Chương 58: Trò chơi đơn giản, Chaymon Kayly nổi giận

Bourbon rời khỏi, giờ trong phòng chỉ còn bốn người.
Gin vẫn đang nghiêm mặt xem một phần tài liệu vừa nặng vừa dày vừa phức tạp, nó có liên quan đến nhiệm vụ quan trọng mà Trần Diện sắp giao, nên khi Vodka cùng Bourbon bàn luận hắn không hề lên tiếng phát biểu, chỉ chuyên chú nghiên cứu từng chi tiết một.


Nhưng rồi ở ghế sofa, chợt nhớ ra điều gì đó Trần Diện quay sang Vodka trầm giọng hỏi.
"Vodka, chuyện ta giao cho Hara làm đã tiến triển đến đâu rồi?”
Vodka còn đang nhìn ké màn hình chung với Gin, nghe vậy suy nghĩ chút liền đáp.


“Hara có báo về, theo chỉ thị của boss hắn đã đi đăng ký thành lập một công ty trò chơi, tuy nhiên thủ tục hành chính khá rườm rà, cần thêm chút thời gian để hoàn tất các bước cuối cùng”
“Ai là người đứng tên công ty?”


“Chính là Hara, giấy tờ hợp pháp của hắn đã được chuẩn bị từ trước, không gặp trở ngại gì”
Vodka dừng một chút, rồi bổ sung thêm:


“Ngoài ra, hắn có xin một khoản kinh phí tầm năm mươi ngàn đô, số tiền này dùng để thuê văn phòng làm việc, cùng tuyển dụng một số lập trình viên làm trợ thủ”
Trần Diện nghe vậy liền gật đầu, không do dự ra quyết định.


"Tốt lắm, duyệt cho hắn đi, những chuyện nhỏ như này hai người các ngươi tự có quyết đoán đi, cuối tháng làm báo cáo thu chi cho ta là được"
Hắn khá hài lòng, nhắc nhở điều trên xong liền ra hiệu cho nữ thư ký giao một chiếc USB cho Vodka.
"Boss, đây là...?"
Vodka nhận lấy nhưng không rõ cho lắm, nghi hoặc hỏi.


Trần Diện chỉ bình thản nói:
“Một số ý tưởng thôi, chính ngươi xem qua trước đi, quan trọng nhất là tựa trò chơi đầu tiên, nếu không có vấn đề gì thì gửi cho Hara để hắn bắt tay vào làm”
Nghe vậy, Vodka không chần chừ nữa mà nhanh chóng cắm USB vào máy tính, một loạt file dữ liệu hiện ra.


Hắn cẩn thận mở từng mục lên xem, đặc biệt chú ý đến phần mà boss nhấn mạnh.
Nhưng sau khi xem qua, sắc mặt Vodka hơi khác lạ, do dự một chút nhưng cuối cùng vẫn lên tiếng:
"Boss...hình như trò chơi này đơn giản quá mức thì phải?"


Hắn đã cố tìm cách dùng từ ngữ lắm rồi, chứ nếu dựa theo ý tưởng của boss làm trò chơi này thì nào chỉ là đơn giản, mà phải nói bằng ba chữ trò trẻ con.
Tùy ý tìm một sinh viên học ngành lập trình tới, cũng có thể làm ra thành phẩm trong vài tuần.


Vodka còn cảm thấy, bản thân dù không chuyên về mảng trò chơi nhưng cũng chỉ cần một tuần là xong hết, chứ đùng nói tới chuyên gia như Hara.
Cỡ hắn chắc chỉ cần quá lắm vài ba ngày, là chế tạo xong cả bộ trò chơi hoàn chỉnh theo ý của boss rồi.


Nhưng một trò chơi đơn giản như vậy...cảm giác không có ý nghĩa gì, cũng không có điểm đặc sắc để thu hút người chơi.
Vodka không hiểu, cũng có nghi vấn, nhưng Trần Diện không muốn giải thích thêm, chỉ hờ hững nói:


"Cứ giao cho Hara đi làm là được, dặn hắn làm xong thì gửi qua cho ta thử nghiệm trước, sau đó sẽ bàn về chuyện phát hành"
Hắn cảm thấy thay vì giải thích dài dòng còn không bằng chờ kết quả thực tế.


Dù sao thì trò chơi này vốn chẳng thể tiêu tốn bao nhiêu kinh phí cùng thời gian, vài trăm đô cộng thêm một tuần gõ lập trình là quá đủ rồi.
Phải biết, nguyên bản của trò chơi ở địa cầu chỉ cần một người lập trình trong tầm một hoặc hai tuần lễ thôi.


"Hara còn có trợ thủ, chắc chắn phải nhanh hơn nhiều"
"Trò chơi này tuy kinh phí thấp, lại đơn giản, nhưng một khi nó có thể cháy lên giống hồi ở Địa Cầu, vậy thì cứ chờ hốt bạc đi"
Trần Diện tự mình lẩm bẩm, Vodka thấy vậy cũng không dám hỏi thêm, gật đầu kết thúc việc này.


