


“Nếu tôi nhớ không nhầm…thì con cáo già Winston đó thường chỉ chuyên bán vũ khí từ thời chiến tranh lạnh đúng không? Hàng hóa chủ yếu là loại nhập từ mấy nước Hồng Quân cũ?”"
"Đúng thật là vậy, nên lão mới bác bỏ suy đoán đây là kho hàng của Winston"


Nghi vấn về lô vũ khí tạm thời được bỏ xuống, Chatty theo Malka đi tới chỗ đội viên đang thao tác máy tính để biết chuyện gì đã diễn ra ở đây vào gần nửa giờ trước.


"Đã có dữ liệu của giám sát tại bãi đổ xe chưa? Biết ai là kẻ tập kích không?" Thấy nữ chuyên gia máy tính, cũng là em gái ruột của mình, Chatty lập tức hỏi thăm.
"Anh, đã xác nhận được kẻ tập kích, giám sát đều quay chụp lại một cách rõ ràng"
"Là ai? Mau đưa hình ảnh giám sát lên"


Chatty lập tức liền mừng rỡ quá đỗi, không ngờ kẻ tập kích thiếu chuyên nghiệp đến vậy, thế mà không biết phá hủy dữ liệu của giám sát.
Nhưng không chờ hắn mừng rỡ bao lâu, lời tiếp theo của em gái lại khiến hắn rơi vào cơn mê mờ mịt.
"Là một đàn vịt"
Chatty:


Qua một hồi, trên màn hình máy tính xuất hiện hình ảnh, lúc này Chatty lại có thể tận mắt nhìn thấy một đàn vịt lông trắng kêu cạp cạp cạp nối đuôi nhau tiến vào bãi đổ xe.
[ Cạp cạp cạp... ]
[ Quạc quạc quạc... ]
Khi này mới nghe em gái ruột phân tích.


"Toàn bộ hệ thống mạng lưới giám sát xung quanh chung cư đều bị xâm lấn, tên hacker này chắc chắn là một kẻ thuộc thế hệ cợt nhả, rõ ràng đã có thể thẳng tay xóa sạch mọi dữ liệu nhưng đối phương lại không làm vậy, mà đi tốn công tốn sức chỉnh sửa cho tất cả người trong video thành vịt"
"..."


Chatty im lặng một hồi không biết nên nói gì cho phải.
Nói sao đây?
Nên mói nhân tài thường có vấn đề về não bộ?
Tội phạm cũng là nhân tài...
...






Truyện liên quan