Hai người không bàn tiếp, Vodka liền nhanh chóng gửi phần ý tưởng qua cho Hara, còn Gin vẫn đang cố xem tài liệu cho bằng hết.
Ai cũng có việc, còn Trần Diện đơn giản là ngồi đó, thấy nhàm chán thì ăn bánh ngọt còn được nữ thư ký dùng tay mềm xoa bóp bả vai.
"Boss, thoải mái sao?"
"Không tồi"


Mười phút sau, Gin cuối cùng cũng xem xong tài liệu, hắn xác nhận lại mục đích của nhiệm vụ một lần nữa với Trần Diện, sau đó cùng Vodka rời đi, quay về cứ điểm tạm thời của tổ chức.
Sau đêm này, khoảng thời gian kế tiếp có vẻ yên bình hơn hẳn, không có biến động gì lớn, ít nhất đối với Trần Diện.


Nhưng có một vấn đề, mấy ngày hôm nay, hắn cứ mở tin tức lên là y như rằng thấy báo đài cùng các kênh tin tức thay phiên nhau tuyên truyền, Chiến dịch Sói Đen của Cục thành phố Smash Chey thành công vang dội đến cỡ nào.


Vô số tụ nhóm tội phạm bị triệt phá, từ hàng trắng, cờ bạc, cho tới đường dây lừa đảo cũng liên tục bị đả kích nặng nề, bắt giam gần trăm kẻ phi pháp phạm tội...
Chiến tích vô cùng huy hoàng chỉ trong ba ngày ngắn ngủi.


Nhưng bằng một cách nào đó Trần Diện không thấy nhắc đến mấy cái tên như anh em nhà Chaymon, trùm lừa đảo cờ bạc Ngô Côn, hay hổ té núi Bạch Quảng gì gì đó...
Rõ ràng mấy người này mới là đầu to cơ mà?
Vậy là những nhân vật có máu mặt nhất lại hoàn toàn không bị động đến.


Trần Diện chậm rãi nhấp một ngụm cà phê sữa, khóe môi khẽ nhếch lên thành một nụ cười nhạt nhẽo.
“Hóa ra chiến dịch bá khí ầm ầm chỉ dám bắt mấy con tôm nhỏ thôi sao?” Hắn bĩu môi một cái, cảm thấy chẳng đáng để xem tiếp những bản tin nâng bi này.


Tiện tay liền đổi sang một kênh truyền hình khác, thế nhưng trùng hợp làm sao…
Thế quái nào kênh mà hắn vừa chuyển sang lại là đài truyền hình chính thống của thành phố Smash Chey.


Bên trên đưa tin với nội dung đại khái là tòa nhà thị chính đang bắt tay vào chuẩn bị cho cuộc bầu cử thị trưởng nhiệm kỳ mới vào đầu năm sau.
...
Cùng lúc đó, trong trung tâm khu ổ chuột Charkaor.
Một tên đàn em đeo xích bạc với sắc mặt hốt hoảng, vội vã chạy vào đại bản doanh của anh em nhà Chaymon.


Bên trong, chị đại Chaymon Kayly đang nằm ườn trên mặt bàn sau một đêm chè chén say sưa, mùi rượu vẫn còn vương vất trong không khí, đầu óc cô ta hơi choáng váng khi vừa mới tỉnh dậy.
Tên đàn em không chần chừ, lao thẳng tới, giọng gấp gáp:
"Chị Kayly mau xem cái này"
"Hả? Cái gì?"


Kayly với mặt mớ ngủ tiện tay nhận lấy đồ vật từ tay đàn em, mơ màng chấm một tí cho vào miệng, chỉ thử phát, vừa chạm vào đầu lưỡi liền biết loại hàng này rất quen thuộc với bản thân.


Đó là loại hàng trắng mới chỉ vừa xuất hiện trong mấy năm gần đây, sản phẩm do một ông trùm có thế lực rất lớn ở Tam Giác Vàng độc quyền điều chế.
Hai anh em nhà bọn họ phải bỏ ra một cái giá không nhỏ để có được quyền phân phối duy nhất trong khu vực Kal Kon.


Kayly không hiểu tên đàn em có ý gì, đưa hàng của phe mình tới làm chi? Chẳng lẽ sáng sớm đã dám giỡn mặt?
Liền bực bội gằn giọng lên:
"Đây là hàng độc quyền của chúng ta, có gì lạ lắm sao!?"


Tên đàn em nuốt nước bọt một cái, vừa sợ vừa gấp. "Không phải chị Kayly, đây không phải hàng của chúng ta bán ra"
Nghe hiểu ý của tên đàn em, Chaymon Kayly lập tức hết mớ ngủ, hơi cồn cũng tan sạch.


Sắc mặt cô ta thay đổi, đầu óc chuyển vài vòng nhanh chóng đoán được điều gì rồi, ánh mắt của Kayly liền trở nên hung ác tựa như một con sói hoang vừa thức giấc, lạnh giọng hỏi.
"Hàng từ đâu tới?"


"Chị Kayly, là từ băng mô tô ở huyện Bakat, không rõ bọn nó nhập hàng từ đâu, nhưng kể từ mấy ngày trước đã bán loại hàng này tràn lan ra khắp vùng"
---
---
P/s: Có vị đọc giả nào đoán được Trần Diện đưa ra ý tưởng làm trò chơi gì không?






Truyện liên quan